Chương
“A…”
“Nỗi khổ tâm ư? Nếu để người khác nghe được đúng là dễ gây hiểu lầm.”
“Theo như tôi biết, ông chỉ là một đầy tớ của Diệp gia. Nhưng người nghe không biết lại còn tưởng là ông nội hay là trưởng bối nào khác của chủ tịch Diệp nữa đấy.”
“Lương thánh y? Anh tới rồi.”
Khi nhìn thấy người tới, Giả Nam vô cùng vui vẻ nhưng Diệp Khuynh Thành lại cau mày chặt hơn, cô ta lập tức nháy mắt với Lương Siêu.
“Nơi này không có chuyện của anh, mau đi đi!”
“E rằng hôm nay cậu ta không rời khỏi đây được.”
Bố Hạo lạnh lùng mở miệng, ánh mắt lạnh như băng bắn về phía Lương Siêu.
Thế nhưng Lương Siêu hoàn toàn không để ý đến ông ta, hắn mỉm cười trò chuyện với Diệp Khuynh Thành.
“Đã hai ngày không gặp, cô có khỏe không?”
Diệp Khuynh Thành đang định nói thì Bố Hạo nhảy vào: “Cậu không cần quan tâm tới sức khỏe của cô chủ.”
“Cô có làm theo những yêu cầu của tôi không? Mỗi ngày cô làm việc khoảng bao lâu? Cô có bảo đảm được thời gian nghỉ ngơi không?”
Bố Hạo hừ lạnh một tiếng, giành nói trước: “Đừng có giả vờ thân quen nữa, vô dụng thôi.”
“Vì cô chủ và Diệp gia, nhất định hôm nay tôi sẽ diệt tên tai tinh này để hắn sau này không đi gây họa cho người khác!”
Lương Siêu: “…”
Hắn nghiêm mặt đi về phía Bố Hạo, hắn trực tiếp ra tay!
“Chỉ là một tên đầy tớ thôi, ông có quyền gì xen vào cuộc trò chuyện giữa tôi với chủ nhân? Câm miệng chó của ông lại đi!”
“Nếu không tôi không ngại cắt lưỡi của ông khiến cho ông cả đời này không nói được thêm bất cứ điều gì nữa!”
Diệp Khuynh Thành: “…”
Kể từ khi Bố Hạo bước chân vào Diệp gia, ngay cả cha của cô ta cũng rất kính trọng ông mà Lương Siêu không chỉ mắng ông ta là đầy tớ mà còn uy hiếp ông ta?
Nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Bố Hạo, trái tim của Diệp Khuynh Thành không khỏi dâng lên tận cổ họng.
Nếu như Bố đại sư thực sự nổi cơn thịnh nộ thì có lẽ ông ta sẽ thực sự giết người…
Ngay sau đó.
“Đồ vô liêm sỉ!”
Bố Hạo tức giận chửi bới. Ông ta còn chưa ra tay mà hai người đứng gần là Diệp Khuynh Thành và Giả Nam đã cảm thấy tức ngực và khó thở!
Ngay sau đó ông ta bước từng bước về phía trước, vô số gạch lát trên sàn nổ tung thành mảnh vụn. Bố Hạo tung quyền thẳng về phía Lương Siêu.
“Chết đi!”
Toàn thân ông ta tràn ngập ánh sáng màu vàng, thực sự khiến cho người ta cảm thấy như thần tiên giáng trần!