Truyền Kỳ Phu Nhân

chương 327: 327: đại chiến tinh cầu 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xa Thiếu Hoa nhìn đội 1, đội 2 cùng đội 4 trở về một hồi, lại đợi thêm 15 phút, vẫn chưa thấy đội 3 và đội 5 về.

Hắn âm thầm nghĩ, chẳng lẽ thời điểm trở về, Dị Hình cơ đã tiêu diệt đội 3 và đội 5?

Xa Thiếu Hoa nghe tiếng phi thuyền oanh tạc từ phía xa, mãi do dự, mới ấn nút truyền tin, đợi kết nối được mới lập tức lạnh giọng chất vấn: “Mai thiếu tá, ta lệnh các ngươi phụ trách đưa Dị Hình cơ hướng 10 giờ dẫn lại đây, hiện tại các ngươi đang ở đâu?”

Mai Truyền Kỳ trào phúng cong cong môi: “Báo cáo Xa đại tá, hẳn ngài nên hỏi đội 1, đội 2 và đội 4 ở đâu mới đúng?”

Trong tình huống bình thường, cậu sẽ không chống đối thượng cấp, chỉ là tình huống vừa rồi vô cùng khiến người buồn bực, mới không màng thân phận mình là hạ cấp.

Xa Thiếu Hoa cau mày: “Bọn họ bây giờ đang ở bên cạnh ta.

“Vậy bọn họ tại sao không đem Dị Hình cơ dẫn về?”

Câu nói này làm Xa Thiếu Hoa nghe ra trào phúng trong đó, hắn lạnh lùng nói: “Đội trưởng đội 1, đội 2 cùng đội 4 hướng ta báo cáo, Dị Hình cơ là bị đội 3 và đội 5 các ngươi dẫn đi.

Mai Truyền Kỳ cười nhạo một tiếng, không nói thêm nữa: “Tôi hiện tại cùng Ô thiếu tá mang theo đội ngũ qua chỗ phi thuyền số 15 bên này hỗ trợ công kích Dị Hình cơ.

“Vậy Dị Hình cơ bị các ngươi dẫn đi đâu?”

Mai Truyền Kỳ nhàn nhạt nói: “Đều bị chúng tôi diệt.

Xa Thiếu Hoa giận dữ: “Diệt? Làm sao diệt? Không phải bảo các ngươi dẫn trở về sao? Lại dám tự chủ trương diệt hết Dị Hình cơ? Mai Truyền Kỳ, ngươi cho rằng làm như vậy sẽ kiếm thêm nhiều công huân sao? Ta nói cho ngươi biết, không nghe mệnh lệnh thượng cấp, sẽ bị ghi tội thật lớn.

Hắn lạnh lùng cắt đứt truyền tin, mang đội đến phi thuyền khác hỗ trợ công kích Dị Hình cơ, lại không ngờ một đường bay qua, phi thuyền số 2 đến phi thuyền số 14 phái đội ngũ tới đều bị tiêu diệt.

Chờ bọn hắn đến phi thuyền số 15, đúng lúc nhìn thấy hai chiếc Dị Hình cơ cuối cùng bị đánh hạ.

Xa Thiếu Hoa không thấy bóng dáng Mai Truyền Kỳ bọn họ, liền hỏi thăm đội trưởng phi thuyền số 15 Đinh đại tá: “Đinh đại tá, vừa rồi có phải có hai tiểu đội lại đây hỗ trợ công kích Dị Hình cơ?”

Đinh đại tá nghi hoặc: “Tới hỗ trợ có vài tiểu đội, không biết ngươi hỏi đội nào?”

“Trong đó một đội dẫn đầu là cơ giáp màu đỏ.

Đinh đại tá lập tức liền biết Xa Thiếu Hoa nói tới ai: “Ngươi nói là hắn a, hẳn là đến phi thuyền số 16 bên kia hỗ trợ, tiểu tử này không tồi, năng lực chỉ huy rất mạnh, đội ngũ chiến sĩ dưới sự hướng dẫn của hắn, dùng tốc độ nhanh nhất hỗ trợ chúng ta đánh chết Dị Hình cơ.

Xa Thiếu Hoa nói tiếng cám ơn, lập tức mang theo đội ngũ rời khỏi phi thuyền số 15.

Đinh đại tá nhìn bọn họ rời đi, vội vàng hỏi: “Xa đại tá, ngươi còn chưa nói tên tiểu tử kia là ai đâu?”

Xa Thiếu Hoa sắc mặt càng trầm hơn, đóng lại thông tấn khí, gia tốc bay về phía phi thuyền số 16.

Ở phi thuyền số 16, Dị Hình cơ cùng chiến sĩ cơ giáp phía trước chiến đấu phi thường kịch liệt, song, lại làm người thấy được hai loại cảnh tượng bất đồng.

Trong đó một loại cảnh tượng chính là chiến sĩ cơ giáp đang cùng Dị Hình cơ đối chiến, là một chọi một, ngươi công ta trốn, ta bắn ngươi né, tình cảnh dị thường hỗn loạn.

Một loại cảnh tượng khác giống như được an bài tỉ mỉ, vô cùng có trật tự, ba chiến sĩ cơ giáp tạo thành một đội, đồng thời công kích một chiếc Dị Hình cơ, công kích như vậy tốc độ so với một chọi một nhanh hơn, ba chiến sĩ cơ giáp đều bắn cùng một lúc, liền đánh hạ Dị Hình cơ.

Xa Thiếu Hoa rất nhanh liền tìm thấy bóng dáng Mai Truyền Kỳ, giận dữ trừng mắt, hạ lệnh những người khác hỗ trợ đối phó Dị Hình cơ.

Mười phút sau, toàn bộ Dị Hình cơ dẫn lại đây đều bị đánh rơi.

Xa Thiếu Hoa kết nối được với cơ giáp Mai Truyền Kỳ, cả giận nói: “Mai thiếu tá, ngươi tự tiện làm chủ mang đội tới phi thuyền số 15 và 16, sau khi trở về, hảo hảo viết một phần kiểm điểm cho ta, còn Ô thiếu tá cũng vậy.

“Vâng.

Dứt khoát trả lời làm Xa Thiếu Hoa nghẹn một bụng lửa giận: “Thu đội về phi thuyền số 2.

Đội ngũ trở lại phi thuyền số 2, Xa Thiếu Hoa lập tức kiểm kê nhân số 5 tiểu đội.

Song, đội 1, đội 2 cùng đội 4 về trước nhân số thế nhưng tổn thất hơn phân nửa, đội 3 và đội 5 phụ trách dẫn Dị Hình cơ nhân số lại lông tóc vô thương.

Xa Thiếu Hoa trừng đỏ mắt, ngụm khẩu khí kia bị nghẹn ở ngực không nuốt trôi được.

Một hồi lâu, hắn mới thở hắt ra, đang định nói gì thì phi thuyền bắt đầu khởi động, hướng Trùng tộc tinh cầu bay đi.

Có chiến sĩ cơ giáp tiêu diệt Dị Hình cơ, lại có phi thuyền cùng vũ trụ phi hành cơ đối phó Trùng tộc phi thuyền, cho nên không còn chướng ngại, phi thuyền quân đội vô cùng thuận lợi đi vào chu vi Trùng tộc tinh cầu.

Binh sĩ ngồi trong phi thuyền sôi nổi đi đến bên cửa sổ quan sát.

Gần 300 phi thuyền cũng không kéo dài thời gian, lập tức đem nòng pháo nhắm ngay Trùng tộc tinh cầu, khi quan chỉ huy ra lệnh liền nhanh chóng ấn nút bắn ly tử pháo.

Lập tức, gần 300 đạo bạch quang giống như tia chớp đánh thẳng Trùng tộc tinh cầu.

Các binh sĩ nhìn tia sáng chói mắt, ngừng hô hấp, lẳng lặng nhìn ly tử pháo đánh vào tinh cầu màu vàng.

Lúc này, có người lớn tiếng hoan hô: “Bắn trúng rồi! Bắn trúng rồi!”

Rất nhiều người cao hứng cười, kích động ôm chiến hữu bên cạnh: “Quá tốt rồi! Cuối cùng cũng kết thúc!”

Không khí vô cùng tăng vọt, tất cả mọi người đều hưng phấn, thậm chí có người bắt đầu khiêu vũ.

Đột nhiên, có người giận dữ hét: “Cao hứng cái gì, Trùng tộc tinh cầu căn bản không bị nổ tung.

“Cái gì?”

Mọi người sắc mặt đại biến, vội vàng nhìn ra bên ngoài, quả nhiên, Trùng tộc tinh cầu vẫn còn bình yên vô sự mà ở nơi đó: “Sao lại thế này?” Tới 300 ly tử pháo cùng nhau oanh tạc chúng nó, thế nhưng một chút hư hại đều không có?

Ly tử pháo là loại vũ khí có uy lực cường đại nhất của chín tinh cầu, vô cùng tốn năng lượng, một pháo cơ hồ có thể hủy diệt hơn phân nửa tinh cầu, thậm chí là cả một tinh cầu.

“Là phòng hộ tráo (lồng phòng hộ), là phòng hộ tráo bảo vệ tinh cầu chúng nó.

“Trời ạ! Phòng hộ tráo của Trùng tộc cũng quá cường hãn đi, nhiều ly tử pháo như vậy cũng không thể tạc bạo tinh cầu chúng nó.

Gần 300 chiếc phi thuyền lại lần nữa nhận được mệnh lệnh, tiếp tục oanh tạc Trùng tộc tinh cầu, phi thuyền lập tức liên tục hướng Trùng tộc tinh cầu phóng ra ly tử pháo, thế nhưng Trùng tộc tinh cầu chỉ bị chấn động nho nhỏ một chút, cũng không có dấu hiệu bị bạo.

Các binh sĩ sắc mặt càng thêm khó coi, nếu như ngay cả ly tử pháo đều không thể hủy diệt Trùng tộc tinh cầu, vậy bọn họ đánh thắng Trùng tộc như thế nào đây?

Phi thuyền liên tục nã pháo gần năm phút, chưa tổn thương được gì, mắt thấy năng lượng ngày càng ít, cuối cùng, nhận được mệnh lệnh rút khỏi Trùng tộc tinh cầu.

Các binh sĩ lập tức xuống tinh thần, không tiếng động trở lại cương vị của mình.

Hai giờ sau, hết thảy phi thuyền lần thứ hai tụ tập cùng nhau, Xa Thiếu Hoa dẫn theo Mai Truyền Kỳ bọn họ trở lại phi thuyền số 1, lập tức đi vào phòng chỉ huy.

Không khí trong phòng vô cùng sa sút, Phong Tĩnh Đằng cùng thống soái tám tinh cầu nhìn nhau, ai cũng không nói lời nào, khiến người mơ hồ cảm thấy bầu không khí giữa bọn họ có chút gượng ép, tựa hồ trước có tranh chấp qua.

Xa Thiếu Hoa cùng Mai Truyền Kỳ bọn họ tay chân nhẹ nhàng ngồi vào vị trí ban đầu, chờ sĩ quan chỉ huy ra lệnh.

Phong Tĩnh Đằng xoa xoa chân mày đang nhíu chặt, quay đầu nhìn sĩ quan hành chính thấp giọng nói: “Đi thống kê hôm nay chúng ta tổn thất bao nhiêu binh lính.

“Vâng.

” Sĩ quan hành chính lui xuống.

Phong Tĩnh Đằng nhìn các thống soái, trầm giọng nói: “Tuy lực phòng ngự Trùng tộc tinh cầu ngoài dự kiến của chúng ta, thế nhưng, tôi không đồng ý lui lại.

Trước không nói chúng ta ngàn dặm xa xôi tới nơi này, liền lấy hiện tại mà nói, chúng ta cùng Trùng tộc chẳng qua chỉ đánh mới một ngày, nào có đạo lý lập tức liền rút lui.

Thống soái Eidevig tinh cầu nói: “Số lượng người của chúng ta không sánh bằng Trùng tộc, hơn nữa, sức phòng ngự Trùng tộc tinh cầu cũng cao, nếu còn đánh tiếp như vậy, sẽ chỉ làm chúng ta tổn thất nhiều hơn, thua thiệt cũng chỉ có chúng ta, một khi đã như vậy, tại sao không lui lại?”

Phong Tĩnh Đằng nhíu mày: “Chúng ta ít nhất cũng có thể nghĩ biện pháp khác công phá lực phòng ngự chúng nó, nếu như vậy còn không thể nổ tung tinh cầu chúng nó, chúng ta lui lại cũng không muộn.

Thống soái Eidevig tinh cầu không lên tiếng.

Thống soái Gehida tinh cầu nói: “Chúng ta thật vất vả đi tới nơi này, không nên dễ dàng từ bỏ như vậy, mọi người nên tìm cách khác, xem có thể công phá lực phòng ngự Trùng tộc không.

Thống soái Silefan tinh cầu lập tức thuận theo: “Ta đồng ý nghĩ biện pháp khác.

Những tinh cầu khác do dự một chút, cũng đồng ý việc này.

Phong Tĩnh Đằng đóng truyền tin với thống soái các tinh cầu khác, nhìn sĩ quan của mình nói: “Các cậu cũng nghe thương thảo rồi đó, hiện tại rất cần một biện pháp công phá phòng hộ tráo của Trùng tộc, mọi người có đề xuất ý kiến gì không?”

Tình huống phát sinh quá đột ngột, mọi người trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp gì, đành phải anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.

Phong Tĩnh Đằng thở dài: “Mọi người đi về nghỉ trước, năm tiếng sau trở lại thương thảo việc này, tôi hy vọng năm tiếng sau, có người có thể đưa ra biện pháp làm tôi hài lòng.

------oOo------

Chương 332

Nguồn: EbookTruyen.

VN

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio