Chương
Miller cau mày nhìn Mộ Vân Thao, sau khi suy nghĩ một chút, liền nói: “Gia chủ này, Mộ Khuynh Tuyết là người phụ nữ tôi thích, và tôi đã xem cô ấy là người của mình rồi …”
Nhưng chưa đợi gã nói xong, Mộ Vân Thao đã ngắt lời gã, xua tay và nói: “Miller đại sư à, sau này tôi nhất định sẽ tìm thêm mấy người đẹp không kém gì con nhỏ đó tặng cho ngài.”
“Bây giờ, mời tránh đường trước đi.”
“Gia chủ à, ông nhất định phải ra tay với Mộ Khuynh Tuyết sao?”
“Vậy nếu tôi nói, tôi muốn bảo vệ cô ấy đến chết thì sao?”
Mọi người nghe vậy, đều nhìn về phía Miller trong sự kinh ngạc. Thật sự không bao giờ ngờ rằng Miller đại sư, một người bình thường cực kỳ khát máu, lại dám đối đầu với người đứng đầu gia đình vì một đứa con gái bị bỏ rơi kia!
Nhưng dù vậy, thái độ của Mộ Vân Thao vẫn rất kiên quyết. Bởi vì đây là chuyện liên quan đến tính mạng của đứa con trai duy nhất của mình nên ông ta cũng không nói gì mà chỉ im lặng quay lưng lại.
Hồ Thiên Trì thấy thế lập tức hiểu ý, sau khi cười nhếch miệng với Miller một cái, ông ta lập tức tát cho Miller một cái.
“Hừ!”
“Đây đếch thèm sợ nhé!”
Miller môi dưới, đột nhiên bắt đầu giơ lên cánh tay đỏ sẫm tiếp đòn ông ta, trong nháy mắt liền tung cho đối phương một chưởng!
Bùm!
Sau cú đánh đó, Hồ Thiên Trì vẫn đứng đứng yên tại chỗ. Nhưng Miller ngược lại đã phải lùi lại vài bước, nhìn chằm chằm vào đối phương với vẻ mặt căm uất nhưng lại không thể làm gì được mà trơ mắt nhìn ông ta rời đi.
“Tên béo chết tiệt này .. .”
“Một ngày nào đó, tôi sẽ nuốt chửng ông đến không còn một mẩu xương!”
Miller thề trong lòng, sau đó phớt lờ Mộ vân Thao đang bắt đầu an ủi gã bằng mấy lời ngon ngọt, mà chỉ hừ lạnh một cái rồi bỏ đi.
Bởi vì gã còn phải báo tin này lại cho Lương Siêu càng sớm càng tốt, để hắn có thể chuẩn bị trước.
Nửa giờ sau, Lương Siêu liền nhận được cuộc gọi từ Miller. Lúc đầu, hắn hơi ngạc nhiên. Bởi vì hắn đã không liên lạc với gã này một thời gian kể từ khi hắn thu nhận gã rồi coi như người hầu của mình.
Ấn nút nghe trên điện thoại xong, hắn còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy đầu dây bên kia hét lớn một câu: “Chủ nhân, chủ mẫu gặp nạn rồi!”
“Gần đây ngài nhất định đừng để chủ mấu thỏ mặt ra ngoài đường, bởi vì cung phụng đứng đầu Mộ gia có sức mạnh cực lớn, ông ta là cao thủ cấp Kim Đan đó.”
“Hả?”
Lương Siêu nhướng mày: “Nói cái gì vậy, lung ta lung tung chả hiểu gì, chủ mẫu của ông giờ nhiều quá rồi, rốt cuộc ai mới là người gặp chuyện chứ?”
Miller sửng sốt, bây giờ mới nhớ tới bên cạnh Lương Siêu quả thực có rất nhiều phụ nữ, gã nhanh chóng giải thích cặn kẽ những gì đã xảy ra trong bệnh viện. Sau khi nghe xong, Lương Siêu không khỏi nhìn ra ngoài sảnh Kim Ngọc Đường, Mộ Khuynh Tuyết cũng đang nghe điện thoại ngoài đó, nhìn bóng lưng duyên dáng dần dần run lên của cô, hắn không khỏi thở dài một hơi, không thể không nói, số phận của người phụ nữ này thật sự có chút cay đắng…
Một lúc sau, Lương Siêu đi ra khỏi Kim Ngọc Đường rồi đi đến chỗ Mộ Khuynh Tuyết đang ngồi ở một góc và vỗ vai cô.