Truyền Kiếm

chương 369: thanh long thương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

… Đây chính xác là hình dáng một con Rồng đích thực với sừng huơu, tai trâu, mắt thỏ, cổ rắn, vảy cá, tay hổ, móng ưng. Mỗi chi tiết trên cơ thể tuy không phải thực sự bằng xương bằng thịt nhưng cũng mang theo một cỗ uy áp vô cùng lớn và một mệnh cách cao quý hơn rất nhiều so với Giao Long. Trước mặt con Rồng này, bất kỳ một sinh vật sống nào cũng phải phát sinh một cảm giác mình thật nhỏ bé hèn mọn.

“Kiếm Linh!” Hai con ngươi Thương Bá Thiên co rút lại.

Đây chính xác là một Kiếm Linh, hơn nữa còn là một Kiếm Linh mang hình Rồng! Kiếm Linh của một cổ Linh Kiếm Sư được tạo thành bởi chính ý chí của vị Linh Kiếm Sư đó, nó đương đương với phần mở rộng của linh hồn. Nó có thể mang hình người, hình thú hoặc bất kỳ một hình dạng nào khác, riêng với Kiếm Linh hình Rồng thì không thể nghi ngờ nó chính là đại diện cho một cỗ ý chí chí cao vô thượng! Để thai nghén ra loại Kiếm Linh này, chủ nhân của nó chắc chắn phải thuộc nhóm cao cấp nhất của thế giới Linh Kiếm Sư.

Đó là Kiếm Linh của ai?

Thương Bá Thiên có thể cảm nhận rõ ràng tử khí đậm đặc phát ra từ trên người Kiếm Linh hình Rồng kia, rõ ràng nó được tạo thành bởi tàn linh của một vị nào đó đã ngã xuống, nay không hiểu tại sao bỗng dưng thức tỉnh trở lại. Uy áp do Kiếm Linh này tạo ra khiến cho người ta cảm giác như nghẹt thở và cơ thể không có một chút ý niệm chống cự nào, phải nói đây là cỗ uy áp khủng khiếp cỡ nào bởi vì dù sao đây cũng chỉ là một chút tàn linh mà thôi!

Ngâm...

Con Rồng xanh bằng ánh sáng rực rỡ kia đang bay thẳng tới đỉnh đầu Mạc Vấn, nó vờn quanh vài vòng rồi cất tiếng ngâm vang mang theo cảm xúc say mê vui sướng, như lâu ngày gặp lại chủ cũ nên quyến luyến không muốn xa rời, nhưng ẩn hiện đâu đó vẫn còn một chút xíu do dự chần chờ. Tất cả những cảm xúc ấy xâm nhập vào trong tâm thần Mạc Vấn, hắn cảm nhận được rất rõ trong mớ cảm xúc hỗn độn kia còn có một vẻ buồn bã sâu kín vô cùng!

Sau khi vờn quanh một hồi, con Rồng bằng ánh sáng màu xanh kia như là đã quyết định dứt khoát một điều gì đó, nó đột nhiên lao thẳng vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Mạc Vấn! Lập tức cơ thể hắn phát ra một màu xanh chói lọi, giống hệt như một vầng mặt trời sáng chói màu xanh vậy!

Ngâm!

Mạc Vấn bỗng ngửa mặt lên trời và cất lên một tiếng rồng ngâm, khí tức trên cơ thể hắn đang được tăng tiến với một tốc độ vô cùng khủng khiếp.

Lúc này Thương Bá Thiên đã sợ tới mất mật, dường như gã không còn kịp nghĩ ngợi gì mà lập tức vội vàng hóa thành một đạo kiếm quang lao vút vào sâu bên trong khe vực, tốc độ của gã đã đạt tam thuấn!

Đúng lúc này, Mạc Vấn khẽ ngẩng đầu lên, hai con ngươi hắn thấu phát ra một vẻ mê say tột cùng, một cánh tay hắn khẽ nhấc lên, một đạo kiếm chỉ được điểm ra từ ngón tay và lao thẳng về phía Thương Bá Thiên.

Một đạo kiếm quang có hình Rồng màu xanh lập tức bắn ra nhanh như chớp, nó dường như có thể dễ dàng xuyên qua mọi lớp không gian và thời gian, chỉ trong nháy mắt nó đã ập tới người kẻ đang cố sức chạy trốn là Thương Bá Thiên. Một tiếng thét thê lương vang lên, dưới tác dụng của vầng sáng màu xanh, bằng mắt thường cũng có thể thấy tốc độ bay của Thương Bá Thiên bỗng khựng lại, cơ thể gã bỗng già nua nhanh chóng, dường như là chỉ trong nháy mắt đó gã đã đi hết con đường đời của mình, làn da khô nứt nẻ rồi bong tróc hết ra, mái tóc cũng khô xơ rồi bong tróc ra, trong chớp mắt gã đã hóa thành một bộ xương khô khốc! truyện được lấy từ website tung hoanh

Bất kỳ kẻ nào còn đang sống sót, dù là đệ tử của Huyết Lang Liên Minh hay Kiếm Tông La Sát đều có chung một cảm giác rùng mình lạnh thấu xương tủy! Một đời Kiếm Nguyên viên mãn kiêu hùng mà chết trong chớp mắt như vậy, đúng là không thể nào tưởng tượng được!

Toàn thân Mạc Vấn được bao phủ trong vầng sáng chói lọi màu xanh, lúc này Kiếm Nguyên Sát Lục đã bị áp chế xuống hoàn toàn. Trong vầng sáng màu xanh đó ẩn chứa một cỗ sinh cơ khổng lồ đan xen với một cỗ tử khí đậm đặc! Hai điều trái ngược đó đan xen vào nhau làm cho người trong vầng sáng lúc thì như người sống, lúc lại giống một bóng ma, ai nhìn vào cũng phát sinh một cảm giác hoài nghi rất kỳ lạ!

Ngâm...

Một tiếng Rồng ngâm dứt khoát lại vang lên, con Rồng bàng ánh sáng xanh đã chui ra khỏi đầu Mạc Vấn, nó xoay tròn một vòng rồi lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh đâm thẳng vào sâu trong Âm Huyệt, trong tích tắc đã mất hút không còn chút dấu vết nào.

Kiếm Linh hình Rồng mới rời khỏi, khí tức trên cơ thể Mạc Vấn lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, hai mắt hắn lúc này nhắm nghiền lại, dường như đã mất hết mọi tri giác.

Các nữ đệ tử La Sát với vẻ mặt ngưng trọng đang cùng nhìn về phía Mạc Vấn, không một ai dám tiến lên làm phiền hắn, cả bọn lẳng lặng bố trí một thế trận hộ pháp xung quanh hắn.

Không biết đã trải qua bao lâu, Mạc Vấn đột nhiên mở hai mắt ra, hai điểm sáng màu vàng trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất ngay, vẻ mặt hắn lúc này nhìn âm trầm và có gì đó đặc biệt thâm thúy.

“Chiêu kiếm này có tên là Thanh Long Thương hả?” Mạc Vấn lẩm bẩm tự nói với chính mình.

Một chấn động mãnh liệt được tạo ra bởi một đạo Kiếm Nguyên bỗng truyền tới, ngay sau đó một vệt kiếm quang lập tức từ bên ngoài lao vào trong khe vực này.

“Ồ! Là Mạc huynh sao? Giải quyết nhanh gọn vậy sao? Có vẻ ta đã tới chậm rồi nhỷ?”

Kiếm quang tản hết, một bóng người thanh niên hiện ra, đó chính là Lưu Chấn Huyên. Lúc này khí tức trên người hắn đã đậm đặc hơn trước rất nhiều, tu vi Kiếm Nguyên sơ kỳ đã được củng cố vững chắc, hơn nữa còn đang không ngừng phát triển thêm, việc lên cấp Kiếm Nguyên trung kỳ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi!

xem tại

“Ta tới đây thì gặp ngay kẻ này đang lén lén lút lút ở gần đây, chắc chắn là không có ý đồ tốt đẹp gì nên ta tiện tay tóm cổ về đây luôn!” Trong tay Lưu Chấn Huyên lúc này đang tóm một gã.

Kẻ bị Lưu Chấn Huyên tóm trong tay nhìn vô cùng tiều tụy, tóc tai thì bù xù, nửa người khô đét như khô lâu, khí tức đã suy bại đến cực điểm. Các nữ đệ tử La Sát nhận ra ngay đây chính gã đệ tam Minh chủ của Huyết Lang Liên Minh. Gã này bị trọng thương lúc Tịch Tần tự bạo biến thành Chi Thủy Chân Âm, sau đó gã lẩn trốn vào một góc, lúc gã nhìn thấy biểu hiện của Mạc Vấn quá khủng liền tranh thủ thời điểm Mạc Vấn đánh nhau với Thương Bá Thiên lén lút trốn đi. Nào ai ngờ đúng lúc đó thì Lưu Chấn Huyên tới nên gã Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên trung kỳ đỉnh phong lập tức đã bị tóm gọn.

Mới nhìn thấy kẻ thù, các nữ đệ tử La Sát đã thấy hai mắt mình bốc lửa hận thù, những ngày qua đã có không biết bao nhiêu tỉ muội bị gã này sát hại! Lưu Chấn Huyên cảm nhận được vẻ hận thù của các nàng, hắn lập tức ném gã kia cho bọn Bạch Hiểu, Vân Thanh Trúc tùy ý xử lý.

“Mạc huynh à, dưới này mới xảy ra chuyện gì vậy? Ta mơ hồ cảm nhận được một lực lượng chấn động vô cùng khủng khiếp!” Lưu Chấn Huyên cất tiếng hỏi Mạc Vấn.

Mạc Vấn không trả lời mà đánh mắt nhìn chằm chằm về phía của vào Âm Huyệt.

“Là do vật gì đó năm bên trong Âm Huyệt hả?” Thần sắc Lưu Chấn Huyên lập tức hiện ra vẻ ngưng trọng, Âm Huyệt này có thể được xếp vào TOP những bí địa bí ẩn nhất thế giới Linh Kiếm Sư, có rất ít Linh Kiếm Sư có khả năng thăm dó tới tận đáy Âm Huyệt.

Toàn bộ bọn đầu sỏ đã bị tiêu diệt sạch, gã đệ tam Minh chủ kia cũng đã bị bọn Bạch Hiểu băm vằm ra thành trăm mảnh, như vậy cả năm gã Minh chủ đã phải đền tội. Huyết Lang Liên Minh tồn tại được ba trăm năm lúc này đã chỉ còn lại một cái tên mà thôi, vài tên tép rui còn sống sốt đã không còn khả năng làm được chuyện gì ra hồn nữa. Sau khi bàn giao lại toàn bộ sự vụ cho bọn Bạch Hiểu giải quyết nốt, Mạc Vấn và Lưu Chấn Huyên lập tức tiến vào trong Âm Huyệt với mong muốn thăm dò tới đáy!

Sau khi chui qua cửa vào, không gian Âm Huyệt giống như một cái bầu hồ lô, phía trước mắt hai người mà một khoảng mênh mông trống trải tối tăm mịt mờ, tử khí bốc lên đậm đặc.

“A...Lạnh quá! Đây không phải nơi dành cho người sống, lạnh đến chết cóng mất thôi!” Lưu Chấn Huyên đang lạnh run cầm cập.

So với Lưu Chấn Huyên, Mạc Vấn ít bị ảnh hưởng hơn rất nhiều do cơ thể hắn có được một nét đặc thù là có khả năng kháng lại tử khí, đám tử khí cực âm kia chỉ làm cho hắn khẽ rùng mình nhẹ một cái mà thôi. Khẽ trầm ngâm một chút, Mạc Vấn tung mình lên không định lao vào sâu bên trong Âm Huyệt.

“Mạc huynh! Chờ ta một chút! Xông bừa vào có khi gặp họa sát thân đó!” Lưu Chấn Huyên quát to một tiếng rồi thúc dục toàn bộ lực lượng Kiếm Nguyên của cơ thể và lao theo Mạc Vấn.

Hai người nhanh chóng tiến sâu vào bên trong, càng xuống sâu thì lực cản do chi khí cực âm tạo thành càng khủng khiếp, hai người tới được một khoảng không nhìn tứ phía không thấy giới hạn, dường như khoảng không này là vô cùng vô tận, tử khí cực âm ở đây đã đậm đặc tới mức gần như ngưng kết thành thực chất!...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio