Truyền Nhân Thiên Y

chương 296

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Liễu Băng Khanh vừa xem tivi vừa nói chuyện phiếm với hắn, mà khi nhìn thấy cùng ngày Vương gia đưa tin lên sàn lại tuyên bố sập sàn, còn đứng trước khủng hoảng kinh tế thì không khỏi liếc Lương Siêu một cái: “Anh làm?”

“Có ác quá không?”

“Hả, ác à?” Lương Siêu chớp mắt gãi đầu một cái, cười hỏi: “Nếu em cảm thấy ác, vậy anh nghĩ cách để họ lên sàn lần nữa? Chừng nào em thấy bọn họ khó chịu thì anh lại đánh sập?”

Phốc!

Liễu Băng Khanh bị bộ dạng tác quái của hắn chọc cười một tiếng. Nếu thật sự làm như thế, chỉ sợ tim của người trong Vương gia sẽ chịu không được, đến cuối cùng không chừng sẽ bị tên này chơi đến mức đau tim mà chết.

“Đúng rồi, nghe nói Hạ Tử Yên bị thương, có nặng không?”

“Này, lúc ấy có anh ở bên cạnh, có thể nặng được hay sao?”

“Tĩnh dưỡng trong bệnh viện một tháng, truyền chút dịch dinh dưỡng là được, không cần lo lắng.”

Nhìn dáng vẻ không thèm để ý của Lương Siêu, Liễu Băng Khanh không nói gì, đôi mắt xinh đẹp không chớp mà nhìn hắn chằm chằm, trong lòng âm thầm mắng.

Rõ ràng trong lòng rất lo lắng, rất quan tâm người ta, còn giả vờ với tôi?

Lại diễn à?

Xem có diễn được đến khi nào.

Bị Liễu Băng Khanh nhìn chằm chằm như thế, rất nhanh, ánh mắt Lương Siêu bắt đầu hơi né tránh.

“Băng Khanh , sao em nhìn anh chằm chằm vậy? Trên mặt anh có hoa à?”

“Trên mặt anh không có hoa, nhưng trong lòng anh mọc cỏ.”

Lương Siêu khẽ giật mình, ngay sau đó mặt xụ xuống.

Người phụ nữ này… Con mẹ nó thật là thông minh, cái gì cũng không gạt được đôi mắt của cô ấy.

“Được rồi, muốn thì đến thăm người ta đi.”

Cái này không phải là đào hố cho tôi nhảy vô đó chứ?

Trong lòng nghĩ như vậy, Liễu Băng Khanh đột nhiên ghé sát tới, cảm nhận được từng làn gió thơm, trong lòng Lương Siêu nóng lên, sau đó chỉ thấy đôi môi đỏ hồng của đối phương dán lên.

“Đệch!”

Lương Siêu lập tức trợn to mắt, nụ hôn đầu của ông đây mất rồi sao!

Vừa hôn đã tách ra, mặt Liễu Băng Khanh ửng hồng, nói: “Em đã sớm biết, bên cạnh người đàn ông ưu tú như anh nhất định không chỉ có một mình em.”

“Chỉ cần trong lòng anh có một vị trí dành riêng cho em, vậy em cũng hài lòng rồi, mau đi thăm đi, không đi thì có lẽ người ta sẽ gọi điện thoại tới mắng đấy.”

Mà ngay khi Liễu Băng Khanh vừa nói xong, điện thoại của Lương Siêu đã reo lên.

Cái tên hiện lên trên màn hình là Hạ Tử Yên.

“À… Băng Khanh , em không đi xem bói thật đáng tiếc.”

Lương Siêu cúp điện thoại, Lương Nghiên đang muốn đi chơi đột nhiên chạy xuống từ trên lầu, trợn to đôi mắt, đáng yêu mà nói: “Anh ơi, anh muốn đi thăm chị dâu thứ ba à?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio