Lão đầu từng nói với hắn, dùng cảm giác của linh hồn có thể cảm nhận được rất nhiều thứ không thể thấy bằng mắt thường, tuy rằng thứ này còn phải xem cơ duyên, nhưng nếu nắm giữ nhuần nhuyễn được như lão đầu, có thể tùy thời tiến vào trạng thái, chỉ là giai đoạn trước khá khó khăn.
Lần thi này, cửa thứ nhất trong bài thi thứ ba phải vận dụng đến cảm giác linh hồn, nếu như đã thất bại ngay ở cửa thứ nhất này, vậy thì không cần phải thi tiếp nữa.
Cũng không lâu lắm, Đàm Trạch và những người khác đã đem mấy món đồ dùng cho bài thi lần này ra.
Tổng cộng sáu chiếc bàn gỗ xếp thành hàng, trên mặt bàn bày đầy các kiểu hộp màu đen, cũng không biết chế tạo bằng vật liệu gì, đen thui, thậm chí còn lộ ra một tia hàn ý lạnh lẽo.
Đợi bọn họ xếp xong, Thanh trưởng lão mới bắt đầu nói rõ quy tắc.
“Mọi người hãy nhìn những hộp đen này, bên trong được đặt rất nhiều thứ, có tốt có xấu, việc các ngươi phải làm bây giờ chính là, chọn lựa ra ba chiếc trong số những hộp này, nhớ kỹ, chỉ có thể dùng cảm giác của linh hồn, nếu như dùng sức mạnh linh hồn, không những không dò xét được gì, mà sức mạnh linh hồn của các ngươi còn bị hút đi.”
Kiều Vô Tinh đi tới, chắp tay hỏi: “Thanh trưỡng lão, xin hỏi có thể phán đoán làm sao để vượt qua bài thi không?”
Thanh trưởng lão giải thích: “Căn cứ vào giá trị của đồ vật đặt trong hộp để phán đoán, nếu như trong hai hộp có đồ vật giá trị tương đối cao, coi như vượt qua kiểm tra, nhưng nếu cầm nhầm hai cái hộp vô giá trị, trừ khi giá trị trong cái hộp thứ ba của ngươi rất cao, nếu không thì vẫn bị loại.”
Mọi người ngẫm nghĩ, tuy Thanh trưởng lão không nói chi tiết cao thấp là bao nhiêu, nhưng chắc giới hạn sẽ không quá mơ hồ.
Thanh trưởng lão lại nói: “Các ngươi nhớ kỹ một điểm, trong một trăm hộp, chỉ có rất ít hộp thật sự có giá trị, cho nên cửa ải này không chỉ so đấu cảm giác của linh hồn, mà còn có may mắn và tốc độ, còn nữa, một khi chạm vào hộp, bất kể các ngươi có muốn hay không, cũng không được đổi ý.”
Trên mặt mọi người phủ đầy vẻ nghiêm túc, xem ra không thể do dự quá lâu, cũng không thể quyết đoán quá sớm.
Du Tiểu Mặc không ngờ phương pháp kiểm tra ở cửa thứ nhất lại là thế này, rất mới lạ, nhưng cũng rất hiệu quả, nếu những người khác cũng thi theo cách của họ, chỉ sợ rất nhiều người sẽ bị loại bỏ.
“Đã đến giờ, qua đây hết đi.” Thanh trưởng lão lên tiếng.
Du Tiểu Mặc hít vào một hơi thật sâu, nói với Lăng Tiêu: “Em đi đây.”
Lăng Tiêu dặn dò: “Nhớ kỹ lời lão già kia nói, tuyệt đối không được dùng sức mạnh linh hồn, vật liệu để chế tạo ra hộp đen kia, không chỉ có thể ngăn cản sức mạnh linh hồn, mà bên trong còn có một loại vật chất kỳ lạ, nó có thể tiến hành công kích với sức mạnh linh hồn của đan sư.”
Du Tiểu Mặc trịnh trọng gật đầu, sau đó mới đi qua.
Mười người lần lượt đứng trước sáu cái bàn, đợi Thanh trưởng lão thông báo thời gian quy định, bọn họ mới bước tới gần.
Bởi vì đây là lần đầu tiên gặp phải loại vật này, cho nên không ai dám vọng động, cũng không dám dùng sức mạnh linh hồn.
Du Tiểu Mặc tập trung tư tưởng nhìn mấy cái hộp đen trước mặt hắn, hộp có nhiều kích cỡ khác nhau, nhỏ nhất chỉ khoảng mười phân, lớn nhất phải tới năm mươi phân, nhưng chỉ là thiểu số, đa số vẫn khá đồng đều.
Muốn đầu cơ trục lợi hả, không có cửa đâu.
Rất có thể Kích cỡ của hộp đen là thủ thuật che mắt, nhưng cũng chỉ là một trong các thủ đoạn để mê hoặc mọi người mà thôi.
Du Tiểu Mặc thấy tất cả mọi người bắt đầu chăm chú tìm kiếm, cũng nghiêm túc hơn.
Một trăm cái hộp đen được bày đầy mặt bàn, bởi vì hộp được tạo bằng vật liệu đặc biệt, không ai dám tham lam quá, nếu nhìn hết đông rồi lại tới tây, muốn cái này rồi lại muốn cái kia, có khi đồ tốt đã bị người khác lấy đi hết.
Du Tiểu Mặc xem xét tình hình, chính như lão đầu nói, không phải muốn vào trạng thái cảm giác là vào được.
Lần trước có thể vớ bừa, nhưng lần này sẽ không đơn giản vậy nữa.
Du Tiểu Mặc nhớ ngày đó hắn tiến vào trạng thái cảm giác rất nhanh, hắn nhớ lúc ấy có thứ gì đó trên mi tâm đang động, nong nóng, ngưa ngứa, như thể có vật gì đang sống lại.
Hai giây sau, trong đầu hắn đột nhiên nghe thấy một tiếng bùm, giống như có thứ gì đó nổ tung ở bên trong, sau đó tản ra như thiên nữ tán hoa, một khắc sau, ánh mắt nhìn thế giới của hắn bỗng thay đổi.
Khắp nơi có linh khí nhẹ nhàng dao động, quấn quanh người, quấn quanh các loại vật chết bên cạnh, bị người hoặc vật hấp thu từng chút từng chút một, nồng độ linh khí còn đậm đặc gấp mấy lần so với ở đại lục Long Tường, đây chính là vị diện cao cấp.
Hắn đang ngồi cảm thán, linh quang trong đầu bỗng lóe lên, hình như đã bỏ sót gì đó.
Sự chú ý của Du Tiểu Mặc lại được kéo về, ánh mắt rơi trên đống hộp đen trên bàn, đúng là những cái hộp đen này đang hấp thu linh khí.
Đương nhiên, tốc độ hấp thu linh khí của hộp đen vô cùng chậm, nếu như không quan sát cẩn thận, thì không thể nhìn ra nổi linh khí chung quanh chúng đang giảm bớt từng chút một, bảo sao phải dùng cảm giác của linh hồn, chỉ có như vậy mới làm tăng cao sự mẫn cảm đối với thế giới xung quanh và phát hiện ra điểm này.
Du Tiểu Mặc chống hai tay lên cạnh bàn, quan sát hết sức chăm chú.
Một số người còn không tìm được đầu mối, nhìn thấy động tác của hắn, lại theo bản năng nhìn hắn một cái, đã thấy hắn cúi đầu, chắc đang nhìn vào hộp đen, chỉ là không biết đang suy nghĩ gì.
“Chẳng lẽ, hắn đã tiến vào trạng thái cảm giác?” An Kiều cứng họng, tốc độ này quá nhanh rồi đó, vừa mới dứt lời, hắn liền phát hiện những người có linh hồn thất thải đều vào trạng thái kia, trong lòng không nén nổi cơn tức, oán khí cứ dâng lên, vì sao hắn không có linh hồn thất thải?
Bởi vì không thể dùng sức mạnh linh hồn, cho nên bọn hắn chỉ có thể dùng mắt thường để quan sát.
Trước mặt Du Tiểu Mặc có mười mấy cái hộp đen, kích cỡ đều đều, nhưng tốc độ hấp thu linh khí lại khác nhau, có dứt quãng, có như dòng sông nhỏ, cũng có một vài hộp như vật chết, không có chút sóng linh khí nào.
Nếu như phán đoán tính tốt xấu của đồ vật trong hộp bằng tốc độ hấp thu linh khí, vậy thì có lẽ trong hộp đen hấp thu linh khí nhanh sẽ có thứ tốt chăng.
Du Tiểu Mặc nhanh chóng lập trung vào một cái hộp đen trong đó, hộp đen này có tốc độ hấp thu nhanh nhất mà hắn đã từng nhìn, tuy không đến mức hấp thu linh khí từng ngốn từng ngốn, nhưng chắc giá trị không thấp đâu ha.
Du Tiểu Mặc rừng rỡ vươn tay, lại không ngờ, một cái tay bỗng dưng xuất hiện đã cướp đi cái hộp đen trước hắn. Du Tiểu Mặc ngạc nhiên ngẩn đầu mới phát hiện hóa ra chủ nhân của cái tay kia chính là An Kiều.
Thấy hắn nhìn sang, An Kiều cười đắc ý, trong tay cầm cái hộp đen kia rồi nói: “Ngại quá, ta lấy cái hộp này trước rồi.”
Tuy Du Tiểu Mặc không để ý tới An kiều, nhưng hắn cũng biết ban đầu tên này không hề đứng cạnh hắn, nếu như thế, An Kiều đâu thể để tâm tới đám hộp đen ở gần hắn, trừ khi ngay từ đầu người này đã chú ý tới động tác của hắn, loại hành vi này, rõ ràng là không làm mà muốn hưởng!
Du Tiểu Mặc khó chịu, nhưng cũng không tranh luận với An Kiều, thời gian chỉ có nửa tiếng, hắn phải giành giật từng giây mới được, ánh mắt lại tập trung tới số hộp đen còn lại trên bàn.
An Kiều thấy Du Tiểu Mặc không phản ứng, cảm giác cứ như đấm vào bịch bông ấy, nhưng mà không sao, chỉ cần hắn tiếp tục nhắm mục tiêu vào Du Tiểu Mặc, là có thể nhẹ nhõm lấy được ba cái hộp đen rồi.
Nghĩ vậy, hắn cũng muốn bội phục mình luôn, tuy hắn không thể nào tiến vào trạng thái cảm giác linh hồn, nhưng hắn có thể dùng cách nhẹ nhàng hơn để đạt được mục tiêu.
Đúng vậy, trong tất cả những người có mặt ở đây, chỉ An Kiều không thể tiến vào trạng thái, hắn quá thiếu kiên nhẫn, căn bản là không thể nào an tĩnh được.
Về phần vì sao lại cướp của Du Tiểu Mặc, chỉ có thể nói, tiềm thức của An Kiều cho rằng hộp đen mà Du Tiểu Mặc chọn sẽ rất tốt, còn Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh hả, hắn đâu có dám giành của họ.
Du Tiểu Mặc lại tĩnh tâm tập trung suy nghĩ một lần nữa, bởi vì hai bên đều có người, lần này hắn dứt khoát tập trung vào số hộp đen chính giữa bàn, kích cỡ của số hộp đen này cũng chênh lệch khá nhiều, cái lớn nhất kia, hắn có thể thấy rõ ràng linh khí thẩm thấp bên ngoài hộp, tốc độ hấp thu cũng không chậm, nhưng mà, hắn bỗng cảm giác có gì đó là lạ.
Du Tiểu Mặc nhíu mày lại, ánh mắt sớt qua số hộp đen khác, đột nhiên giật mình, không đúng, loại cảm giác này… Không đúng lắm, tại sao lại thế?
Hắn nhớ rõ Thanh trưởng lão đã nói, trong một trăm hộp, số hộp đen có giá trị thật sự rất ít, vậy hẳn là chỉ cần một hộp cũng có thể qua cửa, nhưng phóng tầm mắt nhìn quanh, hắn lại phát hiện, tỉ lệ bất thường.
Từ lúc đầy cho đến bây giờ, hắn chỉ thấy mấy cái hộp đen không hấp thu linh khí, nếu dựa theo lời Thanh trưởng lão nói, hẳn là tỉ lệ hộp đen loại này rất cao mới đúng.
Du Tiểu Mặc trợn còn mắt, đừng bảo là… Ngược lại nha?
Vật càng có giá trị, càng không thể nào hấp thu linh khí, ngược lại, tốc độ hấp thu linh khí bên ngoài rất nhanh, thì đồ vật bên trong càng không có giá trị.
Du Tiểu Mặc lén lút liếc nhìn Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh, bọn họ đã cầm được hộp đen mà mình muốn, hình như là lấy ngay lúc đầu thì phải.
Tuy không thấy tận mắt, nhưng Du Tiểu Mặc cũng xác định được phỏng đoán của mình.
Chỉ là, hắn đưa mắt liếc An Kiều đang nhìn lom lom bên cạnh, cướp đồ của ta đi, giờ ta mà không gài bẫy ngươi thì ta không phải họ Du.
Thiên nữ tán hoa: thiên nữ rải hoa