Chương
“Lương Siêu!”
Đường Khả Hân quát lên chói tai: “Thằng chó má khốn nạn nhà mày, tuy không phải tao tự sát nhưng những gì ngày hôm nay cũng đều do mày ban cho cả!”
“Dù sao tao cũng đã như này rồi, coi như hôm nay cho dù tao bị tan thành tro bụi, vĩnh viễn không siêu sinh thì tao cũng muốn mày…”
“Không được chết đàng hoàng!”
“Yaaaa!”
Sau khi hét lên xong, Đường Khả Hân treo lơ lửng trên không trung hung khí lập tức giương nanh múa vuốt nhào tới.
Đối với cái này, vẻ mặt Lương Siêu thấy chẳng đáng động thủ.
Có điều ngay từ đầu, hắn cũng không có nghiêm túc với Đường Khả Hân, cứ xoay vần cùng hắn để xem xem hung hồn cô ta có oán hận sâu đậm tới mức nào, rốt cuộc có bản lĩnh lớn ra sao.
Hắn muốn xem xem cô ta, một linh hồn xấu xa với oán khí nặng nề như vậy, rốt cuộc đến từ đâu.
Một giờ sau.
Linh hồn hung ác Đường Khả Hân kia dường như đã mệt mỏi, hơn nữa cô ta cũng đã nhìn ra Lương Siêu đang chơi khăm mình, vì vậy cô ta đột nhiên há to miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh dài màu đỏ tươi.
“Hả?”
“Đây là…”
Lương Siêu nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lập tức cứng đờ, giao thiệp với đối phương một hồi, sau khi triệt để nhận ra năng lực mới của cô ta, rốt cuộc cũng phản ứng lại.
“Ma cà rồng phương Tây?”
Nghe thấy lời này, động tác của Đường Khả Hân cứng đờ, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên cực kỳ phức tạp.
Hối hận, ảo não, không cam lòng, oán độc…
“Chết đi!”
Vẻ mặt Lương Siêu cứng đờ, hắn hơi híp mắt, sau đó hung hăng giậm chân, thân thể kịch liệt chấn động!
Cả người kim quang hiện ra, đồng thời còn có ngày càng nhiều đạo phù mang ý nghĩa thần bí hiện ra từ trong cơ thể của hắn và quanh quẩn quanh lượn lờ.
“Vô Cực Đạo Điển, Vãng Sinh Phù Chú!”
Mà linh hồn hung dữ của Đường Khả Hân lúc này đang tiếp cận Lương Siêu thì không thể cử động chút nào được nữa, chỉ thấy đám đạo phù tất cả đều như xiềng xích khóa chặt cô ta một cách chắc chắn.
“Đốt!”
Lương Siêu chốt hạ một chữ, chặt chẽ khóa trụ những đạo phù quanh cô ta sau đó bị đốt bởi Tam Muội Chân Hỏa, đốt cháy tận lõi.
Cô ta hét lên liên tục, hồn thể cũng bắt đầu trở nên càng hư ảo…
Lúc này, linh hồn hung hãn của Đường Khả Hân đã không còn bất kỳ năng lực phản kháng nào, chỉ có thể chờ nó bị tan thành mây khói.
Nhưng cuối cùng, Lương Siêu vẫn thu tay lại, chậm rãi nói.
“Cô…”
“Cô bị chết trong tay quỷ hút máu ở phương Tây sao?”