Kể từ khi vụ bê bối chấm điểm của trọng tài bị tuôn ra ở Thế vận hội mùa đông Thành phố Salt Lake , Liên đoàn trượt băng quốc tế đã thay đổi hệ thống tính điểm bằng hệ thống như hiện tại, sự kết hợp của điểm kỹ thuật và điểm biểu diễn là tổng điểm, cũng dần dần trở thành một quy tắc tập mãi thành quen của các tuyển thủ.
Trong đó, PCS, thường được gọi là điểm biểu diễn, tên gọi chính thức là điểm nội dung của tiết mục, được tạo thành từ năm mục con.
Kỹ thuật trượt
Động tác chân
Độ hoàn thành
Biên đạo
Trình diễn âm nhạc
Độ hoàn thành phụ thuộc vào việc tuyển thủ có mắc sai lầm hay không, có sai lầm thì mức độ sai lầm là như thế nào, còn trình diễn âm nhạc là điều mà Trương Giác am hiểu nhất.
Mà biên đạo là một hạng mục nhỏ mà được đưa vào cơ cấu chấm điểm sáng loáng, điều đó có nghĩa là Liên đoàn trượt băng cũng công nhận tầm quan trọng của việc biên đạo, bởi vì không có biên đạo giúp tiết mục hoàn chỉnh kết cấu, nội dung phong phú thì nhảy《 hai con hổ 》cũng không thể đưa các vận động viên lên ngôi vô địch thế giới.
Vốn là nhất ca của hủ quốc, Frans Miller vốn là một tay chơi già thường thấy trong giới vận động viên Âu Mỹ, chỉ ước p (tình một đêm) chứ không yêu đương, mãi đến tận hai năm trước mới gặp được tình yêu đích thực, ai ngờ thứ tình yêu đích thực kia lại là nhân gian cặn bã, một chân đạp cùng lúc sáu chiếc thuyền, trong đó là một tay võ sĩ quyền anh.
Nguyên văn (腐国): Nước Anh là quốc gia có tỷ lệ đồng tính cao.
Frans bị tình địch của mình đưa vào bệnh viện ở vài tháng.
Khám chữa bệnh ở nước ngoài thật tốn tiền, cho nên sau khi Frans xuất viện thì thấy mình chẳng còn một đồng, hắn của đi thay người rút hết kinh nghiệm xương máu, quyết tâm rời đi tình trường, đàng hoàng nhận buổi biểu diễn thương mai, làm biên đạo kiếm tiền, trải qua vài năm phấn đấu, cuối cùng hắn sẽ trở thành biên đạo múa giỏi nhất thế giới vào nă .
Thế vận hội mùa đông năm , nhà vô địch trượt băng tự do đơn nam đơn nữ đều là do hắn biên đạo.
Bây giờ Frans vẫn là một biên đạo múa tuyến hai vừa được cuộc đời đánh thức, phần lớn những tuyển thủ tìm hắn biên đạo đều ở tổ thiếu niên, tuy rằng chất lượng tiết mục tốt nhưng năng lực biểu cảm của bọn nhỏ có hạn cho nên đến bây giờ hắn vẫn chưa có tác phẩm tiêu biểu nào về biên đạo.
Chất lượng tiết mục tốt, giá cả lại rẻ, không phải là chuẩn hàng ngon giá rẻ sao, do phong cách của nữ sĩ Mia không phù hợp để biên《 Sông lớn chi vũ 》, Trương Giác đã suy nghĩ rất lâu mới lựa chọn Frans Miller.
Là người có lực biểu hiện được công nhận nhiều nhất trong tổ thiếu niên, thực sự có rất nhiều biên đạo sẵn sàng hợp tác với Trương Giác, nhưng bên cạnh cậu có nữ sĩ Mia là cựu trưởng đoàn múa ba lê, đội tuyển quốc gia Thôn Thỏ cũng có những biên đạo nổi tiếng quốc tế đã từng hợp tác, cho nên các biên đạo khác không có ý đồ với cậu.
Thời điểm Frans Lance được tìm tới cũng rất kinh ngạc, bảng hiệu tự đưa mình đến cửa ai lại không vui chứ, Frans rất vui vẻ tiếp nhận món sinh ý này, sau đó trong biên đạo thì bị Trương Giác phá đám đến mức muốn đánh người liên tục.
Cái tên này vào năm được mệnh danh là nan thần biên đạo, Trương Giác biết hạn mức biên đạo cao nhất của Frans Miller cho nên vắt chày ra nước, không chút nương tay đưa ra các yaau cầu khác nhau, rất nhiều lần khiến cho Frans tú tóc tai nổi khùng.
Nhưng mà cánh tay của Trương Tuấn Bảo ở cấp độ thượng thừa, tiểu Frans trượt băng mảnh mai bất lực nhìn dáng người ông cậu, chỉ có thể một bên nuốt ngụm nước miéng, một bên đem lá gan mình co lại thành hạt đậu, ngoài miệng nói "Được được được tôi lại đổi lần nữa", không hề có chút sức chống đỡ.
Đến cuối cùng, cũng không biết hắn là bị mê hoặc bởi dáng người Trương Tuấn Bảo, hay là bị cách tay của Trương Tuấn Bảo dọa sợ.
Cho nên không khó hiểu vì sao khi hắn nhìn thấy Trương Giác nằm liệt cụp giữa đường thfi phản ứng đầu tiên chính là bật cười, ai biểu trong quá trình biên đạo của Trương Giác, đường chân tóc của hắn đã lùi lại ít nhất mm đấy.
Nhưng chế nhạo thì chế nhạo, mối quan hệ giữa biên đạo và vận động viên cũng giống như mối quan hệ của huấn luyện viên và vận động viên vậy, đạt được sự thành tựu lẫn nhau, Trương Giác là thành tựu của Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu, với tư cách là một nghệ sĩ biểu diễn thì cậu cũng là thành tựu của nữ sĩ Mia, năm nay nữ sĩ Mia đã được các vận động viên trong nước đến yêu cầu biên đạo thường xuyên hơn so với những năm trước.
Nếu như Trương Giác cầm tiết mục của Frans mà giành được vài giải quán quân, sinh ý của hắn khẳng định sẽ trở nên tốt hơn, hắn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn cắn răng quẹt thẻ tín dụng mua vé áy bay, chạy đến Fukuoka để xem Trương Giác biểu diễn tại hiện trường.
Bởi vì trận chung kết Grand Prix nên các khách sạn xung quanh đó đều chật kín người, vì để tìm được một chỗ ở, hắn không thể không chi tiền cho một căn phòng giường lớn cách địa điểm thi đấu km, bởi vì điều này, tiền ăn cơm của hắn đã sắp không còn rồi.
Sau khi Trương Giác uống hết nước mà Yoo Mong Seong đưa cho, tác động của mù tạt đã được giảm bớt, sau đó cậu mới giải phóng tâm trí để hiểu ý tứ của Frans.
Hắn là tìm đến mình để quỵt cơm.
Nhìn thấy ánh mắt đầy mong đợi của Frans, Trương Giác đi lấy thêm một ít sushi và salad rau quả, Frans thật cao hứng ngồi ở chỗ đó bắt đầu ăn.
Shiro Kanoko chẳng biết lúc nào bưng chén cháo ngồi xuống bên cạnh Trương Giác: "Tama-chan, người này là biên đạo trượt băng tự do của cậu sao?"
Trương Giác gật đầu: "Ừ.
"
Shiro Kanoko ghé sát vào tai cậu thì thầm: "Nếu cậu không có vũ đạo trượt băng tự do phù hợp thì sao không hỏi tớ và Hayato? Tụi tớ có quen biết vài biên đạo hàng đầu đó, chẳng hạn như nữ sĩ đã giành được vị trí thứ tư trong Thế vận hội mùa đông Nagano , cô ấy cũng trượt《 Sông lớn chi vũ 》đó.
"
Thế vận hội mùa đông ở Nagano được cho là thế vận hội mùa đông thảm khốc nhất của môn khiêu vũ trên băng, từ tổ hợp quán quân cho đến á quân, huy chương đồng, người xếp hạng thứ tư, đặt ở Thế vận hội mùa đông trước đây đều là tổ hợp có khả năng giành chức vô địch, các tiết mục được biên đạo đều là kinh điển, kết quả là bốn tổ hợp đại thần đều đụng nhau trong một lần, màn tranh tài đó vô cùng đặc sắc.
Cuối cùng tổ hợp GP – tổ hợp đã giành chức vô địch năm đã đè ép những người khác xuống với tác phẩm của thần《 Kỷ niệm bản nhạc cầu siêu 》và giành được chức vô địch thứ hai tại Nagano, nhưng điều này không có nghĩa những người khác là người yếu.
Trương Giác dùng giọng nói nho nhỏ trả lời: "Tớ biết nữ sĩ Shiran biên đạo rất tốt, nhưng mùa giải này cô ấy quá bận rộn, tớ có hỏi thăm rồi, mùa giải này cô ấy phải biên đạo tiết mục lận!"
Trong tay có quá nhiều việc như vậy, Trương Giác cũng không phải vận động viên cấp vip của tổ thành niên, người ta cũng chưa chắc sẽ đem hết toàn lực vào tiết mục của Trương Giác, còn không bằng tìm đến Frans – một cổ phiếu tiềm năng đó.
Phương diện này Trương Giác cũng là có kinh nghiệm, khi cậu tham gia tuyển tú ở đời trước thì cậu có nhờ đạo sư chỉ đạo từng nhóm sáng tác ca khúc sau đó phân đoạn, vị đạo sư kia đương nhiên là người có quyền trong nghề, nhưng mà người ta không có tận tâm với Trương Giác, cuối cùng hiệu quả còn không bằng Trương Giác tự viết một mình, vậy thì cần thiết gì chứ.
Mùa giải này Từ Xước chính là tìm nữ sĩ Shiran biên đạo, nghe đâu chi phí rất đắt.
Frans vẫn cò đang ăn, vừa ăn vừa khen cơ của Nhật Bản thật ngon, sushi cũng thật tuyệt, khiến tuyển thủ chủ nhà Shiro Kanoko nghe được cười híp mắt.
Người Nhật Bản luôn cho rằng cơm của mình là ngon, thân là người Đông Bắc, Trương Giác tin rằng gạo Đông Bắc là ngon nhất cũng không phản bác được, dứt khoát ngậm miệng không nói.
Yoon Mi Jeong cũng tới đây ngồi xuống, nhìn Frans ăn mà cũng thầm giật mình: "Buổi tối anh ăn nhiều như vậy, không sợ mập sao?"
Frans cười toe toét trả lời: "Không sao, anh là thể chất ăn không mập, muốn ăn sao thì ăn à.
"
Thể chất dễ mập Trương Giác và Yoon Mi Jeong đồng thời lộ ra ánh mắt hâm mộ.
Hai người bọn họ một khi mà ăn uống thả ga thì cả người sẽ mập như trái bóng bay vậy, cố tình một người là đơn nam nhảy lên với tốc độ quay mềm mại, một người là nữ vũ công cần được quăng đỡ trên sân băng, họ chỉ có thể khắt khe với chính mình về mặt ăn uống.
Yoo Mong Seong lại hỏi thăm tới giá cả biên đạo của Frans.
Do hạn chế về tài chính nên biên đạo được hắn và Yoon Mi Jeong hợp tác trong mùa giải lần này là người không nổi tiếng lắm, tuy rằng giá cả không mắc, trình độ cũng tương đối bình thường, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn tự sửa sang tiết mục của mình mới có《 Cách xa một bước 》,《 Romeo và Juliet 》như hiện tại, nhưng cũng còn nhiều chỗ bọn họ vẫn thua kém tiết mục của đối thủ.
Cho nên ngay cả khi bọn họ liều mạng trong mùa giải này thì nhiều lắm cũng chỉ lấy được huy chương đồng trên bục vinh quang, tiết mục đã làm hạn chế hạn mức cao nhất của họ.
Kể từ khi xuất hiện《 Sông lớn chi vũ 》của Trương Giác thì những người trong ngành trượt băng nghệ thuật đánh giá cao tiết mục này, nếu như giá cả thích hợp, Yoo Mong Seong sẽ đem hắn vào trong phạm vi suy xét biên đạo cho mùa giải tiếp theo.
Frans mơ hồ gật đầu: "Tôi cũng đã từng biên đạo cho các tổ hợp khiêu vũ trên băng, nhưng mà đều là tổ thiếu niên, thành tích không tốt lắm, ngày mai tôi sẽ mang một bản sao buổi biểu diện của họ cho cậu xêm.
"
Trương Giác trước khi đi ngủ đã tới phòng Trương Tuấn Bảo một chuyến, phát hiện ông cậu quả nhiên là một dáng vẻ hầm hầm hừ hừ.
Cậu ném cho Thẩm Lưu một ánh mắt.
Này là thế nào nha?
Thẩm Lưu buông tay, thở dài.
Được rồi, Trương Giác đã hiểu.
Cậu ngoan ngoãn đi đến sau lưng Trương Tuấn Bảo, bàn tay nhỏ đặt trên vai ông cậu, nỗ lực ấn xuống.
Ấn, mình ấn! Mình lại ấn! Ấn mà không di chuyển luôn.
Cơ bắp của ông cậu quá chắc, đứa cháu trai muốn xoa bóp vai cho hắn vài cái mà cũng không được, Trương Giác bĩu môi, không thể làm gì khác hơn là đấm vào vai ông cậu.
Thẩm Lưu xem mà thiếu chút nữa là bật cười, đừng nói Trương Giác, lúc hắn xoa bóp vai cho Trương Tuấn Bảo cũng phải tốn rất nhiều sức lực, mà hành động này của Trương Giác thật là hữu hiệu, chân mày Trương Tuấn Bảo giãn ra, mấy phút sau thì kêu Trương Giác dừng lại, hắn đi lấy sữa bò nóng cho cháu trai mình uống.
"Tiểu Ngọc, uống hết sữa rồi đi ngủ đi.
"
Hắn nói xong câu đó, rồi quay đầu lại cười nói với Thẩm Lưu: "Khi thằng nhóc còn nhỏ thì cha mẹ đều bận việc nhà, có một khoảng thời gian người cho thằng nhó bú sữa là tôi, sau khi đứa nhỏ ngốc này học được cách gọi mà thì rất thích gọi lung ta lung tung, từ bà ngoại của nó cho đến tôi cũng bị gọi.
"
Trương Giác bị sặc rồi.
Trong một chốc ánh mắt Thẩm Lưu trở nên vi diệu, không biết trong đầu nghĩ cái gì, ngoài miệng hờ hững đáp: "Ái chà, hóa ra Tiểu Ngọc khi còn bé thì ai có sữa thì người đó là mẹ nha.
"
Trương Giác dậm chân: "Em mới không có!"
Ngày thứ hai, cuối cùng cũng đến trượt tự do của nội dung đơn nam.
Trận đấu của Trương Giác là trận đầu tiên vào buổi chiều, cũng chính là : bắt đầu thi đấu, mà là người đứng đầu của bài thi ngắn, cậu vẫn là vận động viên ra trận cuối cùng.
Đứa nhỏ thay trang phục thi đấu xong, đứng trong hành lang bắt đầu nhảy trên đất.
Lúc Frans tiến vào, nhìn thấy phương pháp nhảy của cậu thì kinh ngạc một chút.
"Nhá, không ngờ rằng nhóc con đây nhảy trên băng thì nhẹ nhàng, mà lúc nhảy trên đất thì lại giống như khẩu pháo nả đùng đùng, cảm giác mạnh mẽ rất đủ mà.
"
Trương Tuấn Bảo cười đắc ý: "Tôi đã không sắp xếp quá nhiều buổi tập luyện sức mạnh cho nó một cách vô ích.
"
"Thì ra là vậy.
"
Frans gật gật đầu, mở ba lô trên lưng ra, từ bên trong lấy ra đồ uốn tóc rồi dụng cụ trang điểm các kiểu.
"Thật ra tôi ngay từ đầu không ưa nhóc vì nhóc quá là đẹp, nhưng dù sao cũng là đi tranh tài dựa vào nhan sắc, tốt xấu gì thì nhóc cũng trượt《 Sông lớn chi vũ 》của người Ireland, bây giờ nhóc có tiện để tôi hoàn thiện thêm vẻ ngoài không?"
Trương Giác sững sốt.
Cậu nghĩ tới, người này mười năm sau ngoại trừ là một ben đạo nổi tiếng thì còn là một beauty blogger với hơn một triệu người hâm mộ.
.