Chương
“Đừng lo, tôi biết hiện tại giá trị cổ phần của mấy người là bao nhiêu nên sẽ không thiếu của mấy người một đồng nào đâu.”
Nói xong, hắn nắm mấy xấp tiền đô la rồi ném về phía các cổ đông!
Vù!
Vù vù!
Thanh âm xé gió vút qua. Ngay sau đó, mấy cổ đông bị tiền đập trúng thì gào to.
“A!”
“Đừng ném nữa! Dừng tay! Mau dừng tay lại!”
“Tôi, tôi không chịu nổi!”
“…”
Thấy vậy, sắc mặt của người chưa bị ném trúng phát nào là Bảo Thông vốn đã tệ lại càng trở nên tệ hơn, trong lòng ông ta không ngừng mắng người kia là đồ vô dụng.
Không phải chỉ bị đập trúng hai lần thôi sao?
Tuy nhiên ngay sau đó.
Vút!
Chỉ trong nháy mắt, một xấp tiền bay tới chỗ ông ta với tốc độ cực nhanh, ông ta không thể tránh được nên bị đập thẳng vào ngực!
Sắc mặt của Bảo Thông lập tức thay đổi, ông ta há miệng kêu “A!” đầy thảm thiết.
Khi bị tiền của Lương Siêu đập trúng, ông ta mới biết cảm giác đó là gì!
Mỗi xấp tiền đô la trong tay Lương Siêu giống như những viên gạch!
Không, chính xác là khối sắt mới đúng!
Dưới sự điều khiển khéo léo của Lương Siêu, những khối sắt này bay với tốc độ cực nhanh như xuyên thủng qua cơ thể. Sức lực đập thẳng vào cơ thể, gây ảnh hưởng tới tứ chi và xương cốt…
Hơn nữa dưới sự tấn công của Lương Siêu, cơ chế bảo vệ cơ thể của mọi người hoàn toàn vô dụng nên đau đớn tới mức nào cũng không ngất đi được.
Toàn thân lúc nào cũng chịu đau đớn như thế mà vẫn tỉnh táo, rốt cuộc đó là trải nghiệm gì?
Kinh khủng hơn là sáu người gồm cả Bảo Thông, không phải là kiểu mỗi người bị đập một xấp tiền mà là mỗi giây đều bị xấp tiền đập vào người!
Cứ mỗi giây là bị chục xấp đập vào người!
Cứ mỗi giây trôi qua là bọn họ bị một luồng sức mạnh hắc ám nào đó đập thẳng vào người!
Đây chính là cảm giác sống không bằng chết!
Có lẽ đối với bọn họ, từ này là quá nhẹ nhàng!
Lúc này, trong lòng tất cả mọi người chỉ có câu thôi!
“Tiền, đúng là có thể đập chết người!”
Kiểu chết vì bị tiền đập là có thật…
- phút sau.