Truyền Nhân Thiên Y

chương 582

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Được, nể mặt Diệp chủ tịch, tôi có thể tạm thời bỏ qua cho họ Lương này một lần.”

Nói xong, anh ta quay người vung tay lên muốn dẫn người rời đi, nhưng lại lập tức bị Lương Siêu gọi lại.

“Bỏ qua? Anh có nói ngược không, hôm nay nếu như anh không ngoan ngoãn giao ra tỷ tiền trừng phạt tiện nam kia thì tôi sẽ không tha cho cái mạng chó này của anh.”

“Tiền trừng phạt tiện nam?”

“Đó là cái gì?”

Diệp Khuynh Thành nghe vậy thì sững sờ, đợi Cung Vũ nhỏ giọng giải thích một hồi thì Diệp Khuynh Thành lập tức che miệng cười, lại trừng Lương Siêu một cái.

Trước đó sao cô không nhìn ra cái tên này thật biết chơi.

“Họ Lương, con mẹ nó mày đừng thấy tao nể mặt mà làm quá! Nếu không phải nể tình Diệp chủ tịch thì mày cho rằng tao sẽ…”

Oanh!

Trong chốc lát, Lương Siêu lập tức bộc phát ra một khí thế cường hãn, bỗng đạp mạnh sàn nhà rồi cả người xông ra ngoài như một tia chớp!

Thấy thế, kẻ phản ứng đầu tiên tất nhiên là bọn người được Vương gia cung phụng, tên nào cũng căng thẳng thần kinh, đồng thời đều tiến lên tiếp đón.

Nhưng tu vi cao nhất của những người này chẳng qua mới đến Thiên Tượng hậu kỳ, có lẽ nếu bật hết hỏa lực có thể giằng co với Lương Siêu một hồi, nhưng Lương Siêu lại ra tay bất ngờ.

Trong nháy mắt bộc phát toàn lực, lại thêm Đạo Môn Huyền khí chính tông đặc thù của hắn, dù là vị lão giả Thiên Tượng hậu kỳ kia cũng bị nhất thời đàn áp khí thế, càng khỏi phải nói đến đám người này.

Thế là tiếp theo là cảnh hổ lao vào bầy dê.

Chỉ thấy Lương Siêu cùng tung quyền cước, mỗi một kích đều có sức mạnh thiên quân, cộng thêm sức mạnh như mãnh hổ trên thân thể nhìn như gầy gò kia, ai đụng phải thì kẻ đó không may!

Trước sau chỉ mới mấy giây mà những kẻ kia đã bị đánh bay, hoặc bị đạp văng, hoặc bị tông bay…

Nhìn hình ảnh lộn xộn lại bạo lực trước mắt, Diệp Khuynh Thành giật mình mà hơi há miệng ra.

Đây là cái tên trước đó còn cười đùa tí tửng, thậm chí có chút cà lơ phất phơ trước mặt mình?

Mạnh như vậy? Hung ác như thế sao?

Có lẽ cũng không thua kém những người mà thủ tịch Diệp gia cung phụng bao nhiêu?

Cung Vũ cũng biết trước đó mình lo lắng là dư thừa, nhìn dáng vẻ lúc này của Diệp Khuynh Thành thì cười một tiếng, còn lơ đãng mà lấy le giúp Lương Siêu.

“Đối với Lương Siêu thì đây chỉ là thao tác thông thường mà thôi. Diệp chủ tịch, ngài làm quen dần đi.”

Thao tác thông thường…

Diệp Khuynh Thành cũng chậm rãi lấy lại tinh thần, cười cười khó hiểu.

“Cậu chủ mau lui lại, cẩn thận!”

Kẻ được cung phụng mạnh nhất kia còn chưa nói xong thì cổ của Vương Tiểu Niên đã bị Lương Siêu bóp lấy, cả người bị chậm rãi nhấc lên, anh ta lộ ra vẻ mặt kinh hãi muốn chết…

“Hiện tại, biết ai được nể mặt mà làm quá chưa hả? Biết ai chơi chết ai chưa?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio