Chương
“Hắn đánh rắm! Hơn nữa còn nhằm vào anh nữa! Hắn còn nói rõ ngài mai muốn đến công ty chúng ta đòi lại lẽ phải cho Cung Vũ, còn muốn tính sổ với anh, trừng trị em trai anh xong còn muốn tiếp tục xử lý thằng anh là anh đó!”
“Đùng!”
Vương Tiểu Niên nện một quyền lên bàn làm việc, anh vốn có quyết định muốn trừng trị tên này, đối phương còn dám công khai khiêu khích như thế, tuyệt đối không thể nhịn!
Sau một hồi suy nghĩ, anh ta trầm giọng mà nói: “Tốt, bây giờ em gửi định vị qua đi, bảo tên họ Lương đó cứ chờ ngay tại chỗ. Không cần đợi đến ngày mai, nói cho họ Lương kia, có gan thì tính sổ rõ ràng ngay hôm nay!”
“Được.”
Trần Hồng đắc ý đáp lại, mà Lương Siêu còn đang trò chuyện với Chu Vĩ.
“Quen biết Trần Hồng không?”
“Không biết, ngành giải trí không có người như vậy?”
“Trước kia cô ta tên là Trần Bình.”
Chu Vĩ lập tức phát ra một tiếng cười gian xảo trá, gật gật đầu thể hiện thái độ.
“Biết chứ, con khốn xảo quyệt kia có scandal không ít hơn Đường Khả Hân đâu, làm sao vậy Lương Thần Y, ngài lại muốn xử lý cô ta sao?”
“Ừm.”
“Được, vậy tôi lập tức thu xếp, sắp xếp xong thì gửi rõ ràng vào hộp thư của ngài, nhanh thì mười lăm phút nữa là xong việc.”
Cúp điện thoại xong, Chu Vĩ vừa tắc lưỡi vừa thao tác máy tính. Hai ngày trước anh ta nhận được thông tin của đàn em rằng Trần Bình này đã gia nhập dưới trướng truyền thông Thiên Ngu nên không có ý định tìm cô ta uy hiếp bắt chẹt. Nhưng con khốn giao xảo này lại muốn chết, chọc tới cha mẹ tái sinh của anh ta.
Vậy không có gì để nói nữa.
Xử lý con ả!
Một lát sau, thấy Lương Siêu cũng không có ý đi mà trực tiếp đối đầu với mình, Trần Hồng ôm hai tay trước ngực: “Họ Lương, lúc trước Vương đại thiếu muốn xử lý Cung Vũ, tôi cũng giúp anh ta hiến kế không ít.”
“Ví dụ như ý tưởng bày ra cho người xem sự tương phản thật mạnh, cưỡng chế yêu cầu Cung Vũ dùng hình tượng lẳng lơ đê tiện xuất hiện là do tôi đưa ra. Không biết Cung Vũ có nói cho anh biết hay không?”
Cung Vũ triệt để sững sờ, khó tin nổi mà nhìn Trần Hồng.
“Ban đầu ở trường vũ đạo tôi từng giúp cô không ít việc, vì sao cô lại ác độc muốn hại tôi như thế?!”
“Hừ, điều kiện bẩm sinh và trình độ cố gắng của tôi đều không thua cô, ai muốn cô giúp?”
“Cô!”
Lương Siêu lại giơ tay lên cắt ngang lời Cung Vũ, cũng đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Vĩ đã gửi tin nhắn qua.
Hắn liếc nhìn những tin nhắn kia một chút rồi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Trần Hồng.