Chương
“Nếu như nghiêm túc so sánh về sức chiến đấu thì tôi cũng cảm thấy cô chỉ là một tên lưu manh mà thôi.”
“Cô!”
“Dừng lại!”
Lương Siêu vội làm động tác ngăn cản nói: “Hiện tại tôi mới là người bị thương, hai người có thể quan tâm tới tâm trạng của tôi một chút được không?”
“Coi như tôi cầu xin hai cô được không?”
Diệp Khuynh Thành cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, miễn cưỡng bỏ qua.
Tiêu Thi Nhã cũng cười đáp lại: “Mặc dù số tiền vừa rồi tôi đưa cho anh không nhiều nhưng cũng đủ để mua một số thực phẩm dinh dưỡng bồi bổ cơ thể.”
“Còn nữa, hôm nay nhìn thấy sức chiến đấu của anh vô cùng lợi hại khiến cho tôi cảm thấy rất hưng phấn. Sau này, hai chúng ta tìm cơ hội…”
“Đánh với nhau một trận vui vẻ được không?”
Nghe thấy lời nói hết sức mơ hồ này cùng với dáng vẻ liếm môi đầy khiêu khích của Tiêu Thi Nhã, Lương Siêu chỉ cảm thấy lỗ mũi mình nóng lên!
“Ừm…Tôi, tôi chợt nhớ ra hôm nay đi vội quá còn chưa kịp tắt lửa trong nhà. Chúng tôi đi trước đây!”
Nói xong, hắn vội vã rời đi.
Hai cô gái Hạ Tử Yên và Khương Nhu nhìn nhau rồi lại nhìn hai vị như nước với lửa, âm thầm đấu nhau bằng ánh mắt thì thầm thương tiếc cho Lương Siêu ở trong lòng…
Nếu như sau này hai cô gái này gia nhập thì có lẽ ngọn lửa trong gia đình sẽ không bao giờ tắt mất.
Khi quay trở về nhà, Cung Vũ, hai chị em Liễu Băng Loan và Lương Nghiên đều giật mình khi nhìn thấy Lương Siêu. Họ vội vây quanh hắn hỏi han.
“Haizz, chỉ là chút chuyện vặt thôi.”
“Anh vừa mới đi ra ngoài tập thể dục nhưng lỡ quá sức nên thấy hơi đây. Anh chỉ cần đi tĩnh dưỡng khoảng nửa ngày là sẽ ổn thôi.”
Tập thể dục…
Mễ Lặc ở một bên âm thầm bĩu môi. Sử dụng hiện tượng thiên văn để chiến đấu với đối thủ đã bước chân một sang kỳ Kim Đan, là thiên tài số của Long đường!
Thế mà từ trong miệng của Lương Siêu lại biến thành tập thể dục, đúng là coi trời bằng vung!
“Lương Siêu, anh chắc rằng mình không sao đấy chứ?”
“Mọi người đều nói rằng các bác sĩ đều không tự chữa trị cho mình, hay là cứ để chúng em đưa anh đến bệnh viện xem sao? Có như vậy chúng em mới yên tâm được.”
Lương Siêu sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của Cung Vũ, cười lắc đầu.
“Yên tâm, anh biết rõ tình trạng của bản thân mà.”
“Em cứ yên tâm luyện ca khúc mới đi. Chẳng phải Vương Mặc của truyền thông Thiên Ngu nói rằng đã sắp xếp một buổi hòa nhạc trở lại hoành tráng cho em rồi sao. Em không thể bị phân tâm cho đến lúc đó được.”
Cung Vũ khẽ gật đầu, sau đó Lương Siêu và Mễ Lặc cùng nhau lên lầu.
“Chủ nhân có cần tôi giúp ngài trị thương không?”