Truyền Nhân Thiên Y

chương 646

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Liếc nhìn hai người bên ngoài quán cà phê đang lăn lộn dưới đất, cú đánh đó khiến cho đầu óc họ choáng váng không đứng dậy được, Lương Siêu khẽ phủi phủi tay một cái.

“Bây giờ biết ai láo lếu rồi chứ?”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Mộ Đình Phong.

“Mày, mày muốn làm gì?”

Khí thế của Mộ Đình Phong lúc này đã yếu đi rất nhiều, và anh ta không thể không lùi lại, trong lòng bắt đầu nguyền rủa, lăng mạ Vương Tiểu Niên tám đời tổ tông của nhà hắn ta trong lòng!

Trước kia tên Vương Tiểu Niên đó nói với hắn rằng tên Lương Siêu này chỉ có thân thủ cũng khá tốt thô, mạnh hơn chút so với một số cung phụng của Vương gia, vì lý do này, anh ta lo lắng rằng Lương Siêu sẽ mất lý trí mà ra tay với anh ấy, vì vậy anh ta đã đặc biệt chọn hai cao thu cấp Thiên Tượng có sức mạnh được xếp trong số năm người đứng đầu Mộ gia!

Nhưng họ lại không địch một chiêu của đối phương sao?

Cái tên chết tiệt này nào phải mạnh hơn mấy cung phụng nhà họ Vương một chút chứ?

Rõ ràng là thông tin báo về là sai sự thật rồi!

Thấy Mộ Đình Phong sợ hãi đến nỗi nhát như cáy, Lương Siêu khinh bỉ cười, sau đó khi hắn liếc nhìn tấm thẻ đen tỷ trên bàn, hắn phát hiện ra rằng mình không thể rời mắt đi được!

Tuy rằng hắn không màng danh lợi giống y như ông già Thiên Huyền đang trên núi kia. Nhưng sau cuộc đấu giá vừa rồi, hắn thấy rằng cái thứ mang tên tiền này vẫn rất có ích, đặc biệt là khi hành tẩu trong cái thành phố vật chất này, không có tiền sẽ rất khó khăn.

Vì vậy…

Hắn liền nhặt ngay tấm thẻ đó và trực tiếp cho vào túi quần mình, của anh ấy.

“Mày, mày làm vậy là có ý gì?”

“Đồng ý với mấy điều kiện tao vừa nói ư?”

“Đồng ý cái khỉ khô ấy, anh nghĩ nhiều quá rồi!”

Lương Siêu lắc đầu và nói: “Tôi biết Mộ gia của anh rất nhiều tiền, cho nên số tiền bị rơi vãi này nếu tôi không nhặt thì khác nào tát vào mặt anh, cho nên tôi chỉ đành nhận lấy, nhân tiện phối hợp giúp Mộ công tử được ngầu lòi.”

“Vương Tiểu Niên không phải là anh em của anh sao? Sau này anh cứ bảo hắn ta đi thông cáo khắp nơi giúp anh, nói đại công tử họ Mộc tiện tay là có thể vung tay tận tỷ, có lẽ cũng đủ để đoạt danh tiếng áp đảo của cả kinh đô đó.”

Mộ Đình Phong: “…”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Muốn ngầu mà phải tốn tỷ ư?

Dù nhà họ Mộ có giàu đến đâu cũng không thể tự ý làm chuyện như thế này được!

Tuy vậy, Mộ Đình Phong cũng không dám nói gì thêm, dù sao anh ta cũng không phải huyền vũ giả, nhỡ đâu tên họ Lương này tát anh ta một cái tát, thí có lẽ anh ta sẽ bị chết mất!

Vì vậy, anh ta cũng chỉ đành vô cùng căm tức, thịt đau bặm miệng siết lại với nhau, trong lòng thầm mắng mỏ… “Súc sinh… Tên súc sinh này.”

Lát sau Lương Siêu có lẽ cũng cảm thấy rằng nếu hắn đã đánh người của anh ta rồi, lại còn không có chút xấu hổ mà lấy tiền của đối phương nữa, nghĩ về điều đó hắn liền nói: “Được, tôi cũng không muốn lấy không tiền của anh làm gì.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio