Chương
Sau khi nghe điều này, Lương Siêu dở khóc dở cười.
Hắn định kết hôn đâu mà nhà họ lại đòi trả trước sính lễ?
“Haizz…”
“Nếu như nhà vợ ở khắp thiên hạ đều sảng khoái như vậy, thì chỉ sợ trong đất nước đã không còn dân FA, dân tay trái, dân sóc lọ nữa.”
Đang lẩm bẩm điều gì đó, Mộ Khuynh Tuyết liền gọi điện thoại tới.
“Tin tốt, vị hôn thê của anh sắp trở lại rồi đó nha!”
“Máy bay của ngôi sao lớn Cung Vũ hai ngày sau hạ cánh, anh thân là chồng chưa cưới như anh đến đó đón là cần thiết đó?”
“Ừm, cô cứ đi đi là được rồi, tôi không đi đâu, tôi cũng đâu biết cô ấy.”
“Anh à, em biết chị ấy!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lương Nghiên tràn đầy phấn khích, nhảy cẫng lên, và Mộ Khuynh Tuyết ở đầu bên kia của điện thoại cười “khúc khích …” không ngừng.
“Chắc anh đã xem mòn phim người ra diễn rồi đúng không? Lại còn bảo không nhận ra nữa chứ? Lý do này cũng quá khập khiễng rồi.”
“Nếu anh muốn hủy hôn với người ta thì người bị thiệt khẳng định là anh, vậy nên nếu anh muốn hủy hôn ước cũng phải bày ra chút thành ý tối thiểu chứ?”
“Con gái người ta về nhà anh đến đón là điều cơ bản nhất đó, anh nghĩ mà xem?”
Lương Siêu suy nghĩ nghe có vẻ hợp lý liền gật đầu: “Được, tôi sẽ đi ”
“Thế mới phải chứ, lát nữa tôi sẽ gửi cho anh thông tin vé máy bay của ngôi sao lớn họ Cung đó, hãy nhớ đến sớm chứ đó nha.”
Ngay khi Mộ Khuynh Tuyết cúp điện thoại, Lê Uyển liền đi xuống lầu: “Con bé này, chuyện của mình không lo, còn muốn may váy cưới cho người khác.”
“Tiểu Siêu ưu tú như vậy mà cũng cam tâm chắp tay dắt hắn nhường cho người khác?”
“Ôi nào, lão sư, người đừng nói đùa nữa.”
Vẻ mặt Mộ Khuynh Tuyết bất đắc dĩ nói: “Con cùng với Lương Siêu chỉ là bằng hữu mà thôi, giữa chúng con không có nửa điểm quan hệ tình yêu nam nữ, hơn nữa anh ấy, anh ấy cũng là hôn phu của bạn thân con. Con cũng không thể làm một cô gái mưu mô cướp chồng của bạn thân mình.”
“Cổ hủ!”
Lê uyển mắng một tiếng, tức giận nói: “Trước đó tôi nghe con nói, tiểu Siêu tổng cộng có chín vị hôn thê, hơn nữa hiện tại đã thu được ba cô rồi, trong đó có hai người còn là chị em ruột đúng chứ?”
“Hai chị em nhà người ta còn chung một chồng, bạn thân với nhau có gì mà không được chứ?”
Hả?
Lời này, nghe hình như hơi bệnh bệnh thì phải?
Lê uyển lại nói: “Nếu như con đã nghĩ đến đoạn sợ cướp chồng bạn thân như này rồi thì rõ ràng con ít nhất cũng có một chút tình cảm với tiểu Siêu đúng không? Vẫn là có chút tình cảm phải không?”
“Chà, tôi …”
Thấy cô ấy ấp úng, Lê Uyên biết rằng mình đã đoán không sai.
Hơn nữa phần tình cảm này còn không đơn giản là một chút một ít thôi đâu.