Truyền Nhân Thiên Y

chương 217

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Lỗ Trì đắc ý cười to khiến cho mọi người sởn cả tóc gáy, nhất thời ngay cả dũng khí chạy trốn cũng không có!

Lúc này, Hạ Tử Yên cũng vô cùng sợ hãi, không còn khí thế mạnh mẽ và dũng khí như trước nữa. Cô vội vàng dịch chân kéo thân mình lùi về phía sau.

“Đừng, đừng tới đây!”

Sau khi hô lên hai tiếng, cô thấy bản thân mình ngày càng gần với màn sương đen hơn. Hạ Tử Yên cắn răng rút con dao găm mang theo bên mình định cắt cổ.

Cô thà tự sát còn hơn chịu sự tra tấn như thế này!

Thế nhưng ngay khi cô vừa giơ con dao găm lên, Lỗ Trì hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó, một con hắc trùng tách ra khỏi màn sương đen trực tiếp đoạt lấy con dao găm trong tay Hạ Tử Yên…

Cuối cùng, đến cả tự sát cũng trở thành việc xa vời.

Dưới tiếng cười đắc ý và quái dị của Lỗ Trì, Hạ Tử Yên hoàn toàn tuyệt vọng.

Tuy nhiên.

Ngay khi cô còn đang chuẩn bị cam chịu số phận, tiếng cười khẽ vang lên trong đại sảnh.

“Này, lão chó già.”

“Ngược đãi con mồi chán lắm, chi bằng chơi đùa cùng tôi một chút được chứ?”

“Anh Lương!”

Vẻ mặt Trâu Lâm kích động kêu lên, Hạ Tử Yên cũng đột nhiên mở mắt ra, nghe thấy tiếng cũng đột nhiên nhìn về phía cầu thang.

Chỉ thấy Lương Siêu đang khoanh tay dựa vào cầu thang, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái nhìn Lỗ Trì.

“Cái tên đầu đất này!”

Hạ Tử Yên lo lắng hét lên, lúc này kể cả tất cả bọn họ có hợp hết sức lực lại thì cũng không phải là đối thủ của đại ma đầu này, chứ đừng nói là năm tên cặn bã đến từ Thiên Hải này.

Lỗ Trì chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt nham hiểm hung ác của ông ta trong nháy mắt dán chặt vào người Lương Siêu, sau đó ông ta đột nhiên nhếch miệng cười, lộ ra một nụ cười khát máu.

“Này…”

“Dạo này, ngày càng có nhiều thanh niên không biết sợ chết nhỉ!?”

“Hơn nữa, ở trên người cậu, tôi dường như ngửi được mùi vị còn tuyệt vời hơn so với con bé nhà họ Hạ kia, xem ra tối nay đã ấn định là đêm đại cát của lão già này rồi.”

“Ha ha ha!”

Sau khi ông ta vui sướng cười lớn một tiếng, Lỗ Trì liền không quan tâm đến Hạ Tử Yên nữa, ông ta chỉ vào Lương Siêu, một làn sương đen những con côn trùng kỳ lạ cấp tốc quét về phía Lương Siêu!

Nhìn thấy Lương Siêu vẫn đứng bất động trên cầu thang, Hạ Tử Yên nhất thời cuống cuồng trợn mắt, đang nghĩ rằng tên này có phải bị dọa ngu rồi không, cô vội vàng kêu lên.

Mặc dù trong lòng cô biết rất rõ, dù có nhắc nhở hay không thì cũng không có gì khác biệt cả.

“Cẩn thận!”

“Trong khói đen của ông ta toàn là độc trùng thôi!”

Ngay giây phút cô vừa dứt lời, Lương Siêu liền di chuyển.

Bùm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio