Chương
“Đạo đức của Mộ Vân Thao bại hoại, lòng lang dạ sói nên bị kết án tử hình tại chỗ!”
“…”
Có mấy lão già này dẫn đầu, những người khác của Mộ gia cũng lần lượt quỳ xuống, đặc biệt là những người trước đó ác ý nhắm vào Mộ Khuynh Tuyết, hiện tại bọn họ tranh nhau cúi người trước Mộ Khuynh Tuyết!
Nhìn thấy vị trí gia chủ của Mộ Khuynh Tuyết đã được bảo đảm vững chắc, Mộ Vân Thao cảm thấy mình như đang mơ.
Tất cả những vinh hoa phú quý và quyền lực mà ông ta hưởng thụ trước đó đều hóa thành bọt nước chỉ trong phút chốc…
Lúc này, Mộ Khuynh Tuyết chậm rãi đứng lên và chỉ thẳng vào Mộ Vân Thao với vẻ phẫn hận.
“Bây giờ ông đã cảm nhận được nỗi tuyệt vọng của cha mẹ tôi trước khi chết chưa!”
“Cảm giác này không hề dễ chịu nhỉ!”
“Cha của tôi là anh em ruột thịt với ông nhưng lại bị giết vì sự ghen tị của ông. Còn mẹ của tôi là em dâu của ông cũng bị giết chỉ vì ông thèm muốn sắc đẹp của bà ấy!”
“Ông là đồ súc sinh! Hiện tại tôi muốn băm vằm ông ra để báo thù cho cha mẹ của tôi!”
Mộ Vân Thao lấy lại tinh thần, ngửa đầu cười điên dại.
“Ha ha ha!”
“Mộ Khuynh Tuyết, mày chỉ là một con . Nếu không dựa vào Lương Siêu thì mày làm gì phải đối thủ của tao?”
“Vì ngày hôm nay, chắc chắn mày đã hầu hạ Lương Siêu đủ kiểu rồi đúng không? Đúng là đê tiện y như mẹ của mày!”
Nghe vậy, sắc mặt của Lương Siêu trở nên lạnh lùng. Chợt Mộ Vân Thao nhìn về phía hắn và nở nụ cười thái.
“Thằng nhãi họ Lương kia, ông đây thực sự hối hận vì trước đây không diệt cỏ tận gốc.”
“ năm trước…”
“Nếu như làm việc cẩn thận hơn chút, đào ba thước đất tìm được mày thì tao đã đưa mày đi đoàn tụ với cha mẹ mày luôn rồi, chứ làm sao mày còn có ngày hôm nay?”
Ánh mắt của Lương Siêu sững sờ trong giây lát, thân ảnh dịch chuyển ngay lập tức tới chỗ Mộ Vân Thao và bóp cổ ông ta.
“Người diệt Lâm gia chính là ông?”
Nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Lương Siêu, Mộ Vân Thao bắt đầu cười một cách điên cuồng.
“Ha ha ha ha!”
“Cậu đoán…. Cậu đoán xem!”
“Tên họ Lương, lúc đó tôi chỉ là một trong số rất nhiều người được ra lệnh ra tay, đoán xem ai là kẻ đứng sau muốn tiêu diệt tên họ Lương nhà cậu?”
“Nói!”
Ngay lập tức, Lương Siêu hét lên, trực tiếp dùng một quyền đấm Mộ Vân Thao đến mất nửa cái mạng!
Sau khi đánh bay ông ta ra ngoài, trong nháy mắt, ở giữa không trung đuổi kịp ông ta, hung hăng đè bẹp ông ta xuống đất, làm vỡ mấy tầng nhà.
Hiện tại hắn đã lấy lại bình tĩnh, hắn kết luận rằng, Mộ gia nhiều nhất chỉ hành động như một nhân vật nhỏ lâu la mà thôi