Có cậu bé ở một trường nọ lúc nào cũng đi gây rối. Một này nọ, cả đứa đang dạo chơi tại hành lang vào giờ nghỉ trưa thì chúng nhìn thấy một cô bé đi vào trong buồng vệ sinh và chúng quyết định bầy trò trêu cô bé. Chúng khóa cửa phòng và đứng ở ngoài chờ xem điều gì sẽ xảy ra. Vài phút sau, chúng thấy nắm đấm cửa quay, và rồi bắt đầu phát ra tiếng lạch cạch. Cả cậu đều nghe thấy giọng cô bé gọi vọng ra. Nhưng chúng chỉ cười và không đáp lại. Cô bé bắt đầu đập cửa và cầu xin bọn chúng thả cô bé ra ngoài. Nhưng cả cậu bé chỉ đứng đó, cười lớn và buông lời trêu chọc cô.
Sau một, hai phút, cô bé bắt đầu gào khóc, van nài để đứa thả cô ra. Chúng bắt đầu cảm thấy tội lỗi và quyết định mở chốt cửa trước khi chúng gặp rắc rối. Một đứa ra mở khóa cửa và đứng chờ, nhưng cô bé không đẩy cửa ra.
"Cửa mở rồi đấy!" – Cậu bé hét lên
Nhưng không có ai đáp lại. Chúng mở cửa buồng vệ sinh và ngó vào. Căn phòng không có một ai. Cả đứa kiểm tra mọi ngóc ngách của căn phòng, vừa tìm vừa gọi tên cô gái, nhưng không hề có tiếng đáp lại. Phòng không có cửa sổ và lối ra duy nhất chính là cái cửa mà chúng đã chặn.
Đến lúc này, cả cậu bé đều vô cùng hoảng sợ. Chúng chạy khỏi buồng vệ sinh và đi ra hành lang chính. Chúng tìm thấy cô gái đang đứng ở cổng trường, nói chuyện với giáo viên. Khi đứa yêu cầu cô gái giải thích làm cách nào mà cô thoát được khỏi chỗ đấy, cố bé đáp lại với giọng bối rồi:
"Nhưng mà hôm nay tớ đã đi vệ sinh lần nào đâu"