Truyền Kiếm

chương 361: nếu không chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

… Tám gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương lúc này đã quỳ rạp trên mặt đất, ngay cả động đậy cũng không dám. Mạc Vấn đang đứng chắp tay phía trước mặt bọn chúng, nét mặt hắn lạnh lẽo như Huyền Băng ngàn năm, không có một tia cảm xúc nào, khí tức âm lãnh trong không khí lại càng tăng lên vài phần, cơ hồ như khiến người ta không thể hít thở được.

" Các ngươi.....Rất tốt." Mạc Vấn dường như có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng chỉ có thể thốt ra được hai chữ.

Toàn thân tám người liền run lên, chúng dập đầu như băm tỏi:" Tiền bối tha mạng! Đều là do bọn người An trưởng lão bức hiếp chúng ta! Bằng không thì cho dù chúng tôi có một vạn lá gan cũng không dám phản bội lại La Sát Kiếm Tông. Xin tiền bối khai ân!"

Mạc Vấn nhìn tám người đang quỳ dưới chân mình lúc này không còn một chút tôn nghiêm nào, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thương xót, những người này đều từng là chủ lực chống cự lại Yêu tộc, bảo vệ cho hàng vạn sinh linh của Nhân tộc, dũng khí ngút trời qua một năm liên tục chiến đấu ở các chiến trường dài cả vạn dặm tại Huyết Hồn Hải bây giờ đã biến mất sạch sẽ rồi sao?"

" Các ngươi muốn sống hay muốn chết?" Mạc Vấn đột nhiên nhẹ giọng hỏi.

" Muốn sống! Muốn sống! Tạ tiền bối khai ân" Tám người lập tức thể hiện sự vui mừng không tả xiết và nói.

Mạc Vấn liếc nhìn tám người thật lâu rồi cánh tay vung lên, một khối Linh Ngọc đen nhánh xuất hiện trước người, mắt trái của hắn ô quang lóe lên, Kiếm Nguyên Sát Lục đen như mực tức thì bao phủ lấy khối Linh Ngọc kia. Chỉ trong chốc lát, khối Linh Ngọc đã trở nên mềm nhũn, sau đó hoá thành hình dạng một cái la bàn mỏng như sợi chỉ đường kính chỉ lớn hơn một tấc, từng đạo cấm văn trên la bàn hiện ra, thoáng chốc đã trải rộng ra toàn bộ la bàn.

Tám người kia lo sợ liếc nhìn Mạc Vấn, không biết đối phương muốn xử trí bọn hắn như thế nào.

Kiếm quang sau đó lại được thu vào rất nhanh, la bàn đã được tế luyện xong. Mạc Vấn ném la bàn về phía trước, la bàn đen nhánh liền xuất hiện lơ lửng trước mắt tám người.

" Đánh huyết hồn của các ngươi vào trong đó."

Sắc mặt tám người lập tức đại biến.

" Ta cho các ngươi ba tức thời gian để cân nhắc." Mạc Vấn bình thản nói.

Dương Bác cắn răng, cuối cùng cũng gật đầu, lát sau một giọt máu huyết màu tím bay ra trùng hợp rơi vào la bàn, sau đó liền tan rã đi.

Mặt ngoài của la bàn đen nhánh nhộn nhạo một hồi, một đạo ấn ký huyết sắc rất nhỏ xuất hiện, như được khắc bằng đao vậy, tươi sáng rõ nét.

Dương Bác thân là thủ lĩnh đã hành động, những người còn lại cũng không có lý do gì để kiên trì nữa, nguyên một đám liền bức ra huyết hồn của bản thân và dung nhập vào trong la bàn, rất nhanh la bàn lại nhộn nhạo một hồi rồi sau đó tám đạo lạc ấn huyết sắc đã xuất hiện trên la bàn.

Mạc Vấn vung tay áo thu la bàn vào trong lòng bàn tay, liếc nhìn tám người sau đó liền hoá thành một đạo kiếm quang phóng thẳng vào sâu trong sơn môn.

Tám gã Linh Kiếm sư lúc này mới dám co quắp ngồi bệt trên mặt đất, mặt mày xám như tro.

Bên ngoài các loại công kích vẫn còn đang hừng hực khí thế tấn công chủ điện, hơn ba ngàn tên Linh Kiếm sư chia làm hai đội, thay phiên nhau oanh kích cấm trận của chủ điện, cấm quang bên ngoài chủ điện kịch liệt chớp động. Lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ suếu của nó.

" Cứ tình hình này thì không quá nửa canh giờ nữa chủ điện sẽ bị phá." An Chính Hạ vuốt râu cười nói.

Lý Kiến Nhất lặng lẽ cười cười:" Đã vậy thì để cho bổn tọa tiễn nó thêm một bước."

Nói đoạn hắn liền giơ tay ném ra một mảnh Kiếm Đồ Hắc Thủy, Kiếm Đồ đột nhiên mở rộng, bao phủ phía trên chủ điện, một đạo Hắc Thủy liền cuồn cuộn tuôn ra đổ xuống cấm trận phía trên chủ điện, cấm quang của chủ điện lập tức tối sầm lại, bị Hắc Thủy trực tiếp cắn nuốt mất hơn nửa, hơn nữa tốc độ biến mất cũng tăng lên mấy lần.

" Thủ đoạn của Tứ Minh chủ quả nhiên khiến người ta phải kính nể, mảnh Kiếm Đồ này phẩm chất sợ là đã đạt tới cấp ba trung phẩm rồi." An Chính Hạ cảm thán nói.

Được người ta nhắn đến chỗ đắc ý, tâm tình của Lý Kiến Nhất thoáng chốc tốt lên rất nhiều:" Đúng vậy, mảnh Kiếm Đồ Huyền Âm Hóa Thủy của bổn tọa đây chính là thu thập tinh hoa thi thủy của hơn một vạn con yêu thú cấp một hoặc là Linh Kiếm Sư đã ngoài Kiếm Mạch cảnh mà tế luyện thành. Chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể đạt tới cấp ba trung phẩm. Huyền Âm Thi Thủy do nó hoá ra có thể ăn mòn hầu như tất cả các loại linh thủy trong thiên hạ, có thể nói là khắc tinh của các cấm chế hành Thủy! Cấm quang bên ngoài chủ điện của bọn chúng tuy lợi hại nhưng cũng không thể thoát khỏi phạm trù cấm chế thuộc hành Thủy."

" Xem bổn tọa phá hủy chúng đây!"

Lý Kiến Nhất một tay kết ấn kiếm một tay điều khiển một phần thi thủy màu đen hoá thành chín đạo, như chín đầu Hắc Giao liên tục oanh kích lên cấm quang phòng ngự phía trên chủ điện, mỗi kích xuất ra đều làm cho cấm quang ảm đạm đi vài phần.

Qua chín lần oanh kích thì cấm quang phía trên chủ điện đã tiêu tán đi mất bảy thành.

" Một kích cuối cùng!"

Lý Kiến Nhất nhe răng cười, trên mặt xuất hiện vẻ tàn nhẫn, chín đầu Hắc Giao mãnh liệt hợp lại làm một, hoá thành một đầu Thủy Long đường kính cả trăm mét từ trên đổ xuống ầm ầm đánh về phía chủ điện.

Nhưng bỗng nhiên vào lúc này, ở giữa tấm Kiếm Đồ màu đen lại xuất hiện một khe hở, một tia máu nhàn nhạt từ đó bắn ra sau đó càng lúc càng lớn hơn, khe hở đột nhiên bị kéo dài ra hai bên, trực tiếp bị kéo ngang ra.

Ầm! Xoạt!

Kiếm Đồ vỡ tan, thi thủy màu đen hoá thành Thủy Long lập tức nổ tung, hoá thành một mảnh hơi nước rơi xuống như mưa giữa thiên địa.

Tuy nhiên những giọt Hắc Thủy này lại là tinh hoa của thi thủy, đối với tất cả sinh linh mà nói thì nó không khác gì kịch độc, mấy ngàn tên Linh Kiếm sư phía dưới không may bị Hắc Thủy trút xuống, tức thì hàng trăm hàng ngàn tên Linh Kiếm sư liền kêu thảm, lăn lộn ra đất giãy dụa không ngừng, phía trên da thịt bị thi thủy nhiễm vào liền mục nát thối rữa ra, cuối cùng lộ ra cả xương trắng bên trong.

Toàn bộ quảng trường lúc này phảng phất như Luyện Ngục giữa trần gian, hơn hai ngàn tên Linh Kiếm Sư bị thi thủy bắn trúng, lại có hơn một ngàn tên đang lăn lộn kêu gào thảm thiết dưới đất, một ít Linh Kiếm Sư cấp thấp bị thi thủy ăn mòn quá nhiều giờ chỉ còn lại xương không.

" Oa!"

Lúc Kiếm Đồ bị vỡ Lý Kiến Nhất cũng đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, gã hướng lên bầu trời hét lên đầy kinh sợ:" Là cao nhân phương nào?"

Một thân ảnh phiêu phù giữa không trung được bao bọc trong huyết quang xuất hiện ở chỗ Kiếm Đồ lúc trước, hờ hững nhìn đám Linh Kiếm sư bên dưới.

" Kiếm Nguyên Sát Lục!"

Đồng tử của Lý Kiến Nhất lập tức co rụt lại, chỉ có Kiếm Nguyên Sát Lục mới có được cái sát khí nồng đậm cùng huyết sắc không thể lẫn vào đâu kia.

Sắc mặt của ba người An Chính Hạ cũng đại biến, sau đó vẻ mặt trở nên trắng bệch, Kiếm Nguyên Sát Lục đối với bọn gã thật sự quá quen thuộc!

" Không! Không phải hắn!"

Nhưng rất nhanh sau đó ba người bọn gã đã phát hiện ra thân ảnh bên trong huyết quang không có mái tóc bạc như thân ảnh quen thuộc mà bọn gã vẫn biết, người trước mắt này tóc lại đen nhánh, tướng mạo cũng khác, cùng là Kiếm Nguyên Sát Lục nhưng rõ ràng cảnh giới của người này cao hơn người kia rất nhiều. Từ những chỗ bất đồng này khiến ba người bọn gã được an ủi rất nhiều, chỉ cần không phải người kia thì nhất định còn hy vọng, tuy nhiên cái này cũng chỉ là tự dối lòng mình mà thôi.

" Ngươi là người phương nào?" Lý Kiến Nhất buông lời chất vấn.

Mạc Vấn không thèm để ý đến gã mà ánh mắt lại hướng đến ba người An Chính Hạ.

Ánh mắt lạnh lùng bình thản kia lại khiến cho An Chính hạ cảm thấy như bị sét đánh vậy! Quá quen thuộc! Đối với những Linh Kiếm Sư tới từ Huyết Hồn Hải như bọn gã, ánh mắt này quá quen thuộc, chỉ có người kia, cũng chỉ có người kia mới có được ánh mắt này!

Lý Kiến Nhất lại không chút để ý tới sắc mặt đang biến hóa kinh người của ba người An Chính Hạ mà lại nhìn chằm chằm vào vị khách không mời mà đến đang phiêu phù trên bầu trời kia, chỉ hận không thể lột da uống máu người đó, gã tế luyện Kiếm Đồ Huyền Âm Hóa Thủy mất mấy trăm năm vậy mà giờ đây lại bị hủy chỉ trong phút chốc, bảo làm sao gã không đau lòng cho được, bị Tâm Ma cắn trả đối với việc bị hủy Kiếm Đồ thật sự không có ý nghĩa gì.

" Ngươi là người phương nào? Có biết hậu quả khi đắc tội với Huyết Lang Liên Minh chúng ta không?"

Kiếm Nguyên Sát Lục do Mạc Vấn phóng xuất ra tương đương với tu vi Kiếm Nguyên hậu kỳ, tuy cao hơn một tầng so với tu vi của hắn, nhưng Lý Kiến Nhất lại tuyệt không có chút sợ hãi nào, Huyến Lang Liên MInh của gã tung hoành ở bao nhiêu vùng biển, cao thủ trong liên minh nhiều như mây, Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên hậu kỳ trong mắt gã cũng chẳng là cái gì, mấy tháng trước bọn gã cũng từng vây giết một người để chấn nhiếp các vùng biển, những Kiếm tông cấp ba lâu đời ở các vùng biển đó mặc dù không đến nỗi phải rút lui nhưng cũng không thể không khách khí vài phần.

" Ngươi là ai?" Mạc Vấn lạnh lùng hỏi.

Lý Kiến hừ lạnh một tiếng:" Bổn tọa tên Lý Kiến Nhất, một trong Tứ Minh Chủ của Huyết Lang Liên Minh! Huyết Lang Minh chúng ta lúc này đang làm việc, xin khuyên các hạ một câu, đừng nên nhúng tay vào việc ở đây! Biết điều thì lập tức rút đi, ngày khác đến Huyết Lang Liên Minh tạ tội thì ta có thể tha cho ngươi một mạng."

"Tha cho ta một mạng?" khóe miệng Mạc Vấn lộ ra tia trào phúng, thân thể hắn khẽ động, hai tay chắp sau lưng, từng bước từng bước tiến về phía kiếm đài.

Lý Kiến Nhất biến sắc, tuy hắn rất giận dữ vì bị đối phương hủy mất Kiếm Đồ, nhưng hắn tuyệt đối không có váng đầu, Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên hậu kỳ chủ tu Sát Lục Kiếm Nguyên có thể so với Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên Viên Mãn. Ở Huyết Lang minh lúc này chỉ sợ chỉ có đại ca mới có thể thắng được hắn, nhị ca dù có đến cũng chỉ chắc thắng được một nửa. Hắn cố ý đem Huyết Lang Liên Minh ra hù dọa để đối phương có chút cố kỵ mà rút đi, nhưng đối phương tựa hồ không xem Huyết Lang Liên Minh ra gì.

" Các hạ! Ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Đại quân của Huyết Lang Liên Minh chúng ta sẽ đến đây liền đó! Đến lúc đó ngươi muốn đi cũng không dễ dàng nữa đâu."

Mạc Vấn phảng phất như không nghe thấy gì, thân thể vẫn tiếp tục hướng về phía kiếm đài bước tới.

Trong mắt Lý Kiến Nhất lúc này cuối cùng cũng lộ ra vẻ bối rối, gã liền hướng về phía ba người kia và quát lên:" Các ngươi còn chần chừ gì nữa? Đồng loạt ra tay đi!"

Sắc mặt ba người An Chính Hạ trắng bệch, thân thể run lên nhè nhẹ, tất cả đều nhìn về phía thân ảnh đang đi xuống trên bầu trời kia, ngay cả cử động cũng không dám.

Lý Kiến Nhất cuối cùng cũng phát hiện ra sự khác lạ của ba người, cả giận nói:" Các ngươi bị sao vậy? Chỉ có một mình hắn thì việc gì phải sợ? Chúng ta liên thủ còn có thể cầm cự được với hắn, đợi đến lúc nhị Minh chủ đến sẽ giết hắn như giết một con chó!"

Sắc mặt ba người An Chính Hạ lại càng trắng bệch hơn, không biết có phải là do bị Lý Kiến Nhất hù không. Giết như giết chó? Bà mịa nó, thật đúng là cái gì cũng dám nói mà!

Phịch!

Phí Minh chậm rãi quỳ gối xuống, vậy mà gã lại quỳ tại chỗ trên mặt đất, đường đường là một Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên sơ kỳ quỳ xuống, tức thì khiến cho ánh mắt của vô số Linh Kiếm Sư xung quanh trở nên ngây dại.

" Phí Minh! Ngươi làm gì vậy? Điên rồi sao?" Lý Kiến Nhất có chút không rõ ràng, gã kinh sợ nói.

Cơ mặt của An Chính Hạ cùng Y Hạ Quang thoáng chốc cũng run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng, cuối cùng An Chính Hạ cũng thở ra một hơi thật sâu, ánh mắt bình tĩnh trở lại, quỳ xuống bên cạnh Phí Minh, cúi đầu xuống.

Khuôn mặt Y Hạ Quang lại trở nên vặn vẹo, trong ánh mắt thoáng chốc toát ra vẻ điên cuồng, rồi đột nhiên quát lớn một tiếng:" Ta không giống họ! Lão tử hôm nay tạo phản đó! Ngươi không phải là đã cứu lão tử một mạng sao? Muốn lão tử làm nô tài cho ngươi hả? Không đời nào. Đến đây đi! Lão tử đang ở chỗ này đây."

Huyết quang đầy trời, một đạo huyết sắc trực tiếp phóng xuống bao phủ cả kiếm đài( Vì để cho việc viết chữ được thuận tiên hơn, về sau Sát Lục Kiếm Nguyên màu đen sẽ được đổi thành Huyết sắc). Tiếng quát mắng của Y Hạ Quang cũng theo đó mà im bặt, cơ hồ ngay sau đó một đạo thân ảnh nặng nề liền bị ném bay ra ngoài, va đập vào phía trên một cột đá ở trong sân rộng.

Ầm! Cột đá bị người va phải đã gãy đứt làm đôi, một thân ảnh ngã lăn lộn trên mặt đất, hai mắt trợn trừng, giữa trán còn lưu lại một lỗ máu, đúng là Y Hạ Quang, có điều giờ phút này đầu của Y Hạ Quang đã bị xuyên thủng, Nguyên linh bị nghiền nát, sinh cơ hoàn toàn bị diệt sạch, gã bị Mạc Vấn dùng một kiếm giết ngay tại chỗ.

Lý Kiến Nhất khẽ hít vào một hơi khí lạnh, một kiếm dễ dàng hạ sát một vị Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên sơ kỳ! Đây là Kiếm Nguyên hậu kỳ sao?

Tu vi đạt tới Kiếm Nguyên, tiềm năng của cơ thể đã bị khai thác đến cực hạn, thân thể cứng cỏi vô cùng, mặc dù trái tim của Linh Kiếm Sư có bị hủy thì cũng vẫn còn có thể sống được trong một thời gian ngắn nữa, thân thể chết không có nghĩa là nguyên linh cũng diệt, sau khi lĩnh ngộ Kiếm Ý thì Nguyên linh đã có thể sống độc lập trong một thời gian ngắn, bởi vậy muốn hoàn toàn giết chết một gã cường giả Kiếm Nguyên quả thực rất khó, không chỉ phải giết chết thân thể đối phương mà còn phải tiêu diệt luôn cả ý thức của đối phương nữa! Vậy mà người kia lại có thể trực tiếp hạ sát ý thức của Y Hạ Quang, điều này cần tu vi tinh thần cao đến cỡ nào?

Mà toàn bộ Linh Kiếm sư ở quảng trường thì cảm giác được một cỗ khí tức lạnh thấu xương! Một gã Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên sơ kỳ nói giết là giết, ai cũng hiểu rõ, người trước mắt nếu thật sự nổi giận! Tuyệt đối sẽ không thương cảm gì tính mạng của bọn hắn.

Vài tên Linh Kiếm Sư Kiếm Cương liền quỳ xuống mặt đất, như bệnh lây truyền mấy ngàn tên Linh Kiếm Sư trên quảng trường tức thì đều đồng loạt quỳ xuống, mặc dù trên người có thương tích nhưng chỉ cần còn có chi giác, đều vùi đầu xuống mặt đất. Hôm nay mặc kệ trong nội tâm không cam lòng hay không tình nguyện, chỉ cần không muốn chết, tất cả đều quỳ xuống, tỏ ra thần phục.

Chứng kiến tình cảnh này, Lý Kiến Nhất mơ hồ hiểu ra sự tình có chút không đúng, rồi đột nhiên nhớ tới một khả năng, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Gã đã nghe bọn người An Chính hạ nói qua là Kiếm Tông La Sát có một vị lão tổ rất thần bí, được những nữ tử có thân thể Chân Âm trong tông môn kia sùng bái, từng ngay trước mặt bọn hắn chém giết một đầu Giao Long trưởng thành, hơn nữa còn có quan hệ với cái chết của Yêu Vương Thôn Hải Ô Côn, nhưng gã vẫn cho là vô căn cứ vì nếu người này thật sự tồn tại thì đã vang danh tứ hải rồi, sao có thể không có một chút tiếng tăm nào chứ? Tu vi đạt tới cảnh giới Kiếm Thai về sau đều có tôn hiệu riêng, người khác không thể giả mạo được, ở Cổ Linh Kiếm Vực chỉ có khoảng trên vạn người đạt tới cảnh giới đó, đại bộ phận đều có khu vực hoạt động riêng, bình thường sẽ không dễ dàng xuất hiện. Nhưng xem tình hình hôm nay thì người đó thật sự tồn tại, hơn nữa còn đang đứng ngay trước mặt hắn.

Có điều sau đó hắn rất nhanh trấn tĩnh lại, bởi vì đối phương tuy cường đại, nhưng cường đại cũng có giới hạn của nó, Kiếm Nguyên hậu kỳ không thể xem thường, nhưng cũng không quá thực sự lợi hại, xem ra việc đối phương chém giết Giao Long kia quá nửa chỉ là tin đồn mà thôi, Kiếm Nguyên tuy cường mạnh, nhưng chỉ cần chưa độ kiếp thì thân thể vẫn là thân thể phàm thai, mà trải qua thiên kiếp tôi luyện về sau thân thể phàm nhân mới trở nên thanh sạch hơn, trở thành Tiên thai! Tiên phàm cách nhau không phải chỉ là một khoảng. Vài vạn năm trở lại đây, trong toàn bộ giới Linh Kiếm sư thì người có thể dùng Kiếm Nguyên cảnh đối đầu với Kiếm Thai cảnh cũng không phải là không có, nhưng tối đa cũng chỉ có thể công kích phía bên ngoài thân thể của cường giả Kiếm Thai mà thôi, còn muốn giết đối phương? Nghĩ cũng đừng có nghĩ! Huốnh chi yêu thú da dày thịt béo như Giao Long luôn được xưng là có thân thể mạnh mẽ nhất!

" Ngươi chính là La Sát lão tổ?" Lý Kiến Nhất suy nghĩ thật nhanh, cân nhắc cục diện hai bên, trong lòng liền đưa ra quyết định, gã ôm quyền nói:" Xem ra giữa chúng ta có chút hiểu lầm, việc này là Huyết Lang Liên Minh chúng ta không đúng, nếu biết Kiếm Tông La Sát là tông môn của các hạ thì Huyết Lang Liên Minh chúng ta tuyệt đối không dám quấy nhiễu, đã mạo phạm xin tha lỗi, ngày sau nhất định sẽ bồi lễ tạ tội."

Một ít Linh Kiếm Sư phía dưới nghe thấy hắn nói xong lập tức cảm thấy người này thật vô sỉ, đem mưu đồ chiếm đoạt tông môn của người khác nói thành hiểu lầm, nếu đây là Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ hay thậm chí là Kiếm Nguyên đại viên mãn sẽ phải biết mình biết người, không thể không biết Huyết Lang Liên Minh là một thế lực khá hùng mạnh, nếu xảy ra xung đột thì song phương đều không có lợi gì cả.

Chỉ tiếc là lần này Lý Kiến Nhất đã tính nhầm, gã coi Mạc Vấn cũng như bản thân mà đối đãi đã là một cái sai lầm! Đối với kẻ đã từng giết Cự thú Long Kình, chuẩn Giao Long cấp bốn, Giao Long trưởng thành như Mạc Vấn, thì một gã Kiếm Nguyên Viên mãn, hai gã Kiếm Nguyên hậu kỳ, hai gã Kiếm Nguyên trung kỳ, năm gã Kiếm Nguyên sơ kỳ hắn coi là cái gì chứ.

" Cho ngươi ba tức thời gian để giao huyết hồn ra! Nếu không... CHẾT!".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio