Chương
Thua người còn thua trận, thua sạch sẽ, còn mang tiếng xấu.
“Sư huynh!” Vân Nhã kinh hãi kêu lên một tiếng, mũi chân nhấn xuống mặt đất vội vàng vọt tới, đỡ Bạch Vân Hi dậy rồi lo lắng hỏi: “Sư huynh, anh thế nào? Có nặng lắm không? Họ Lương kia làm anh bị thương ở chỗ nào?”
“Em, em có cần gọi bác sĩ cho anh không?”
Bạch Vân Hi không có trả lời, bất thình lình nắm chắc cổ tay cô ta, đỏ mắt nhìn cô rồi nhỏ giọng nói: “Nhã Nhi, mau! Giết hai con đàn bà của tên họ Lương kia! Hoặc là giết em gái hắn cũng được!”
“A?”
Vân Nhã khẽ giật mình, nhất thời không kịp phản ứng.
“Sư huynh, anh…”
“Giúp anh lần này!”
“Dùng ám khí ngày thường em hay dùng ấy, nhanh!”
Bạch Vân Hi lại thấp giọng rống hai câu, sắc mặt Vân Nhã cũng trở nên hung ác, lập tức đứng dậy hất hai tay lên!
Vèo vèo vèo!
Một loạt ám khí như phi tiêu, đinh thép bắn thẳng về hướng những cô gái Hạ Tử Yên, Liễu Băng Khanh và Lâm Nghiên ngồi trên đài đối diện!
Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt, Vân Nhã đột nhiên ra tay, Lương Siêu còn trên Diễn Võ Đài cũng không kịp cứu giúp.
Mà khi cảm nhận được sắc mặt của Lương Siêu trở nên âm trầm trong nháy mắt, khi nhìn thấy trong mắt hắn dâng trào sát ý nồng đậm thì Bạch Vân Hi cười âm hiểm một tiếng, lặng lẽ lách người một cái, kéo ra khoảng cách với Vân Nhã…
Ban đầu hai ông cháu Hạ Tam Hải, Hạ Tử Yên có thể ứng phó được những ám khí đó, nhưng bất đắc dĩ là một người thì bị phế, một người bị thương nặng còn chưa khôi phục nguyên khí.
Bởi vậy nhìn thấy một ám khí loạt bắn đến, trong lòng dâng lên cảm giác bất lực sâu sắc, chỉ có thể cùng Liễu Băng Khanh bảo vệ Lâm Nghiên ở sau lưng.
Nhưng ngay một khắc sau, khi mọi người ở đây đều cho rằng họ đã chết thảm trong tay Vân Nhã, tối thiểu cũng sẽ trọng thương thì một bóng người xinh đẹp đột nhiên ngăn lại trước mặt họ.
Đó là Mộ Khuynh Tuyết.
Tiếp theo liền thấy Mộ Khuynh Tuyết cởi áo choàng của mình xuống rồi vung vào một loạt ám khí bắn tới kia, múa ra từng luồng gió mạnh.
Leng keng leng keng…
Cô ấy thuần thục hóa giải thế công ám khí, đám người thấy thế thì trợn tròn mắt.
Mỹ nữ quyến rũ cấp họa thủy này còn biết võ? !
“Oa!”
“Chị Mộ thật là lợi hại!” Lâm Nghiên kêu to vỗ tay, Mộ Khuynh Tuyết nhếch môi cười một tiếng, sau đó lại nghiêng đầu nhìn hai cô gái Liễu Băng Khanh, Hạ Tử Yên một cái.
“Hai người không sao chứ?”
“Ực…” Hạ Tử Yên không khỏi nuốt nước miếng một cái, Liễu Băng Khanh cũng ngầm thở phào một hơi, biết ơn mà gật gật đầu: “Cảm ơn.”