Truyền Kỳ Phu Nhân

chương 163: nghiên cứu tư liệu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mai Truyền Kỳ nhớ con mình chọn được Đa Biến thú, cười cười: “Kỳ thực, lúc đó tôi cũng không ngờ Nguy Nguy chọn được dị thú lợi hại như vậy, nghĩ thầm nhiều lắm cũng so với dị thú phổ thông loại nhỏ lợi hại hơn một chút, nào ngờ sẽ là một con Đa Biến thú hi hữu.”

Phong Tĩnh Đằng mỉm cười vỗ vỗ vai cậu: “Chuyện tiến vào Vô Cảnh sâm lâm hãy để tôi sắp xếp, hôm nay là ngày , ngày Nguy Nguy mới nghỉ hè, vậy chúng ta đi ngày .”

Mai Truyền Kỳ kinh ngạc nhìn anh: “Anh muốn dẫn thằng bé đi cùng ư?”

Ánh mắt Phong Tĩnh Đằng khẽ nhích: “Em không cảm thấy cần phải để nhóc nhận thức thế giới bên ngoài nhiều hơn sao sao? Em cũng đừng lo lắng, thời điểm đó, tôi sẽ bảo vệ tốt Nguy Nguy.”

Anh kéo Mai Truyền Kỳ: “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta trước tiên xem tư liệu nghiên cứu của Ti Kiếm Đường nào.”

Hai người trở lại tầng hầm, Phong Tĩnh Đằng mở ra quang não, tìm tới tư liệu trộm được trong phòng thực nghiệm: “Tài liệu này là tôi đã phục chế lại, cho nên, bọn họ sẽ không phát hiện tư liệu của mình biến mất.”

Anh mở tư liệu ra, phía trước đều là một đống lớn thuật ngữ chuyên nghiệp, hai người đầu óc mơ hồ, chỉ có thể nhìn tranh ảnh.

Mấy chục tấm ảnh trước đều là ảnh tế bào và gien, bọn họ xem không hiểu, chỉ đành nhìn tiếp phía sau, mãi đến tận hai phần ba tư liệu, rốt cục nhìn thấy một nhân vật trong tấm ảnh.

Phong Tĩnh Đằng đem ảnh khuếch đại, người ở phía trên toàn thân trần trụi, tứ chi bị xích sắt kim loại đặc thù khóa lại, bị trói trên bục thí nghiệm, ngũ quan hết sức tuấn mỹ, thế nhưng, mái tóc đỏ ngầu cùng đôi mắt vàng óng có vẻ hơi quỷ dị. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Mai Truyền Kỳ nói: “Người này lớn lên thật cao.”

Phong Tĩnh Đằng lông mày hơi động, yên lặng cầm lấy quyển sách bên cạnh, chặn nửa người dưới người trong hình.

Mai Truyền Kỳ: “…”

Phong Tĩnh Đằng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ quá phận kia cũng thật chướng mắt, liền dứt khoát đem cả tấm hình đều chặn lại.

Mai Truyền Kỳ có chút bó tay: “Anh làm cái gì vậy?”

Phong Tĩnh Đằng nhàn nhạt nói: “Em xem chữ là được, những thứ khác có thể bỏ qua đi.”

Anh cũng không muốn bạn lữ của mình bị thân thể của nam nhân khác hấp dẫn.

Mai Truyền Kỳ tức giận trừng mắt: “Tôi chính là xem chữ.”

Cậu chỉ chỉ, dòng chữ phía dưới bức ảnh: “Anh nhìn, chiều cao của hắn thậm chí cao dến m.”

Nghe nói như thế, có hình ảnh nào đó chợt lóe lên trong đầu Phong Tĩnh Đằng.

Mai Truyền Kỳ ra hiệu: “Anh phía dưới bức ảnh tiếp theo.”

Phong Tĩnh Đằng nhìn sang trang tiếp theo, bức ảnh này vẫn là nam nhân tóc đỏ trước đó, chỉ có điều lỗ tai của nam nhân trong tấm hình này lại nhọn, giống như tinh linh trong thần thoại, hơn nữa, móng tai cũng dài hơn cm, vừa nhọn lại vừa cứng, thoạt nhìn vô cùng sắc bén.

Anh nhanh chóng mở bức ảnh tiếp theo, tấm hình này hai lỗ tai biến mất, thay vào đó là lỗ tai động vật. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Mai Truyền Kỳ nhìn thấy lỗ tai như mèo kia, trong lòng bỗng nhiên căng lại, lập tức nghĩ đến Mai Nguy Hiểm.

Tiếp đó, mỗi tấm hình đều biến hóa, từ bộ dạng tuấn mỹ biến thành dã thú, tứ chi cũng biến thành dã thú bốn chân, cuối cùng, biến thành một thứ gì đó dào bốn mét, hình dáng giống sư tử.

Mai Truyền Kỳ khiếp sợ nhìn ảnh chụp hoàn toàn thú hóa: “Chẳng lẽ hắn là dị thú?”

Cảnh tượng như vậy khiến cậu nhớ đến Đa Biến thú.

Phong Tĩnh Đằng im lặng, mở video sau cùng, là quay toàn bộ quá trình nam nhân tóc đỏ từ nhân loại bình thường biến thành dã thú.

Anh đóng video lại, nghiêm túc quay đầu đối Mai Truyền Kỳ nói: “Hắn không phải dị thú, hắn là thú nhân.”

Mai Truyền Kỳ vô cùng nghi hoặc: “Thú nhân? Cái gì là thú nhân?”

Phong Tĩnh Đằng giải thích: “Chính là cái như em đã thấy, có thể từ một nhân loại biến thành hình thái dã thú, hơn nữa, không chỉ có như vậy, bọn họ còn có dị năng, dựa vào hấp thu năng lượng ngọc thạch, tạo thành năng lực dị năng.”

Mai Truyền Kỳ vừa sợ vừa nghi: “Anh làm sao biết những chuyện này? Hơn nữa, còn biết nhiều như vậy?”

“Tám năm trước, bọn anh nhận được nhiệm vụ khẩn cấp chính là đi đến Thú Nhân tinh cầu, cũng chính là nơi thú nhân tóc đỏ này ở, cách nơi này tương đối xa, nhớ tới thời điểm đi Thú Nhân tinh cầu, hao tốn thời gian hơn một tháng, trên đường đi vô cùng hung hiểm, Lôi Tử Hàng là bị bọn họ đánh thành người thực vật.”

Phong Tĩnh Đằng nhớ tới nhiệm vụ tám năm trước, không khỏi nhíu chặt mày: “Em đừng thấy bộ dạng bọn họ là dã thú, hình thể không lớn bằng cơ giáp của chúng tôi, thế nhưng, năng lực lại vô cùng cường hãn, giả như lấy người thực lực mạnh nhất ở tinh cầu đó, có thể đánh ngang tay với cơ giáp cấp , hơn nữa lực sát thương vô cùng lớn.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Mai Truyền Kỳ khiếp sợ: “Lợi hại như vậy sao?”

“May mắn là khoa học kỹ thuật của Thú Nhân tinh cầu không phát triển, nếu không, rất có thể xâm lược đến các tiểu tinh cầu xung quanh, dù sao bọn họ là hấp thu năng lượng ngọc thạch, ngọc thạch trên tinh cầu đó sớm muộn cũng bị bọn họ dùng hết, đến lúc đó nhất định sẽ nghĩ biện pháp đến những tinh cầu khác tìm ngọc thạch.”

Phong Tĩnh Đằng nói tới chỗ này, cười một tiếng: “Thú Nhân tinh cầu có một chuyện vô cùng thú vị, chỗ bọn họ không có nữ nhân, bọn họ cũng không biết nữ nhân là gì.”

Mai Truyền Kỳ hiếu kỳ hỏi: “Không có nữ nhân? Vậy bọn họ làm sao sinh sản đời sau?”

“Thú Nhân tinh cầu phân thành giống đực cùng giống cái, giống đực chính là nam nhân tóc đỏ chúng ta vừa thấy, hắn chính là giống đực, lớn lên phi thường cao lớn, có thể biến thành thú thái (trạng thái hóa thú), giống cái lại không được, cùng nhân loại chúng ta giống nhau, chiều cao chừng m, không hề khác gì chúng ta, nếu có khác nhau, chính là bọn họ không cần túi thai cũng có thể mang thai.”

Mai Truyền Kỳ nghe đến ‘Không cần túi thai cũng có thể mang thai’, hơi run run, không tự chủ duỗi tay xoa bụng mình.

“Trong đầu bọn họ cũng chỉ có một khái niệm, không biến thành thú thái thì đều là giống cái, cho nên, trong mắt bọn họ chúng ta chính là giống cái. Bất quá, địa vị giống cái tại Thú Nhân tinh cầu phi thường cao, bởi vì khan hiếm, nên giống đực vô cùng bảo vệ giống cái, hơn nữa, bọn họ một đời cũng chỉ có một bạn lữ, hết sức trung thành lẫn nhau, nếu như nửa kia xảy ra bất trắc, nửa còn lại cũng sẽ chọn cùng chết theo.”

Phong Tĩnh Đằng vừa nói vừa mở ra một văn kiện video: “Đây là ghi chép chúng ta đã từng chiến đấu cùng thú nhân.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Anh mở tin, hình ảnh chiến đấu kịch liệt hiện ra trước mắt Mai Truyền Kỳ.

Mai Truyền Kỳ trợn mắt ngoác mồm nhìn một đoàn thú nhân biến thành thú thái, vô cùng hung mãnh đánh về phía các chiến sĩ cơ giáp, móng vuốt vô cùng sắc bén, chỉ cần vung móng vuốt, có thể gọt một tầng cơ giáp. Ngoài ra, phản ứng cùng tốc độ của thú nhân so với bọn họ điều động cơ giáp còn nhanh hơn, hơn nữa, trong miệng thú nhân còn có thể phun ra dị năng lửa, nước, sấm sét,…, có thật nhiều chiến sĩ cơ giáp đều chết trong tay thú nhân.

“Nhìn thấy bọn họ, khiến tôi nghĩ đến những công năng đặc biệt trên tinh cầu chúng ta, nói thật, nếu không phải chính miệng anh nói, tôi còn nghĩ mình đang xem phim ma huyễn chiến đấu.”

Phong Tĩnh Đằng cười ra tiếng.

Mai Truyền Kỳ nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Các anh lúc đó có nhiệm vụ gì mà phải đến Thú Nhân tinh cầu?”

Phong Tĩnh Đằng thu liễm nụ cười, nhăn mày lại: “Nhiệm vụ chính là nhượng chúng ta đánh đuổi một đám thú nhân, sau đó, tôi nghe nói người của tinh cầu chúng ta muốn đóng quân ở đó làm làm nghiên cứu. Lúc đó cũng chỉ là nghe nói, không biết có phải là sự thật hay không. Nói đến đây, vốn là không dùng được đội ngũ chúng ta, nhưng là, bởi vì thú nhân quá lợi hại, rất nhiều chiến sĩ cơ giáp đều chết trong tay bọn họ. Những chiến sĩ cơ giáp không chết liền bị thú nhân chộp tới làm bạn lữ.”

“Bị chộp tới làm bạn lữ?!”

Mai Truyền Kỳ thật sự không thể nào tưởng tượng được tình cảnh người của tinh cầu bọn họ bị một con thú hoang khổng lồ đè xuống giường.

“Em cũng thấy đấy, những thú nhân đó hết sức lợi hại, động tác vô cùng nhanh nhẹn, tránh né cũng nhanh, còn dị năng có lực sát thương lớn vô cùng, chúng tôi hy sinh rất nhiều chiến sĩ cơ giáp mới có thể đánh đuổi thú nhân, dựng lên một căn cứ địa.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Mai Truyền Kỳ không nói.

Nhìn thấy hình ảnh chiến đấu, thú nhân xác thực vô cùng lợi hại.

Ánh mắt Phong Tĩnh Đằng nhìn đến nam nhân tóc đỏ trong hình: “Nếu đoán không lầm, Ti Kiếm Đường là trở về từ Thú Nhân tinh cầu, mà nghiên cứu của hắn cùng thú nhân có liên quan, hiện tại đột nhiên trở lại tinh cầu này, rất có thể căn cứ ở Thú Nhân tinh cầu đã bị thú nhân công phá, nên đành quay về đây.”

Mai Truyền Kỳ nghĩ đến Ti Kiếm Đường cũng là tám năm trước rời đi, hơn nữa vô cùng đột nhiên, còn chưa tốt nghiệp liền rời khỏi tinh cầu, nói muốn cùng cữu cữu làm đại nghiên cứu gì đó.

Phong Tĩnh Đằng đem tư liệu trong quang não gửi vào máy truyền tin của Mai Truyền Kỳ: “Chúng ta không phải nghiên cứu viên, xem không hiểu tư liệu nghiên cứu này, tôi kiến nghị em nên đưa Giản Dực nhìn thử xem, vậy đi, ngày mai sau khi đưa Nguy Nguy đến trường, chúng ta tìm hắn thế nào?”

“Được.” Mai Truyền Kỳ cất kỹ tư liệu.

Sáng sớm thứ hai, hai người cùng đứng dậy dẫn đứa nhỏ đến học viện Vinh Diệu.

Khoảng thời gian gọi nhóc rời giường đánh răng rửa mặt đến khi vào học viện Vinh Diệu, Mai Truyền Kỳ phát hiện hài tử này càng dính Phong Tĩnh Đằng, hơn nữa, gọi ‘cha’ so với dĩ vãng càng tích cực, ba câu không rời chữ ‘cha’, ngay cả lúc tiêm thuốc ức chế cũng là gọi Phong Tĩnh Đằng làm cho.

Mai Truyền Kỳ nhìn theo hài tử đi vào phòng học, đột nhiên nói: “ lần.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio