Chương
“Nếu tất cả chúng ta đều đến thì anh nghĩ anh có thể yên ổn mà qua ngày sao?”
“Bây giờ thiếu gia đây sẽ cho xin một cơ hội, bây giờ hãy quay một video đang quỳ xuống và cầu xin lòng thương xót, hơn nữa phải trần truồng chạy mét sau đó đăng trong nhóm lớp, thì thiếu gia đây sẽ cho qua.”
“Nếu không, chỉ trong vòng ba ngày thì bổn thiếu gia sẽ lấy mạng chó của mày!”
Lương Siêu liếc cậu ta một cái, buồn cười lắc đầu, thẳng tắp đi tới trước mặt kẻ thủ ác độc, không có chút tức giận.
Mà cùng lúc đó, Đường Vân Phi vẫn còn đang nằm dài trên giường trong căn nhà sang trọng mà cười tủm tỉm ném máy tính bảng đi, sau đó ôm một mỹ nhân cao đẹp có làn da trắng nõn bên cạnh, đang muốn làm tí cho vui vẻ.
“A, chồng à, anh đúng là ghét quá đi à!”
“Vừa rồi anh nói chuyện với ai vậy, em cảm thấy anh tràn đầy năng lượng hơn so với khi ở bên em tối hôm qua đó?”
“Xời, chỉ là một trong những giáo viên phụ trách mới của lớp anh, thái độ rất lồi lõm, thiếu gia đây chính là anh cả trong lớp thế hệ thứ hai của lớp, cho nên đương nhiên phải dạy hắn ta cách cư xử rồi.”
Nói xong đang muốn vào việc thì có một vệ sĩ đột nhiên gõ cửa, lo lắng nói:
“Thiếu gia, thiếu gia, ông chủ cùng ông nội đang rối tung lên, muốn cậu mau đi lên lớp học bài!”
“Cút, cái quần ông ấy!”
Người về sĩ nhỏ sợ hãi nói:
“Hai người bọn họ đều rất sốt ruột, còn, còn muốn cậu mau đến xin lỗi thầy Lương đó!”
“Hả?”
Đường Vân Phi nhướng mày, nghĩ rằng cha và ông của mình trở nên tôn trọng giáo viên như vậy từ bao giờ vậy chứ?
Trước giờ họ chẳng bao giờ quan tâm đến bản thân cậu ta cả?
Nhưng vì hiện giờ cậu ta đang rất vui vẻ nên không nghĩ đến điều đó, ngay lập tức mắng vệ sĩ đôi ba câu rồi đuổi ra ngoài.
Nhưng người vệ sĩ thực sự cũng hết cách, chỉ đành phải báo sự thật cho quản gia, quản gia đã báo lại cho Đường Hoa và Đường Cửu Giang
Khi hai người họ thấy Đường Vân Phi đến hai người họ mà cũng không thèm nghe lời, bây giờ còn đang ở nhà riêng của mình ong bướm với phụ nữ thì chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung!
“Thằng mất dạy, đúng loại bất hiếu khó trị.”
“Nó, nó muốn diệt tận gốc cái Đường gia mà ông già này đã phải gầy dựng bấy lâu nay sao?!”
Đường Hoa cũng rất tức giận, trước đây anh ta cho rằng con trai mình chỉ là có chút nghịch ngợm, thanh niên thích chơi bời một chút nhưng không ngờ thằng súc sinh này lại vô lễ như vậy!
Có điều anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại, trên mặt lộ vẻ chua sót: “Ba, bây giờ chúng ta có tức giận cũng vô dụng. Theo con thấy, bây giờ chúng ta nên rời khỏi đây trước đã.”
“Cũng đúng!”
Lúc này, Đường Cửu Giang gật đầu, trên mặt cũng lộ vẻ tàn nhẫn.
“Cho dù có phải bắt thì cũng phải bắt thằng súc sinh kia tới trường!”