Truyền Nhân Thiên Y

chương 266

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Tổng cộng có bao lì xì vạn nhân dân tệ, tức là vạn nhân dân tệ!

Hơn nữa còn là mỗi ngày đều có…

Tôn Giai Giai hoàn toàn chết lặng và choáng váng, trước đó khi Trần Khải chuyển tiền cho cô ta, cô ta đã nhìn trộm điện thoại di động của anh ra, và số dư Wechat cùng lắm cũng chỉ có ba đến bốn mươi vạn.

Còn người này, một ngày ba trăm sáu mươi vạn…..

Cấp độ này, Trần Khải phải bị ném bay ra mấy trăm con phố mất!

Lương Siêu bên này vẫn cuống cuồng bấm nhận tiền, vừa lẩm bẩm: “Haizz, tôi đã bảo họ đừng gửi nữa, sao họ không nghe lời chứ? Tôi không cần tiền của họ.”

Mọi người: “…”

Hạ Tử Yên, Hàn Phỉ: “…”

Người đàn ông này lại giả vờ rồi đấy!

Trần Khải nhìn bộ dạng đê tiện kiểu mặc kệ không quan tâm gì của hắn, sau khi da mặt co giật một lúc, anh ta lập tức mắng to: “Chắc chắn cậu là một thằng trai bao, hơn nữa lại còn bâu quanh không ít phú bà cho tiền!”

“Bây giờ chỉ cần một cú điện thoại là tôi có thể cho cậu mất tên ở giới y học tại Trấn Giang này! Cậu có tin hay không?”

Bị một người gọi là tên trai bao hết lần này đến lần khác, sắc mặt Lương Siêu cuối cùng cũng trở nên lạnh lẽo.

“Anh ngầu như vậy sao? Vậy xin hỏi anh là có ông bố xịn hay bà mẹ xịn vậy?”

“Tao có chú xịn!”

Trần Khải nhất thời ưỡn ngực: “Tao có chú xịn đấy!”

“Chú tao là Tiền Vân Sơn, ông chủ của Dược phẩm Vân Sơn! Người đứng đầu ngành dược phẩm của Trấn Giang!”

“Giám đốc của tất cả các bệnh viện trong thành phố đều là tiểu bối trước mặt ông ấy. Nên việc giết chết cậu giống như việc giết chết một con kiến vậy?”

Tiền Vân Sơn?

Tên này nghe có chút quen tai?

Hàn Phỉ đột nhiên nở nụ cười, thấp giọng nhắc nhở: “Là Tiền tiên sinh hai ngày trước quỳ xuống cầu xin anh nhận triệu chi phiếu của Tiền tiên sinh, còn cầu xin anh làm đại ca của Tiền tiên sinh.”

Nghe vậy, Lương Siêu đột nhiên vỗ trán, hiển nhiên hắn vẫn có chút ấn tượng ông chủ bá đạo đó.

Lúc này, Trần Khải cũng đang gọi điện thoại.

Qua một lúc lâu sau mới được bắt máy, Trần Khải vội vàng nói: “Vhus, cháu nghe dì nói chú đã xuất viện rồi? Cháu vừa từ nước ngoài trở về, bận đi công tác nên cháu không đi thăm được…”

“Được rồi.”

Đầu bên kia điện thoại, vẻ mặt Tiền Vân Sơn không kiên nhẫn nói: “Đừng nói những lời dư thừa nữa có chuyện gì thì cứ nói đi, lần này lại là chuyện gì? Không đủ tiền xài sao?”

“Không không.”

“Cháu chỉ muốn chú giúp cháu thu dọn một người, chú không biết chứ người này người rất vô pháp vô thiên! Trong lúc hắn đi công tác còn mang theo hai người bạn để thân mật!” “Cháu không chịu được mà nói vài lời với anh ta, nhưng anh ta đã lăng mạ cháu bằng đủ thứ lời lẽ! Thậm chí còn ra lệnh cho hai người bạn của anh ta lừa cháu hai mươi vạn!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio