Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thảo Đăng Đại Nhân
Editor: Dưa nụ
Nguồn ảnh: Pinterest
"Giữa khuya, tôi mở radio, đúng giờ nghe tiết mục âm nhạc của đài truyền thanh.
Vừa mới hoàn thành xong một mối làm ăn, khi về đến nhà thì tôi đã mệt muốn đứt hơi, nhiều năm sống một mình, vì sợ cô đơn nên tôi có thói quen nghe radio.
Tôi thở dài một hơi khoan khoái, xoay người đi về phía tủ lạnh.
Lúc này nghĩ mình có lẽ nên ăn thêm chút gì đó, nếu không khi ngủ có thể sẽ bị đau dạ dày.
Vừa nghĩ, thân thể đã nhanh hơn tư duy, vươn tay mở cửa tủ lạnh.
— í, thật kì lạ.
Trong tủ lạnh vốn phải có hai lon bia, hiện giờ chỉ có một lon.
Có ai đã tới nhà ư?
Điều này.... tuyệt đối là không thể.
Tôi luôn sống một mình, chưa từng kết giao bạn trai nên đừng nói đến mấy vụ bạn trai cũ còn giữ chìa khoá linh tinh.
Thế nên.... cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra đây?
Tôi cố vắt hết óc cũng không giải thích được.
Bỗng nhiên, có một luồng khí lạnh từ phía sau nhanh chóng bao bọc lấy tôi, cảm giác cho dù không quay đầu lại cũng có thể mường tượng ra hình dáng của nó.
Nhất định là.... không có gì cả đâu!
Tôi tự cổ vũ mình, nhanh chóng xoay người nhìn đằng sau.
"Lạch cạch..."
Ha, tưởng gì, thì ra chỉ là một cái lon không rớt từ sofa xuống đất thôi.
Tôi cười một tiếng, vừa định đi qua nhặt cái lon lên nhưng lại bất ngờ phản ứng, có chỗ nào đó không thích hợp.
Đây là lon bia bị mất trong tủ lạnh!
Có.... có ai đó đã uống rồi sao?
Tuyệt đối không thể nào! Trong phòng này tuyệt đối không có người thứ hai, sao có thể chứ?!
Tôi không dám tới gần sofa, sợ ở đó sẽ xuất hiện một thứ gì đó đáng sợ.
Mà radio vào lúc này cũng xuất hiện trục trặc giống như mọi ngày, nó giống như bị ai sai khiến vậy, nhanh chóng nhảy qua một tiết mục khác, đó là tiết mục kể chuyện đêm khuya. Hầu như mỗi buổi tối, radio đều sẽ bị trục trặc, nhanh chóng đổi thành tiết mục này, không hề sai lệch.
Đây nếu không phải là bởi vì bị nhiễu sóng, vậy thì vô cùng có khả năng.... là bị người ta ấn tới tiết mục kể chuyện đó.
Có ai đó đang ở đây tranh giành radio với tôi à?
Nếu nói như vậy thì thật là buồn cười.
Nhưng mà, cũng không thể loại trừ một khả năng không thể tưởng tượng khác chứ?
Đó là, trong căn phòng này còn có người thứ hai.....
Mà vào ngay lúc này, radio đang kể về một câu chuyện ma, giọng nói của người chủ trì nghe khàn khàn mà quái đản, hắn ta thấp giọng nói: "Nhìn nè, tôi ở ngay phía sau cô đấy!"
Tôi đứng im tại chỗ, tuyệt không dám quay đầu nhìn lấy một cái.
Cùng lúc đó có cái gì đó bất ngờ xẹt qua đầu vai tôi, bóng của nó và của tôi chồng chéo lên nhau.
Bây giờ đây tôi mới phát hiện, trong nhà này, có thêm người thứ hai."
Đây là mở đầu của câu chuyện [Một Người Khác] mà An Dạ mới viết, cô tìm thấy linh cảm từ một vài mẩu tin về ma quỷ trên mạng.
Cô gửi đi cho Bạch Hành xem thử, sau đó ra khỏi phòng lấy một quả táo cầm lên ăn.
"Đing đing — "
Rất nhanh sau đó đã có tin trả lời.
An Dạ click mở điện thoại, thì ra là hồi âm của Bạch Hành
— (^_^) mở đầu không tệ, tiếp tục nỗ lực.
Cô nhìn thấy lời đánh giá này của anh thì cũng yên tâm hơn, lại trở về ngồi trước màn hình máy tính, lên mạng tìm tòi một số tư liệu có liên quan đến chủ đề này.
Bạch Hành đã không ở đây nữa, anh đã trở về nhà mình vào hôm qua.
An Dạ nhìn căn nhà rỗng tuếch trống trải thì trong lòng dấy lên một nỗi tịch mịch đến khó hiểu.
Cô hẳn là không quen sống một mình rồi? Huống chi cô cũng không nấu cơm, bây giờ lại trở về nếp sinh hoạt một mình ăn đồ ăn đông lạnh như trước kia.
"Đing đing — "
An Dạ theo bản năng cầm lấy điện thoại, lại phát hiện không phải âm báo tin nhắn.
Cô click vào màn hình máy tính, thấy là thông báo từ trong một forum trò chuyện.
An Dạ có giao hảo với vài người bạn cũng là tác giả trên mạng, lập nên forum này chỉ có thành viên bọn họ, lúc này có người đang trò chuyện trong diễn đàn.
[Tiểu Na]: Cả nhà bắt đầu viết bài mới hả?
[Tần San San]: Bài cũ của tớ còn chưa có viết xong nữa, ở đó mà bài mới? (>﹏