[Truyện Thái] Wedding - Tình Yêu Siêu Quậy

chương 54

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

{ = Singto = }

"Đợi em một chút nhé, anh Singto."

Tôi không thể mô tả được rằng mình vui mừng tới mức nào khi mà nghe thấy lời này từ Krist. Nó đồng nghĩa với việc em ấy mở ra cơ hội cho mối quan hệ củ chúng tôi bước lên thêm một giai đoạn, nào là bài hát mà em ấy hát cho nghe nữa.

Cả ý nghĩa, cả giọng hát hay và ánh mắt thể hiện toàn bộ cảm xúc. Không cần lời nói gì tôi cũng cảm nhận được rằng chúng tôi hiểu rõ nhau. Chỉ cần hành động là cái quyết định mọi thứ và để cho thời gian làm cái chứng minh, chỉ vậy thôi là đủ rồi.

"Ừ"

Tôi kéo Krist vào ôm thật chặt, nhận biết được cảm giác của mình một cách rất rõ ràng.

"Anh sẽ đợi... đợi ngày mà Krist có cùng một cảm giác. Nếu ngày đó tới thì Krist nói với anh giùm nhé, rằng bản thân Krist cũng yêu anh giống như anh yêu Krist."

"Anh... Sing... to...". Người được tỏ tình đột ngột không biết nên cư xử như thế nào, đẩy bản thân ra khỏi vòng tay, nhìn mặt tôi bằng ánh mắt kinh ngạc. Khi não bộ xử lý được toàn bộ sự việc thì...

Krist đỏ mặt.

"Làm vẻ mặt như vậy, anh mừng được không?". Tôi khom xuống nhìn người cúi gầm mặt tránh tôi.

"Đừng nhìn.". Em ấy vùi mặt vào ngực tôi. Nếu chui vào trong người được thì chắc đã làm rồi.

"Tại muốn thấy mà. Ở đó rồi thì nghe đi. Tiếng trái tim anh đập còn vang to hơn lúc đó nữa. Có nghe thấy không?"

"Ừ, nghe thấy rồi."

"Ôii! Tao nên mắc cỡ không đây?". Tiếng của người xung quanh mà tôi đã quên mất là có tồn tại vang lên cắt ngang, suýt nữa là tôi đã đảo mắt nhìn trời chán chường rồi.

"Cấm chọc tao đó, Ton. Không thì tới lượt mày thì tao sẽ chọc tới nỗi mày không biết đường đi luôn. Tất cả tụi mày nữa, cấm nói.". Krist quay qua chỉ mặt mọi người rồi quay lại chui vào ngực tôi tiếp.

Chụt

"Hey, làm gì vậy, Abo? Đây... đây... quá trời người.". Em ấy lấy tay sờ vào khu vực mà tôi áp môi vào, mặt đỏ gắt tới nỗi ngay cả trách móc cũng không dám nhìn vào mắt tôi.

"Dễ thương. Thôi mà, không có ai nói gì đâu. Anh chỉ hôn trán thôi mà."

"Không chịu. Ở đâu cũng không được làm. Một hồi tụi nó nói là em không nam tính."

"Các kiểu mày ngồi uốn éo qua lại nam tính hơn việc bị hôn trán hả?". Karn trề môi. Hai người này đúng là cắn nhau suốt. Không đúng, Krist cắn với tất cả mọi người luôn thì đúng hơn.

"Vậy việc mày ngồi trên đùi anh Fire, nam tính làm hả?". Krist định thần được thì liền đáp trả.

"Hớ!". Người yêu bạn thân chỉ cười trong họng một cái.

"Cấm làm nó buồn đó, bác sĩ. Không thì tôi sẽ đòi lại em trai.". Anh Beem nói giống như giữ kỹ em trai, nhưng ánh mắt thì lại rất hài lòng.

"Em không trả đâu ạ, anh Beem. Ba và mẹ Krist đem Krist cho em rồi. Anh chuẩn bị làm rể phụ thôi là đủ."

"Anh Singto!!!". Nhóc ranh kêu lớn, không biết nên giận hay xấu hổ trước. Nhưng tôi nghĩ là em ấy mắc cỡ.

"Ừa, sao nào? Gọi anh hả?"

"Anh đúng ghẹo gan. Đừng có mà ừa ừa, nổi da gà.". Bàn tay nhỏ quất lên cánh tay một cái. Nhẹ lắm, bởi vì thân người em ấy đang bị tôi ôm chặt.

"Sao vậy? Muốn nói chuyện êm tai với vợ yêu dấu không được hả?"

"Đồ... Đồ... Đồ bác sĩ khùng!"

"Hừ hừ, mỗi lần mắc cỡ chỉ mắng được nhiêu đó thôi."

"Anh thì lần nào cũng dâm dê được hết."

"Đâu phải chỉ mình anh dê đâu. Nói cho đàng hoàng, nếu anh dê thì anh cũng dê kiểu thể hiện ra. Em thì dê thầm kín nhỉ? Tối qua là người... Oops!". Bàn tay nhỏ nhanh chóng giơ lên bịt miệng bởi vì biết rằng tôi đang định nói chuyện em ấy thức dậy liền kéo tôi vào hôn, sau đó thì nóng bỏng với nhau đợt sáng kéo dài tới gần trưa.

"Định nói chuyện điên khùng gì vậy?". Krist thì thầm hung dữ.

"À... hừ hừ."

"À cái gì anh Fire? Tại sao lại cười như vậy? Biết chuyện gì như người ta hay sao?". Người không biết rằng hồi sáng sớm tinh mơ bạn thân tôi cũng ở trong phòng, quay qua trách thằng Fire kiểu mà tôi khều nhắc nhở không kịp.

Lúc đó tôi cũng quên mình, không biết nó ra khỏi phòng lúc nào. Mong là không có ở lại xem tới hết nhé.

"Miễn sao anh biết là được rồi, hừ hừ.". Fire vẫn cười như trước không ngừng.

"Cái gì vậy, anh Fire?". Người yêu nó kéo kéo tay hỏi với sự tò mò. Thế nên bạn tôi cúi xuống thì thầm. Nếu kêu tôi đoán thì chắc chắn % là kể chuyện hồi sáng.

"À... hừ hừ. Lẳng lơ.". Nghe xong Karn liền mắng lại câu cũ.

"C... Cái gì? Karn! Mày biết cái gì?". Trước khi Krist la lối nhiều hơn như vậy, tôi đành phải thì thầm nói trước.

"Chuyện là hồi sáng thằng Fire nó tới lấy hành lý cho Karn, rồi đúng lúc Krist dậy, không biết nó cũng ở trong phòng nên mới kéo anh vào hôn đó."

Vợ tôi nghe xong rồi sốc luôn. Mặt đã trắng sẵn rồi lại càng trắng bệch hơn trước nữa. Tôi biết rõ em ấy lòng tự trọng cao và xấu hổ với chuyện này như thế nào. Tôi thông cảm đó, nên truyền ánh mắt nửa can ngăn nửa xin xỏ Fire, thế nên nó khều để Karn dừng lại.

May là Tonnam ngồi ở bên kia của đống lửa, chúng tôi nói chuyện nhỏ tiếng nên bên đó không nghe thấy. Không thì Krist bị chọc chắc luôn.

"Ô, vẫn còn ngồi ạ? Đúng khớp luôn.". Kheng đi tới chỗ nhóm chúng tôi cùng một cái bình có loại nước màu giống như nước lọc ở trong đó.

Thái độ vui vẻ ghé qua chào hỏi như vậy, nhất định là có gì đó. Chúng tôi không phải là người hay giữ khoảng cách với người phụ việc. Cố gắng mời ăn cơm và chơi cùng nhau rồi, nhưng chủ nhân đảo – bạn của ba Krist chắc đã ra lệnh không được làm phiền chúng tôi. Thế nên gặp mặt chỉ vào lúc sắp ăn cơm hay là lúc chúng tôi cần gì thêm thôi.

"Anh Kheng!". Karn mỉm cười chào hỏi người mới tới. Fire xị mặt ngay lập tức.

"Em Karn khỏe rồi phải không? Hôm nay buổi chiều anh không có giúp bác và Matoom nấu ăn, mới tới nhà bác trưởng làng về, ông ấy gửi hàng tốt tới cho mọi người nữa.". Kheng, người tới đánh lạc hướng chuyện của Krist ra xa, đưa hàng tốt mà nhìn giống như nước lọc trong tay.

Tôi từng làm bác sĩ tình nguyện nhiều lần, đi tới các miền quê gặp người dân, biết rằng đó không phải là nước lọc, mà là rượu nấu.

Kỳ này tới rồi. Tôi biết là Krist không thường hay uống rượu, nhưng vẫn thích uống. Có thể nhìn ra từ ánh mắt bây giờ, mắt long lanh vừa lòng còn hơn được ăn tôm nướng hồi chiều tối nữa.

{ = Jins = }

Anh Kheng đưa cái bình trong suốt mà bản thân khoe là hàng tốt cho chúng tôi. Thầy Beem đưa tay tới nhận, có vẻ biết rõ đó là gì. Từ mùi thì thấy nó giống như mấy cái chất có cồn đó, nhưng lại không đóng chai có nhãn hiệu.

"Cái gì vậy anh?". Tonnam nhìn cái bình đó một cách chú ý. Thật ra thì mọi người ai cũng chú ý tới cái bình đó hết.

"Rượu nấu của người dân. Mày chưa từng thấy hả?". Thầy Beem ngửi một chút rồi quay qua trả lời.

"Chưa, chỉ từng nghe qua thôi nhưng chưa từng uống. Ngon không?". Người chuyên party mà tôi thường hay rủ (thật ra là lôi) đi cùng nhìn bằng mắt sáng rỡ. Hôm nay không cần phải lái xe đưa tôi về nhà thì nó có thể say hết mình nhỉ? Nhìn từ ánh mắt là biết. Bản thân tôi cũng hứng thú, cũng chưa từng thử qua.

Tôi party với bạn bè thường xuyên lắm, gọi là ăn sâu vào cuộc sống giống như chơi game cũng được. Đã thử hết mọi loại cồn rồi, ngay cả cocktail kiểu mà phụ nữ thích uống cũng đã từng thử, nhưng chưa từng uống rượu tự nấu lần nào.

Nghe người ta nói là mạnh cực kỳ.

"Mọi người thử đi nhé. Cả đảo này, của bác ấy được xem là tốt nhất. Là đặc sản nổi tiếng, người ở ngoài đảo còn phải tới đặt trước nữa đó.". Anh Kheng càng mô tả chất lượng, nước miếng tôi lại càng chảy.

"Anh Kheng, cháu đâu?". Thằng Karn không hứng thú với rượu nhiều như người khác, nhưng hứng thú với việc nói chuyện cùng người đem rượu tới nhiều hơn.

"Vẫn chưa có về nữa. Chắc là chiều tối mai. Để chừng nào về tới rồi thì anh sẽ dẫn tới làm quen nhé."

"Ừm"

"Tại sao phải muốn làm quen chứ, em Karn? Anh cũng có cháu đó. Để về chơi với cháu của anh cũng được, anh sẽ dẫn đi.". Anh bác sĩ Fire nhanh chóng chống đối. Sắc mặt không hài lòng cho lắm. Ánh mắt nhìn anh Kheng một cách không ưa tới nỗi người bị nhìn không biết nên làm vẻ mặt như thế nào.

"Anh Kheng nói rằng cháu anh ấy giống em. Chỉ là muốn gặp. Em thích trẻ con, anh cũng thích trẻ con mà, không phải sao?"

"...Cũng phải.". Anh bác sĩ Fire đáp lại không tình nguyện cho lắm.

"Anh Fire, anh Kheng sắp kết hôn với Matoom tháng sau rồi. Anh ghen không đúng chỗ gì hết. Hôm qua em chỉ trêu anh mà thôi.". Krist quay qua tiết lộ. Sắc mặt nó không hề cảm thấy có lỗi chút nào, dù cho anh bác sĩ Fire làm vẻ mặt ngớ ra đi chăng nữa.

Nó trêu đúng ác, nhưng cũng đáng. Bộ dạng thằng Karn hôm qua, tôi không có thân cho lắm mà còn thấy giận thay. Dù mặt nó trầm tĩnh, nhưng mắt nó lại buồn sâu kín, tôi nhìn ra. Rồi đứa bạn thân như thằng Krist, người quen biết cả chục năm sao mà không nhìn ra, không giận thay được chứ?

Nếu là bạn tôi gặp chuyện như vậy thì tôi cũng trả đũa.

"Thật hả?". Anh Fire hết ngớ thì liền quay qua nhìn anh Kheng để tìm lời khẳng định câu nói của Krist.

"Thật ạ. Nhng mà chúng tôi chỉ tổ chức lễ nho nhỏ mà thôi... Tôi không làm phiền nữa, mời các cậu tự nhiên.". Anh Kheng cười thoải mái rồi xin phép đi.

"Thử luôn không?". Tôi nâng cái ly còn nước ngọt của mình lên uống cho hết, đưa tới trước mặt thầy Beem, người đang giữ cái bình trong tay.

"Mày đúng là ông trùm party đích thực mà, Jins.". Krist lắc đầu với tôi.

"Đừng có bày đặt. Mày cũng mắt long lanh giống tao thôi. Hay là mày không muốn thử?"

"Hehe, muốn chứ. Nhưng uống không thôi thì không có vui. Vừa uống vừa chơi game đi thì hơn.". Nếu tôi là trùm party thì thằng Krist là trùm game đó. Ngày qua ngày toàn nghĩ chuyện game.

"Không phải là chơi rồi lại cãi nhau đợt nữa nhé.". Lann quay qua nhìn Krist, nửa nhắc nhở nữa trách. Chắc ý nó muốn nói tới chuyện Krist và anh bác sĩ chồng Krist đó. Hồi chiều mới cãi nhau, vừa làm lành đã rủ chơi game nữa. Lỡ mà đánh nhau, tan tiệc lần nữa thì ỉu xìu liền luôn đó.

"Không đâu mà. Nhỉ, Abo nhỉ?". Nó quay qua làm nũng người bên cạnh.

"Ừ, anh không tranh cãi như con nít nữa.". Chắc rồi, vừa mới nói yêu bạn em đây thôi mà. Kêu gì cũng làm theo thôi.

Người nói lời yêu trước không có ưu thế đâu đó, rõ ràng là thất thế, bởi vì phải đợi câu trả lời từ đối phương, nên giống giống như làm nô ɭệ, kêu làm cái gì cũng phải chịu.

Đây nói từ kinh nghiệm trực tiếp của bản thân đó.

Tôi quay qua nhìn Tonnam, người đang nhìn bình trong suốt trong tay thầy Beem rồi lén thở dài. Dù cho miệng nói là làm người yêu, bản thân nó cũng không phủ nhận, nhưng cảm xúc lúc đó giống như tôi ép buộc nó vậy đó, còn nó thì chỉ xuôi theo dòng.

Chúng tôi sống cuộc sống bao nhiêu ngày nay bình thường giống như lúc làm bạn với nhau, không có gì thay đổi. Và tôi thì đợi câu trả lời từ nó.

Không biết ngày nào sẽ bị từ chối. Nghĩ tới thì đau thiệt mà.

"Rồi nên chơi game gì đây?". Anh bác sĩ Fire hỏi thằng đầu têu, người đã chặn mọi người lại không cho ngồi uống rượu thư thả. Bây giờ nó đã đi tới chiếm lấy bình từ thầy Beem rồi.

"Truth or Dare. Miệng chai chỉ về phía ai thì được ly.". Tôi nghe thấy tiếng nhiều người chửi đổng ngay khi Krist nói tên game.

"Tao thấy chỉ tổ gây nhau, đặc biệt là mày đó, Krist. Tính tình hay la lối nữa.". Thầy Beem.

"Không la đâu mà. Hứa là sẽ không giận.". Krist.

"Có vẻ vui, tao chơi. Nếu miệng chai chỉ về phía mày, tao sẽ cho mày hôn anh Singto cho mọi người xem.". Bạn thân phong cách lạ của Krist, biệt danh sloth khác người cười gian ngay lập tức. Hai đứa tụi nó thương yêu nhau một cách kỳ lạ. Đại khái như giặc tới thì đồng lòng chiến đấu, hòa bình thì ta và ngươi đánh đập nhau.

"Vậy nếu miệng chai chỉ về phía mày, tao sẽ cho mày trả lời tối qua mấy đợt, bao gồm những tư thế nào. Hừ hừ!". Hiệu quả. Thằng Karn đỏ mặt ngay lập tức. Bình thường nó đúng trầm tĩnh, nhưng khi là chuyện anh bác sĩ Fire thì nó dễ dao động cực kỳ. Và thằng Krist bạn yêu bạn hận của nó thì lại biết điểm yếu.

Đúng vui. Đừng trách chúng tôi chơi ác nhé. Đây là tuổi trẻ mà, con trai mà, ác hơn như vậy cũng dám chơi. Hừ hừ!

"Rồi thua thì sẽ được uống rượu?". Tonnam hỏi thể lệ.

"Không cần. Miệng chai chỉ về phía ai thì người đó được ly liền luôn. Tụi mày muốn uống rượu mà, không phải sao? Một hồi lại chịu thua hết cả đám.". Krist.

"Ai không muốn chơi thì nhanh chóng rút lui và thừa nhận là kém cỏi đi nhé."

Tôi cầm chai coca cỡ nhỏ lên, nhìn mặt rồi thấy không có ai rút lui hết. Thế nên chúng tôi chuyển lên chơi ở phòng khách trên nhà nghỉ, bởi vì trên cát không xoay chai được. Và nếu say thì khỏi phải chết giữa bãi cát, ít ra trên này cũng có thể nằm chất đống được.

"Tao lâu rồi không có chơi cái này đó.". Thầy Beem, người lớn tuổi nhất được nhận quyền xoay chai đầu tiên. Nếu chai xoay về phía ai thì thầy sẽ là người ra lệnh hỏi. Và người đó sẽ là người được xoay tiếp theo.

"Bắt đầu luôn đi. Hồi hộp ghê.". Krist chà tay của mình. Chúng tôi ngồi thành vòng tròn nhỏ vây quanh cái chai. Bình rượu ở sau lưng Krist, có một cái ly nhỏ mà nó đi kiếm từ nhà bếp.

Chai coca xoay theo lực từ tay thầy Beem. Mọi người nhìn trông chờ còn hơn chờ vợ sinh con mà không biết là sẽ được con trai hay con gái.

Và miệng chai xoay về phía người may mắn được uống đầu tiên và là người xui xẻo vì sẽ được chơi trò này. Đó chính là...

"Hahahaha! Xong mày rồi, Ton.". Thầy Beem cười lớn gian ác, cùng lúc Krist đưa ly rượu tới.

Tonnam vừa nhận liền nốc vào miệng một hơi hết ly, nhắm nghiền mắt (dễ thương muốn chết) rồi ho nhẹ.

"Chết tiệt! Đúng mạnh, nhưng mà đúng đã. Cứ xoay liên tục đi.". Nó đó. Tính cách không có dễ thương giống mặt mũi đâu. Bản chất con trai đích thực.

"Truth or Dare?". Thầy Beem bắt đầu đặt câu hỏi.

"Truth". Tonnam chọn việc nói sự thật hay vì Dare – là việc làm theo lệnh.

"Kém, không dám đây mà.". Krist.

"Tao chắc chắn trả lời theo sự thật mà. Đây cũng là một sự gan dạ. Lượt tới tao chọn Dare liền luôn, hài lòng mày chưa?". Tonnam.

"Mày và thằng Jins bây giờ là người yêu với nhau, đúng hay không?". Anh Beem tung ra câu hỏi đầu tiên thì đã gϊếŧ tôi chết liền luôn. Rốt cuộc là định xử Tonnam hay là xử tôi đây? Nếu lỡ nó trả lời không đúng thì có mà tôi bơi về bờ bên kia, ngồi sầu tình với thằng Bom tiếp chắc luôn.

".........Đúng. ./////////."

"Húúúúúúúú! Thừa nhận rồi!". Tiếng chọc ghẹo vang lên từ những người còn lại sau khi Tonnam im lặng một lúc rồi cúi khuôn mặt đỏ đỏ trả lời nhỏ tiếng. Chỉ một ly chắc không có làm say tới nỗi đỏ mặt đâu nhỉ.

"Mắc cỡ hả Ton?". Tôi cúi xuống hỏi, nó càng mặt trốn tới nỗi suýt nữa độn thổ luôn rồi.

"Mày câm miệng đi. Đừng có mà nhìn qua đây. Quay qua nhìn hướng khác đi. ///////////". Nó đẩy mặt tôi ra vẫn không thể làm cho tôi ngưng mỉm cười được.

"Thôi, ngưng tán tỉnh nhau đi ạ. Xoay chai đi, Ton.".

"Ờ, ờ.". Tonnam xoay chai lần nữa, kỳ này dừng lại ở chỗ Lann.

"Hừ hừ! Lann, Truth or Dare?"

"Nếu mày chọn Truth có nghĩa là mày kém.". Krist khích.

"Dare"

"Nên làm gì đây nhỉ?". Tonnam kéo dài tiếng ghẹo gan. Lann và những người khác nhìn trông chờ, xem Tonnam định ra lệnh cái gì.

"Gọi điện nói "yêu" với người có tên trong danh bạ mày đứng thứ rồi cúp máy."

"Hohohoho!". Tiếng hò reo vang lên từ xung quanh.

"Ton, đừng có chơi vậy chứ. Lỡ là cái tụi thích Lapat thì biết làm thế nào?". Thầy Beem căng mặt ngay lập tức.

"Không biết. Game chính là game. Chấp nhận chơi thì phải chấp nhận thể lệ.". Tonnam trả lời như không có gì. Còn Lann thì cũng nhận ly rượu từ Krist để uống một hơi hết ly.

"Rượu mạnh quá.". Nó phàn nàn nhẹ, cầm điện thoại ra rồi cười nhạt. "Không có sóng. Sorry nhé, Ton."

"Sao lại vậy được chứ? Hồi chiều tao vừa dùng để đăng hình tụi mình lên page của khoa mà.". Tonnam móc điện thoại của mình ra kiểm tra, thành ra đúng là không có sóng.

"Có lẽ là không ổn định đó. Đây là đảo tư, nên không có sóng cho lắm. Không thì phải đi gọi ở ngoài bãi biển, nhưng không biết có tìm ra sóng không.". Abo.

"Vậy đếm vòng tròn bắt đầu từ tao đi. Người thứ ở đâu thì nói yêu người đó. Vòng sang phải nhé.". Tonnam đổi thể lệ.

Và không biết là do số phận hay định mệnh, người thứ chính là... thầy Beem.

Tới nỗi Lann nghẹn lời, mặt bất động liền luôn.

"Ơ? Nói hôm nay đó, không phải kiếp sau.". Krist hối thúc sau khi để cho người đó nhìn mặt nhau gần phút.

Mặt thầy Beem trông chờ cực kỳ.

"...Em... Em... Em... y... yêu... anh.". Nói xong, Lann liền ngồi ôm gối, vùi mặt xuống, không chịu nhìn mặt người được nói lời yêu nó tươi còn hơn gì hơn.

Đây là ngày tỏ tình của quốc gia hả? Hồi nãy anh Singto nói với Krist một lần nữa, giờ tới Lann nữa. Ganh tỵ quá!!!

"Ton, Jins yêu Ton lắm đó.". Dù cho nói gần trăm lần rồi, tôi vẫn cúi mặt xuống lén thì thầm lúc mọi người hò reo chọc ghẹo Lann. Người bên cạnh suýt nữa đã cắn lưỡi của bản thân khi nghe thấy.

"Đồ khùng! Đâu có tới lượt mày đâu."

"Chỉ là muốn nói thôi mà."

"Xoay chai đi, Lann.". Tiếng Karn làm cho chúng tôi tiếp tục trông chờ, xem Lann sẽ quay chai trúng ai.

"Trúng mày rồi, Karn. Hối cho lắm, đáng đời.". Krist chỉ mặt thằng sloth cười dữ dội.

"Truth or Dare?"

"Dare". Karn đáp lại ngay, không cần đợi ai khích. Tôi nể phục sự mạnh dạn cực kỳ.

"Mày, Karn, tao ra lệnh cho mày..."

"...Hôn thằng Krist!!!"

---------- End Chap ----------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio