Truyền Nhân Thiên Y

chương 760

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Tả Khiêm nghe những lời này, mỉm cười nói: “Tiền bối, hậu bối biết người từ lâu đã chán mấy món sơn hào hải vị này rồi, cho nên dù làm ra mấy món ngon cỡ nào cũng không thèm.” “Vậy nên vãn bối mới đặc biệt chuẩn bị một món vừa hiếm vừa lạ, hi vọng có thể làm cho người cười.”

“Phục vụ!”

Vỗ tay!

Sau khi vỗ tay hai lần, rồi lại hét lên, mọi người liền nhìn thấy bốn người đàn ông lực lưỡng đang khiêng một người đẹp trẻ bị trói đi đến.

Cuối cùng, họ đặt người đẹp lên chiếc bàn tròn ở giữa sảnh tiệc, cố định tay chân và đầu của người đẹp đõ rồi lùi lại.

Người phụ nữ xinh đẹp kia, chính là Liễu Băng Loan.

Thấy vậy, mọi người lập tức nhướng mày, không hiểu Tả Khiêm đang giở trò gì.

“Haha … Các vị đã bao giờ nghe nói về bữa tiệc trên cơ thể con người ở xứ sở hoa anh đào chưa?”

“Hôm nay tôi sẽ cải biến chuyện này, tiểu mỹ nhân ăn mặc như thế này, lại thành thật đặt lên bàn ăn, các vị ở đây có thể làm gì cô ấy.”

Nghe xong lời này, rất nhiều đại lão có mặt ở đó đều lắc đầu, bọn họ đối với việc này không quá hứng thú, nhưng cũng có kẻ bình thường rất háo sắc, lập tức tỏ ra vẻ vô cùng hứng thú!

Rất nhanh, có mấy người xoa xoa bàn tay, nhếch miệng cười rồi đi về phía bàn tròn, Liễu Băng Loan thấy vậy liền sợ tới mức giãy dụa kịch liệt, muốn kêu cứu nhưng miệng lại bị chặn, không thể phát ra âm thanh nào…..

Nhưng vào lúc này, một người phục vụ đột nhiên bưng một cái khay bạc có nắp đến trước mặt Tả Khiêm, nói: “Tả Đổng, trên bàn của ngài còn một món chưa dọn lên.”

Tả Khiêm tùy ý vẫy tay ra hiệu cho anh ta tiếp tục phục vụ đồ ăn, nhưng khi người phục vụ đặt chiếc khay bạc lên bàn và nhấc nắp lên, nụ cười trên mặt Tả Khiêm lập tức biến mất, ánh mắt anh ta nhanh chóng tối sầm lại.

Trên khay bạc không phải cao lương mỹ vị gì mà chỉ là cơm hộp.

Một suất cơm hộp đựng trong hộp nhựa trắng, giống như những công nhân bình thường mà ngày thường vẫn hay ăn…

Khi thấy hộp nhựa đựng cơm kia, sảnh tiệc cũng trở nên càng ngày càng yên tĩnh, đám người quay mặt nhìn nhau, vẻ mặt có chút không hiểu.

Mà nhân viên phục vụ mang thức ăn lên thấy thế cũng kinh ngạc, đang không biết nên nói cái gì thì đã bị Tả Khiêm hung hăng tát một cái ngã xuống đất.

Dưới ánh nhìn của mọi người, thằng này dám đem một phần cơm hộp vừa bẩn vừa nát, con mẹ nó còn tỏa ra một mùi hôi chua mốc meo? Có thể nhìn ra lửa giận trong lòng Tả Khiêm lớn đến mức nào.

“Con mẹ nó mày có ý gì! Hôm nay nếu không giải thích rõ ràng cho tao, có tin tao lăng trì mày không!”

“Cái này, tôi, tôi…”

Người phục vụ lắp bắp, sau đó một giọng nói không rõ từ ngoài cửa chậm rãi truyền vào: “Đừng làm khó cậu ta, chắc mọi người ở đây không ai không rõ ý của câu đi nhận cơm hộp đúng không?”

Nhận cơm hộp?

Đám người nghe vậy thì sững sờ, tiếp theo đã thấy một thanh niên và một tên tùy tùng chậm rãi xuất hiện.

“Lương Siêu!” Tả Khiêm gầm thét một tiếng, ánh mắt cũng trở nên âm trầm hung ác: “Muốn tao đi nhận cơm hộp? Hừ, theo ý mày là hiện tại muốn giết tao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio