Chương
“Hiện tại Cung Vũ đã nhận được một bài học rồi, ngài…”
“Ngài có thể tha cho cô ấy lần này được không?”
Cô ta vừa dứt lời cựu giám đốc tập đoàn Thất Tinh liền cười nhạo một tiếng, thầm mắng một câu ngu xuẩn.
Đầu Vương Tiểu Lỗi chậm rãi quay về hướng vừa phát ra tiếng nói, có chút hứng thú nhìn nữ diễn viên đứng lên kia, cười tủm tỉm nói: “Cô…”
“Đang dạy tôi cách làm việc?”
“Không có không có!”
“Tôi chỉ… ôi! ”
Nữ diễn viên kia vừa xua tay liền kêu lên thảm thiết, chỉ thấy Vương Tiểu Lỗi hung hăng ném chai rượu về phía cô ta, “Bốp” một tiếng.
Chai rượu ấy đã đập trúng mặt cô ta.
Trong phút chốc máu tươi trộn lẫn với rượu theo gương mặt cô ta chậm rãi chảy xuống, chỉ có thể dùng từ nhìn thấy mà giật mình để miêu tả.
Nhìn khuôn mặt nữ diễn viên kia bị hủy hoại hoàn toàn, trong lòng mọi người đều thầm thương hại cô ấy.
Tiền đồ sau này của người phụ nữ này xem như hoàn toàn bị hủy rồi.
Nếu lúc trước lăn lộn trong giới còn chưa tích góp được bao nhiêu tiền vậy cuộc sống sau này sợ là sẽ vô cùng thê thảm.
Thấy hai vệ sĩ của mình dừng lại xem náo nhiệt, Vương Tiểu Lỗi tiện tay cầm mấy khối điểm tâm ném qua.
“Mẹ kiếp, một nữ nhân không biết sống chết có cái gì để xem?”
“Tiếp tục rót rượu cho bổn thiếu gia!”
Hai người vội vàng gật gật đầu, lại tiếp tục cầm chai thứ hai lên rót xuống mà lúc này mặt Cung Vũ đã đỏ bừng, ánh mắt có chút mê ly bộ dáng cực kỳ thống khổ.
Nôn mửa càng kịch liệt hơn khiến chai rượu thứ hai càng khó rót hơn chai thứ nhất.
Qua khoảng phút thì chai rượu thứ hai mới rót được hơn phân nửa.
“Ầm!”
Đột nhiên một tiếng nổ vang lên làm cho tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Nhao nhao quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh chỉ thấy cánh cửa lớn nặng tầm trăm ký của phòng dạ hội ầm ầm sụp đổ, ngay sau đó là một thanh niên tướng mạo tuấn tú dáng người cao gầy đạp lên cánh cửa lớn chậm rãi bước vào.
Chính là Lương Siêu.
“Làm càn!”
Cựu Giám đốc Thất Tinh lấy lại tinh thần đầu tiên, nhưng vừa mới giận dữ quát một tiếng đã bị Vương Tiểu Lỗi giơ tay lên cắt ngang.
Mắt Vương Tiểu Lỗi nheo nheo nhìn chằm chằm Lương Siêu, cười lạnh hỏi: “Cậu chính là vị hôn phu của Cung Vũ?”
Lương Siêu không trả lời anh ta, mà nhìn về phía Cung Vũ trên sàn nhảy đầu tiên.