Truyền Nhân Thiên Y

chương 612

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Là tàn ảnh!”

Không biết là ai đột nhiên hô to một câu, đám người tập trung nhìn lại, liền thấy Lương Siêu vừa rồi bị chém thành hai khúc đã tiêu tán, mà chân thân của Lương Siêu đã xuất hiện sau lưng Thẩm Động như một bóng ma!

Có thể nhanh đến mức để lại một tàn ảnh ngay vị trí ban đầu, chứng tỏ tốc độ này nhanh hơn Thẩm Động một chút.

Cảm nhận được sau người truyền đến một luồng gió, vẻ mặt của Thẩm Động không thay đổi, cổ tay gã ta rung lên, Huyết Phủ trực tiếp đảo ngược lại chặn sau lưng mình, ngăn cản một quyền cấp tốc đánh tới của Lương Siêu.

Keng!

Âm thanh chói tai tựa như tiếng chuông vang lên, Lương Siêu chỉ cảm thấy nắm đấm của mình hơi tê tê, mà Thẩm Động chỉ bị đánh ngã về phía trước hai bước mà thôi.

Hắn nhíu mày nhìn Huyết Phủ của gã ta, thầm nói pháp khí này thật mạnh, mạnh hơn chuôi Tử Vân kiếm lúc trước Bạch Vân Hi xem như bảo bối không biết mấy trăm lần!

Rất nhanh Thẩm Động đã xoay người lại tấn công về hướng Lương Siêu, trong chớp mắt đã múa ra ánh búa đầy trời, sức công phá của mỗi một ánh búa đều không thể khinh thường!

Thấy thế, Lương Siêu liên tục kết thủ ấn, trong khoảnh khắc đã ngưng luyện ra một kim ấn kim sắc rực rỡ có kích thước như một cái đỉnh khổng lồ, hai tay nắm chặt kim ấn bắt đầu triển khai đối công mãnh liệt với Thẩm Động!

Một giây, hai giây, ba giây… Mười giây!

Khi thế công của hai người càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kịch liệt, ánh búa Thẩm Động múa ra càng ít, mà trên kim ấn Huyền khí của Lương Siêu cũng càng ngày càng nhiều vết rách.

Lại trôi qua mấy giây, ánh mắt Thẩm Động đột nhiên đanh lại. Mỗi một ánh búa múa ra trước đó đều dung nhập vào Huyết Phủ trong tay, từng ám văn hiện ra trên Huyết Phủ kia lập tức sáng bừng lên ánh sáng đỏ!

“Phá!”

Một búa bổ nghiêng xuống, khiến kim ấn trong tay Lương Siêu “Đùng!” một tiếng mà sụp đổ!

Mà Lương Siêu cũng lùi nhanh về sau mấy bước mới miễn cưỡng ổn định thân thể, khiến toàn trường lập tức vang lên một tràng ồn ào thổn thức.

Thẩm Động người ta còn chưa xuất lực thì thằng nhãi này đã sắp không được rồi?

“Lương Siêu!” Hai cô gái Hạ Tử Yên, Khương Nhu lo âu quát to một tiếng, Thẩm Nham thấy thế thì hết sức khó chịu.

“Nhu Nhu, tối nay thằng nhãi kia không chết cũng tàn phế, cũng không đáng để em lo lắng như vậy, chắc em cũng biết tâm ý của anh đối với em, chỉ cần em hứa đi cùng anh thì anh có thể làm bất cứ chuyện gì!”

“Được!” Ngoài dự đoán của hắn ta là Khương Nhu lập tức gật gật đầu, gấp gáp nói: “Vậy bây giờ anh lập tức bảo anh của mình dừng tay! Tiếp tục đánh nữa có lẽ sẽ chết người!”

Khóe miệng Thẩm Nham giật giật một cái, trong lòng càng tức giận.

“Vì an nguy của thằng nhãi kia mà em có thể giao bản thân ra như vậy sao? !”

“Ai nha, anh mau bảo anh mình dừng tay đi!”

“Không được.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio