Món quà hắn tặng tôi là chiếc IPOD và hộp chocolate Bỉ kèm theo đó là tấm thiệp dễ thương với dòng chữ:thichnguoi.kiss.to... Đểu...đểu...lần đầu tiên mà tặng quà cho con gái mà ghi những lời này thì đúng xạo...xạo kinh khủng khiếp..
Mà chiếc Ipod này quá đẹp, quá xa xỉ đối với một đứa con gái như tôi. Nó luôn là niềm mơ ước, ám ảnh ngay cả trong giấc mơ....nhưng...tôi phải trả lại gấp, tôi không muốn mang tiếng là đào mỏ hắn nữa..
but if you want cry, cry on my shoulder
Vớ lấy cái điện thoại...tôi thấy số máy của Huy hiện ra, cũng may, vừa đúng lúc:
-Alo, Huy à.
-uh, mở quà ra chưa?
-Mở rùi, mà tôi không lấy đâu, cậu tặng thứ xa xỉ phẩm quá.
-KHÔNG LẤY LÀ THẾ NÀO? TÔI KHÔNG LẤY QUÀ TRẢ LẠI ĐÂU... XUI LẮM... HẰNG THÍCH QUĂNG CŨNG ĐƯỢC NHƯNG ĐỪNG CÓ TRẢ LẠI.
Hắn hét toáng lên và tắt máy cái rụp...làm tôi chỉ kịp gào lên mấy tiếng: ALO, ALO...
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi là Huy, năm nay tuổi, hiện đang học cấp Sao Vàng...
Hẳn là các bạn đã coi phim người đàn bà yếu đuôi rồi nhỉ? chắc là có biết đến câu hát:
nào ai biết ra sao kiếp người, nhiều đắng cay trong tiếng cười ...chẹp, tôi cũng đang lâm vào hoàn cảnh tương tự....tôi chẳng thể ngờ thằng được mọi người phong danh hiệu là hot boy như tôi lại đi phải lòng con nhỏ bình thường, mà tệ hơn con nhỏ đi lại đi thương thầm thằng ngay trong lớp của tôi, làm tôi chẳng thể nào cảnh cáo hay đập thằng đó trận được mặc dù bản thân rất muốn... bực... bực kinh khủng...
-Ê, cái mặt ông sao khó coi vậy?
Tuấn, trong thằng bạn nối khố của tôi hỏi...
- Chắc là lại chuyện với em Hằng đó mà... Tội nghiệp, cu cậu lần đầu tiên luỵ vì tình..
Thằng Nghĩa nhe răng cười nhưng khi thấy tôi cau mày lại nó bèn thôi, chẳng dám hó hé...
-Ủa? Không phải ông hẹn hò ối đứa, kinh nghiệm cưa gái đầy mình hay sao?
Tuấn tò mò hỏi:
-Tôi có cưa gì đâu... tự dưng mấy con nhỏ đó nhảy xổ vào đấy chứ, tôi cũng vờn qua, vờn lại cho vui... nhưng Hằng là tôi thích thiệt, nhưng mà hễ đứa ngồi gần là lại có chuyện... chán thế cơ chứ...
-Vậy thì để tụi anh bày cho.
Thằng Nghĩa cười hì hì và nó kéo thằng Tuấn sang phía nó:
-Nhìn đây Huy, tôi là ông còn Tuấn là Hằng....Hằng à.
Giọng nó bỗng trở nên nhỏ nhẹ:
-Em. Xin em hãy nhìn vào đôi mắt anh đây...
-Có cần phải sến như thế không?
Tôi cau có hỏi và tưởng tượng ra khuôn mặt méo mó của Hằng khi nghe tôi phát ngôn câu này xong...
- đi, nghe tôi nói này... con gái thích sự dịu dàng và lãng mạn... vì vậy vào những giờ phút như thế này cần nói với nàng bằng tất cả sự trìu mến....em... em có thấy gì khi nhìn vào đôi mắt anh không?
-Dạ có.
Thằng Tuấn chớp mắt:
-Em thấy bầu trời toàn ghèn...
-HaHa.
Tôi ôm bụng cười sặc sụa...tất nhiên thằng bảnh bao như Nghĩa thì đào đâu ra ghèn... nhưng mà lời của thằng Tuấn là nó ngại kinh khủng...thế là thằng rượt đuổi nhau khắp nhà tôi từ phòng này sang phòng nọ.
-----------------------------------------------------------------------------------------------
-Thôi, tụi này về.
Hai thằng ngồi trên chiếc Dylan vẫy tay chào tôi trước cổng nhà...
-Uh, cút về đi
Tôi khẽ cười nói...đột nhiên :
-Này, hỏi thiệt...con gái thích tôi hay thằng Phong hơn?
-Phong?
Thằng Tuấn trố mắt :
-Sao tự nhiên lôi cái thằng chuyên "giáo dục công dân đó vào vậy?
-Này...hay....nó là tình địch của ông?
Nghĩa nói giọng nghi nghi hoặc hoặc...
-Nói nhiều, trả lời coi.
-Uh, thì ông cứ làm bảng so sánh đi.. nếu xét về giàu thì ông ăn đứt nó....nếu nói về đẹp trai thì nó đẹp theo kiểu công tử... còn ông bụi bặm, ngạo ngạo, lì lì nên con gái sẽ kết ông hơn... thêm vào đó ông cũng thông minh, học hành tanh tưởi chẳng kém ai, ông giao tiếp rộng hơn nó, bọn con trai trong trường cũng thích đánh bạn với ông hơn....còn cái thằng đó, nói thẳng bọn tôi chẳng thích chơi, nó chính chắn quá so với bọn mình, lại thuộc dạng con trai ngoan, đạo đức, sống có khuôn phép..không hút thuốc, không rượi bia, không sát gái, sống cứ như con chiên ngoan đao...chán chết......mà thui, gần h rùi, bọn này out nha...
-uh, bye
-Hằng ơi, Hằng ơi.
Tiếp theo tiếng gọi đó là tràng sủa in ỏi của mấy con cún nhà tôi...vội đặt bình tưới cây xuống bể cá gần đó, tôi chạy ra mở cổng...
-Ôi, Phong.
Tôi reo lên mừng rỡ và vội mở cửa cho cậu ấy, đồng thời nạt con Jupiter miệng:
-Jupiter, mày có thôi sủa đi không? bạn tao mà...
Rồi tôi đẩy cửa ra cho Phong dắt xe máy vào...
-Phong tìm nhà Hằng có khó không?
-Không, mình đi qua đường này nhiều rồi mà.
Phong cười và sau khi dựng xe sát cạnh chiếc xe đạp của tôi, cậu vớ tay tới trước giỏ lấy túi quà to:
-Hằng này, bố mình mới đi Mỹ về, có chút choolate, mẹ bảo đem sang biếu làm quà.
-Cám ơn nhé
Tôi đỡ lấy túi quà từ tay Phong và cười nói:
-Cậu vào nhà chơi nhé, cho biết nhà biết người.
-à...ờ...
Phong gật đầu nói... hì, hèn gì... sáng nay khi vào ngoisao.net để dò trắc nghiệm cung hoàng đạo... người ta đã phán tôi rằng tôi sẽ có ngày tuyệt vời và lãng mạn...hehe, từ này tôi sẽ đi quảng cáo trang này mới được... đúng là trang web hay ho, dễ thương kinh khủng.
--------------------------------------------------------------
-Phong uống nước này.
Tôi đẩy ra ly nước cam cho Phong và ngồi xuống ghế đối diện.
-Cảm ơn Hằng nghe, ủa..mà bác đâu rồi?
-à, mẹ mình về quê ăn giỗ...bố đi làm phóng sự ở Đà Nằng..chị ở với chồng tại Vũng Tàu...thành thử mình ở nhà mình.
-Thế Hằng có sợ ma không.?
-Sợ hả?
Tôi cười hì hì.
-Mấy tối nay mình toàn rủ cái Hoa đến ngủ cùng..ma thì chả sợ, chỉ sợ người.
Rồi sau đó không khí lặng quá, chả biết phải làm gì, tôi bèn vọc tay vào túi quà. Lấy ra viên kẹo chocolate và bóc vỏ cho vào miệng... Chu choa, tôi suýt soa.
-Chà, ngon kinh khủng Phong à.
-Hằng có thích ăn chocolate không?
-Có chứ...về ăn, Hằng thích ăn nhất chocolate, về phim : Hằng thích coi phim tình cảm Hàn quốc, còn màu sắc Hằng thích nhất là màu đỏ và màu hồng.
-Màu đỏ và hồng?
Phong lặp lại và khẽ cười:
-Hằng toàn thích màu rực rỡ thôi nhỉ? Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng tươi tắn thế đâu...nó còn có cả màu chàm, màu lam, và đôi khi cả màu đen nữa.
-Thế Phong thích nhất màu gì?
Tôi tò mò hỏi:
-À, mình thích màu xanh dương nhất..không hiểu sao khi nhìn màu đó mình có cảm giác bình yên lạ lùng...
Bỗng đột nhiên...
-HẰNG ƠI?????????
Tôi thở dài thườn thượt vì đã nghe tiếng Huy lùa trong gió...và trong lòng tôi lúc này đang than khóc cho số phận hẩm hiu của mình....Tại sao lúc nào hắn cũng chọn đúng lúc mà ám thế nhỉ?