Chương
“Không!”
Trưởng Lão Sử nhìn về phía Sử Thi Vũ, khoé mắt như muốn nứt ra, chỉ trong nháy mắt Sử Thi Vũ liền tan thành khói bụi.
Bà ta thực sự không thể ngờ rằng dưới sự sắp xếp như thế này mà Sử Thi Vũ vẫn bị giết và chết ngay trước mắt mình.
Xuân Hoa đỡ Tô Uyên ngồi dậy, vẻ mặt cô thẫn thờ.
Trước đây Tân Trạm đã từng nói sẽ giết Sử Thi Vũ, nhưng nhìn thấy tình cảnh trước mắt này, cô vốn dĩ nghĩ rằng những lời nói của Tân Trạm sẽ không thể nào thành hiện thực, nhưng thật không ngờ, Tân Trạm nói được làm được.
Người trong Cực Hàn Cung nhìn Tân Trạm cực kỳ hoảng hốt không thể giải thích được, tất cả dường như tĩnh lặng trong một khoảnh khắc.
“Gan của ngươi cũng lớn lắm”
Trên bầu trời, nguyên thần của gia chủ Sử tập hợp lại, khuôn mặt u ám gầm lên một tiếng như sấm vang trời.
Gia tộc Sử Gia có hai vị đã từng độ kiếp cảnh cường giả, sức mạnh vô song, cai quản ba tòa thành, ở nơi sâu nhất trong Bắc Vực, có thể nói là sức mạnh áp đảo.
Chỉ cần một cái nhìn cũng có thể khiến các cường giả cúi đầu, chỉ cần một cử động là có thể khiến các gia tộc, môn phái nhỏ và vừa kia phải khiếp sợ.
Nhưng con trai của ông ta, cốt nhục của ông ta, người thừa kế của Sử gia lại bị Tân Trạm đang đứng trước mặt ông †a nhẫn tâm giết chết.
“Tên tiểu tử này chỉ có hợp thể cảnh, vậy mà có thể nắm giữ được hết căn nguyên thời gian, tuy vẫn chưa thể ngưng tụ căn nguyên, nhưng những người thiên tài như cậu ta thật hiếm thấy”.
“Đã giết chết Sử Thi Vũ thì có mối thù không đội trời chung với Sử gia, không thể để cậu ta sống”.
Không cần nói lời vô nghĩa, cũng không cần giải thích kết quả.
Gia chủ Sử vung một tay lên, trời đất rung chuyển, vô số linh khí kết tụ trước người, cưồn cuộn như sóng biển, gầm thét cưồng bạo như sấm sét.
Thần quỷ hiện thân dùng đòn tấn công mạnh nhất, trực tiếp bộc phát ra.
“Bùm!”
Linh khí cuồng bạo bộc phát ra, như những đợt sóng thần nhấn chìm tất cả mọi thứ, áp đảo hướng thẳng về phía Trần Trạm.
Bốn phía tám hướng phạm vi một trăm trượng đều bị bao vây, phong tỏa toàn bộ các lối thoát của Tân Trạm.
Tân Trạm cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề, lông tơ toàn thân không khỏi dựng đứng lên.
Ngay khoảnh khắc gia chủ Sử ra tay, Tân Trạm đột nhiên lùi lại, càn khôn biến chuyển nhanh như một tia chớp điện.
Anh biết cho dù bản thân bị nhốt trong trận địa không lối thoát này, nhưng tạm thời vẫn có thể tránh được đòn va chạm đầu tiên với linh khí quái dị này, kéo dài được thời gian để chuẩn bị.
Cùng lúc đó, Tân Trạm trực tiếp phá vỡ phong ấn Ngọc Quy của Huyền Vũ Tông.
Lúc này có thể ngăn cản được một đòn trí mạng của ba lần hợp thể cảnh đỉnh cường giả, Tân Trạm trong chiến trận Sát Lục chỉ sử dụng một lần, bây giờ đã có cơ hội thứ hai.
Trong khoảnh khắc, trận pháp Ngọc Quy triển khai, hoá thành vòng sáng tròn chói sáng, bao trọn lấy Tân Trạm.
Nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ.
Tân Trạm biết gia chủ Sử đang tức giận như thế nào, sẽ không từ mọi thủ đoạn, những chiêu thức ông ta tung ra chắc chắn còn mạnh hơn cả hợp thể cảnh đỉnh rất nhiều.
Mười lá bùa Huyền Vũ trên người, kết hợp lại thành một bức tường linh khí dày.
Mười vạn phệ thiên trùng bay ra, bao phủ lấy toàn thân Tân Trạm một màu đen, giống như ở mặt ngoài biến mình thành một con tằm.