Truyền Nhân Thiên Y

chương 654

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Trong lòng nghĩ như vậy, tinh thần của Vương Tiểu Niên dần ổn định lại, âm hiểm cười rồi bắt đầu gọi một cú điện thoại.

Sau hai mươi phút, Vương Tiểu Niên vô cùng lo lắng chạy đến Kim Ngọc Đường, lập tức xông vào nói: “Cha, con đã nghĩ ra cách giải quyết! Lần này con có thể họa thủy đông dẫn, đổ hết tội lên đầu Lương Siêu kia! Cứ nói là hắn nguyền rủa Mộ đại thiếu gia mới gây nên vụ tai nạn đêm nay!”

Vương Tiểu Niên càng nói càng đắc ý, hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt càng âm tầm của Vương Mặc và ánh mắt cổ quái của Trương Ngọc Đường nhìn về phía anh ta.

“Con đã lần lượt gọi điện thoại cho người của bộ phận truyền thông tập đoàn chúng ta, để bọn họ chạy về tập đoàn tăng ca, cố hết sức tung ra tin Lương Siêu dùng một loại tà thuật để đánh tiểu nhân, nguyền rủa! Dẫn đến Mộ Đình Phong gặp phải tai nạn xe! Cha thấy thế nào?”

Thế nào?

Thời khắc này Vương Mặc tức giận đến nói không ra lời, toàn thân bắt đầu khẽ run lên.

“A…”

“Tuyệt, thật sự rất tuyệt.”

Đúng lúc này, Lương Siêu vẫn luôn đưa lưng về phía Vương Tiểu Niên chậm rãi xoay người, cười như không cười mà nhìn Vương Tiểu Niên, khóe miệng còn hiện ra một đường cong lạnh như băng.

“Vương đại thiếu gia dù đại họa lâm đầu cũng vẫn không quên đầy tôi vào chỗ chết, anh thật là một thiên tài.”

“Lương Siêu?! Anh, sao anh lại ở chỗ này!”

Vương Tiểu Niên lập tức giật nảy, sau đó Vương Mặc tiện tay quơ lấy một cái gạt tàn thuốc đập mạnh lên trán anh ta!

Đùng!

“A!” Vương Tiểu Niên kêu thảm một tiếng, che lấy cái trán không ngừng chảy máu mà đầu váng mắt hoa.

Mà còn không đợi anh ta kịp phản ứng, Vương Mặc lại nắm chặt cái gạt tàn thuốc thủy tinh mà điên cuồng đập vào người anh ta!

“Á! Cha, cha ngài đừng đánh! Có gì từ từ thương lượng! Con…”

“Thương lượng cái rắm!” Vương Mặc căm phẫn mắng to: “Tao, đời trước rốt cục tao tạo nghiệt gì mà sinh ra thứ súc sinh như mày!”

“Quỳ, quỳ xuống cho tao!”

Vương Tiểu Niên nghe vậy thì vội vàng quỳ xuống trước Vương Mặc, lại lập tức bị ăn một bạt tai.

“Quỳ tao làm gì!”

“Phải quỳ bác sĩ Lương! Dập đầu nhận lỗi với bác sĩ Lương!”

Trong đầu Vương Tiểu Niên lập tức hiện đầy dấu chấm hỏi, vội vàng đứng lên: “Cha, cha điên rồi sao? Dựa vào cái gì con phải quỳ hắn?”

Đùng!

Vương Mặc lại dùng cái gạt tàn thuốc hung ác nện lên trán anh ta một cái: “Dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào cậu ấy là người mà mày không thể trêu vào! Dựa vào cậu ấy có thể cứu mạng thằng cha già của mày!”

Vương Tiểu Niên: “…”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio