Chương
Không chỉ vậy, hắn còn trực tiếp nuốt chửng hai lọ tinh huyết huyền thú Kim Giáp Hổ lần trước luyện chế còn dư lại.
Bùm!
Lúc bí luyện thể bí thuật đang được đẩy đến cực hạn, lại cộng thêm tác dụng ngoại lực từ tinh huyết huyền thú nữa, Lương Siêu cũng bị ép cho nâng lên đến đỉnh cao!
Trên dưới khắp người dường như còn có một ngọn lửa máu màu đỏ nhạt, vẫn là song quyền như cũ, lập tức nhắm vào Hồ Thiên Trì đang xông tới.
“Đùng, đùng!”
Hai tiếng nổ dường như đều đồng thời vang lên, mà lần này hai người cả thảy là bốn quyền va vào nhau ai cũng không có dấu hiệu lùi lại, sức mạnh bố còn thừa tản mát ra quanh nắm đấm của hai người, cứ từng vòng khuếch tán ra khắp nơi…
Tròn , giây sau, hai người mới lần lượt lùi lại.
Số bước mà Lương Siêu lùi lại nhiều hơn chút, và khóe miệng cũng hơi giật giật sau khi đã ổn định lại.
Hắn nhìn Hồ Thiên Trì, hiện tại đang có khuôn mặt mờ mịt âm tình bất định, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng tức giận, hắn gượng cười nói:
“Kỳ Kim Đan ư?”
“Cũng rác cả thôi.”
“Mày!”
Hồ Thiên Trì nghe vậy cả giận, nhưng Lương Siêu lại khiêu khích càng hăng hơn:
“Sao? Không phục à?”
“Vậy thì dễ thôi, tiếp tục choảng nhau thêm hai phát nữa được không?”
“Mặc dù chiêu thức của ông vừa sử dụng có hơi mạnh chút, nhưng ông gánh vào trong người cũng không ít nhỉ? Dù gì nó cũng chỉ có thể được coi là một loại thuật pháp kém cỏi thôi mà?”
“Hừ, bớt ở đây cố lấy lại mặt mũi đi, mày chẳng qua cũng là mượn lực bên ngoài mới miễn cưỡng liều đỡ được một kích của tao mà thôi, tinh huyết của huyền thú cực kỳ bá đạo như vậy, nếu như mày cưỡng ép nuốt vào trong cơ thể mà không luyện hóa, thì tao không tin là mày có thể chịu nổi đâu.”
“Hai nữa, tinh huyết của huyền thú hiếm có như vậy mày còn có được bao nhiêu lọ đây?”
“Ha…”
“Vậy tôi không thể nói cho ông biết được rồi, sao ông không tự đoán coi sao?!”
Vừa nói, Lương Siêu hai tay đút vào trong túi quần, bày ra cái bộ dạng cà lơ phất phơ trêu tức, Hồ Thiên Trì thấy vậy lập tức ở trong lòng nói thầm, nếu như tiểu tử này còn mang theo thần thú huyết mạch, mà ông ta còn tiếp tục cùng hắn đối đầu vài lần thì…
Như vậy cho dù người cuối cùng phải chết là đối phương, nhưng kinh mạch toàn thân của ông ta cũng sẽ bị tổn thương căn cốt khi huyền khí hoạt động liên tục ở mức cao, cuối cùng dẫn đến những tổn thương tiềm ẩn và một loạt hậu quả xấu có thể xảy ra như không thể nâng cao cơ sở tu luyện của một người trong tương lai.
Đi liều mạng để chiến đấu với một tên oắt con cấp thiên tượng mà mất ngần ấy, liệu có đáng không?
Sau khi lẩm bẩm một lúc, Hồ Thiên Trì vẫn âm thầm lắc đầu.
Kẻ mặc giày đi đấu với kẻ chân đất mắt toét quả là không đáng!