Tù Binh Của Lão Đại

chương 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thật vậy không?” Lôi Đình Ngọc hàm ý sâu sa chạm lướt qua mặt hắn”Đừng quên tôi là người đáng ghét nhất trong miệng thiếu chủ,nhưng thiếu chủ vẫn đạt đến cao trào trong tay của tôi,vậy điều này làm sao giải thích?Chẳng lẽ do kỹ xảo của tôi quá tốt mới để cho Thiếu chủ tôn quý nhịn không được say mê? Hoặc bản chất thiếu chủ vốn rất đãng?”

“Đừng nói đùa! Người nào thích bị đàn ông đối xử thế!” Y Thanh Huyền nhe răng trợn mắt giận giữ trừng hắn,trả lời lại một cách mỉa mai: “Tôi cũng không biết thì ra anh thích đàn ông! Thật buồn nôn muốn chết! Coi như chó heo cũng không làm ra chuyện như vậy!” Không muốn thừa nhận mình là loại người trong miệng hắn, Y Thanh Huyền không biết sống chết toàn lực phản kích,muốn cho đàn ông ở trước mắt cũng nếm thử mùi vị bị vũ nhục.

Tròng mắt đen nhánh tựa như biển sâu của Lôi Đình Ngọc nhìn không ra bất cứ tia cảm tình nào,chợt dấy lên một ánh lửa làm người hoảng sợ,cuồng bạo hung mãnh bắn về phía Y Thanh Huyền,các đốt ngón tay bị siết chặt phát ra tiếng vang như muốn cắt đứt cổ của y.

“Làm sao? Tôi nói sai chỗ nào à?” Y Thanh Huyền hất càm tựa như Khổng Tước kêu ngạo,cho dù ở dưới họng súng của kẻ địch cũng không thừa nhận mình đang hoảng sợ,nhưng hắn không biết khiêu khích người đàn ông này là một chuyện vô cùng nguy hiểm.

“Miệng lưỡi sắc bén cũng không thể cứu cậu!” Lôi Đình Ngọc từ từ lộ ra nụ cười tàn nhẫn lạnh băng.”Mới vừa rồi chẳng qua dùng dao mổ trâu cắt tiết gà,trước hết để cho cậu thích ứng cảm giác bỗng chốc bị nam nhân đụng chạm,kế tiếp mới chính thức triển khai quá trình dạy dỗ!” “Ý anh là gì?” Cái gì dạy dỗ,hắn không phải là mèo hoặc chó,càng không là đầy tớ!

Lôi Đình Ngọc không biết từ đâu lấy ra một chiếc bình trong suốt”Biết đây là gì không?” Hắn mở ra nắp ống nhỏ giọt,bắt được Y Thanh Huyền đung đưa trước mắt.

Một mùi vị hương xa lạ lập tức chui vào xoang mũi,Y Thanh Huyền nhíu lại lông mày,cảnh giác lại kinh ngạc nhìn chất lỏng màu nâu vừa trơn vừa ẩm ướt trong bình,đột nhiên có loại dự cảm bất tường, “Chiếc lọ thuốc anh cầm không phải loại thuốc kỳ quái gì đó chứ?”

“Thiếu chủ thật thông minh” Lôi Đình Ngọc không có ý tốt khen ngợi hắn,vừa nhỏ ra chất lỏng trong bình”Đây là một loại thuốc có thể làm cho người hoàn toàn giải phóng tính dục,cậu yên tâm đi thuốc này sẽ không có hại cho thân thể! Dù sao nếu thân thể Thiếu chủ hỏng,sau này không thể đùa nữa!”

Y Thanh Huyền sắc mặt thoáng cái trắng bệch”Đó không phải là xuân dược sao? Anh dám sử dụng với tôi!”

“Cậu hiểu ý vô cùng nhanh đấy!” Lôi Đình Ngọc đem ống nhỏ giọt hướng về phía nữa người dưới của hắn,để cửa vào hậu đình chặt khít bắt đầu tập trung rót vào chất lỏng.”Bất quá tôi thích thuốc nước!Bình này tôi đặc biệt nhờ cậy người bên nước ngoài vận chuyển về,tác dụng dĩ nhiên đặc biệt hơn các loại thuốc xuân dược bình thường.”

“Ở...... Tay!” Cảm xúc mát lạnh làm Y Thanh Huyền bất an,mặc dù muốn bỏ chạy nhưng toàn thân bị hạn chế,không có khả năng tránh thoát.

“Cậu rất nhanh sẽ không nói thế” Lôi Đình Ngọc cười tà ác nói,ngón tay thon dài khống chế ống nhỏ giọt nhỏ ra,cố ý muốn hành hạ hắn chậm rãi hoãn đẩy vào.”Chờ một lát cậu sẽ bắt đầu cảm thấy nơi đó rất ngứa,ngứa đến không nhịn được mở miệng xin tôi!”

“Tôi..... Tuyệt sẽ không khuất phục dưới tình huống bị khống chế!” Y Thanh Huyền hừ lạnh một tiếng,không chút sợ hãi nhìn thẳng vào hắn,cho dù thứ thuốc kia từ từ xâm nhập trong cơ thể khiến hắn muốn sống không được muốn chết không xong,nhưng muốn hắn nhận thua trước mặt tên đầu sỏ này,không có cửa đâu.

“Chúng ta cứ chờ thử xem!” Lôi Đình Ngọc rút ra ống nhỏ vứt qua một bên,sau đó ngồi xuống trên mép giường,hai tay ôm ngực dùng thái độ thành thạo đợi Y Thanh Huyền thay đổi.

Thấy dáng vẻ đang muốn xem cảnh lúng túng của hắn,Y Thanh Huyền thật vừa tức vừa giận,cho dù bị người quản chế hắn không cho phép mình để lộ ra bất kỳ sợ hải trước mặt kẻ địch.

“Nhìn ánh mắt cậu tựa hồ rất không cam lòng,không cần lo lắng rất nhanh sẽ đồng ý với lời của tôi!”

Tiếng cười chế nhạo của Lôi Đình Ngọc truyền đến lỗ tai hắn,một cảm giác kỳ lạ từ nửa người dưới xông lên,máu cả người giống như muốn sôi trào thoát khỏi mạch máu,khi hắn vẫn chưa rõ xảy ra chuyện gì tiếp theo trong nháy mắt cảm giác tê dại bắt đầu rục rịch trong cơ thể hắn,giống như đang bị sâu gặm cắn,hắn thân bất do kỷ đong đưa thân thể,muốn xua tan cảm giác khó chịu trong người.

“Thuốc đã có hiệu lực!” Lôi Đình Ngọc dù bận vẫn ung dung cười nói,ánh mắt đang xem trò hay không chút kiêng kỵ dò xét trên người hắn.”Cậu càng động thì càng ngứa đấy!”

“Nhưng... a.” Y Thanh Huyền cúi đầu mắng một tiếng nhưng không cách nào ngăn cản cảm giác ngứa ngáy đang khuếch tán toàn thân,làn da tuyết trắng không bị mặt trời độc hại từ từ rỉ ra mồ hôi hột trong suốt,muốn đưa tay chạm vào chỗ ngứa,cho dù chỉ được một giây cũng tốt!

Nhưng hai tay hai chân đều bị cố định lên đỉnh đầu,hắn căn bản huy động tất cả sức lực cũng không được,chứ đừng nói đưa tay đến chỗ ngứa.

“Cảm giác thế nào? Có phải thấy ngứa không chịu được?” Lôi Đình Ngọc vung lên nụ cười hài lòng,lửa cháy đổ thêm dầu nói: “Có muốn không ngứa nửa không?”

Mặc dù nửa người dưới ngứa chịu không được,Y Thanh Huyền vẫn không chịu đưa tay chịu trói, “Đối với một người đàn ông..... Làm chuyện như vậy.... Có gì đáng giá.... Hưng phấn.....” Hắn không cam lòng yếu thế phản kích nói,nhưng giọng nói bị ảnh hưởng của thuốc trở nên run rẩy,đó là một loại gợi cảm làm cho người ta mềm yếu,không hề có chút đe dọa ngược lại câu dẫn người.

“Đối với đàn ông khác dĩ nhiên sẽ không,nhưng với cậu có thể làm tôi hưng phấn,tôi vẫn rất muốn nhìn dáng vẻ Thiếu chủ cao quý từ trước đến giờ cao cao tại thượng bởi vì dục vọng mà vặn vẹo!” Con mắt dạt dào hứng thú của Lôi Đình Ngọc thu hết bóng dáng người thân bất do kỉ trước mắt,giải thích nói: “Nghe nói thuốc này hiệu quả rất mạnh,coi như cậu là xử nam cũng có thể lập tức sinh ra phản ứng lập tức muốn có đàn ông,thuốc này vốn dùng để giúp đỡ phụ nữ lãnh cảm chuyện lên giường,không biết dùng trên thân đàn ông có hữu hiệu như trước hay không?”

“Xuống... a... vô sỉ tiểu nhân....” Giọng nói cố ý cường điệu khiến Y Thanh Huyền xấu hổ và giận dữ không chịu nổi,người này rõ ràng lấy hành hạ hắn làm thú vui,hắn tuyệt không để tên đó được như ý,nhưng ngứa ngáy xâm nhập thân thể càng ngày càng mãnh liệt,kèm theo luồng sóng mê hồn hành hạ hắn cực kỳ khó chịu giống như có vài chục vạn cái lông vũ trêu đùa hạ thân nhạy cảm,đồng thời lại nóng như bị thiêu nướng,hắn chỉ có thể không ngừng dùng lưng lê nhẹ lên chăn giường.

“Bất kể cậu động thể nào cũng chỉ khó chịu hơn mà thôi.” Lôi Đình Ngọc trên cao nhìn xuống người hắn,quả thực giống như quan sát một con chuột bạch bị nhốt trong g thí nghiệm,giọng nói mang theo giễu cợt”Đừng nhịn nữa,bị đè nén quá lâu sẽ nổi điên!”

“A...... Không...” Dưới tầm mắt người kia cả người hắn không thoải mái làn da cũng nhuộm thành màu anh đào nhục nhã run rẩy,Y Thanh Huyền ra sức chống chọi cảm giác thiêu đốt tra tấn giác quan nhưng vẫn không có cách ngăn cản dục hỏa kéo dài quấy phá trong người,hắn cảm giác ngàn vạn tế bào trên người đang phát cuồng yêu cầu được giải phóng,nhất là một luồng sóng tê dại tiến sát từ từ chuyển sang đau nhức ăn mòn mỗi sợi dây thần kinh,tiến tới xâm nhập vào xương, từ chỗ sâu nhất phun ra ngọn lửa rát nóng,kéo dài đến nụ hoa tràn lan nội bộ khiến hắn tiến thoái lưỡng nan.

Khi tất cả tri giác bị một loại tên là sóng cuồng bao phủ,Y Thanh Huyền rốt cục tự mình lãnh giáo uy lực của thuốc,không muốn tin tưởng nhưng lại không thể không thừa nhận Lôi Đình Ngọc nói đè nén quá lâu sẽ nổi điên không phải lời hù dọa.

Lý trí cũng rất nhanh bị luân hãm,tay chân Y Thanh Huyền chịu hạn chế người giống như ngâm nước bắt đầu không ngừng chuyển động,không ngờ tới khiến xôn xao trong cơ thể nặng hơn.

“Thiếu chủ thân yêu,đừng quá mạnh mẽ,không thể thẳng thắng nói một tiếng sao!”Đầu ngón tay ấm áp của Lôi Đình Ngọc đùa dai sờ lên g ngực nóng hổi,cố ý trêu chọc nhẹ nhàng vẽ lên từng bắp thịt trên tay hắn.

“Tuyệt.... Không....” Hắn như cũ kiên quyết không chịu thua,chẳng qua bị vỗ về chơi đùa không đáng kể cũng đủ để khiến hắn kịch liệt phản ứng,nơi nhạy cảm giống như chạm điện xẹt qua một tia khoái cảm,trong đầu trống rỗng,cơn đau nhói cũng ngừng lại,nhất thời thân bất do kỷ hướng về phía ngón tay của hắn giống như đòi hỏi được nhiều an ủi.

“Thân thể cậu phản ứng không giống như cậu nói nha!Nó rất vui vẻ được tôi chạm vào.” Lôi Đình Ngọc nở nụ cười ngạo mạn,trên mặt mang theo biểu hiện thắng lợi “Thuốc này tác dụng thật kinh người! Không nghĩ tới lần đầu tiên dùng đã có hiệu quả tốt như vậy! Có lẽ thân thể Thiếu chủ thích loại thuốc này!”

Nghe lời hắn chiếm tiện nghi còn khoe mã,Y Thanh Huyền không khỏi hận bản thân không thể khống chế thân thể,làm hắn cảm thấy đáng xấu hổ “Muốn... không phải là thân thể tôi.... mà do thuốc.. nếu không có thuốc.... thân thể tôi……sẽ không có phản ứng …” Hắn cố nén lời lẽ nghiêm khắc trách cứ, nhưng bi ai chính là hắn không cách nào ngăn cản hơi thở trở nên càng ngày càng rối loạn,ý thức trở nên càng ngày càng mơ hồ.

“Tôi bất quá chỉ muốn thân thể cậu chịu để ta dạy dỗ mới dùng thuốc” Lôi Đình Ngọc cúi đầu thổi một hơi vào tay hắn,khẩu khí lớn lối nói: “Cậu hẳn nên cảm ơn tôi suy nghĩ cho cậu! Bằng không như lần trước nói thân thể của cậu không chịu được hành hạ thô lỗ!”

Cảm thấy hắn thổi hơi nóng vào,Y Thanh Huyền không cách nào tự khống chế run rẩy,mãnh liệt sảng khoái hung mãnh đánh về phía dục vọng,thoáng cái nửa người dưới hắn như muốn nởi điên,da thịt chặt khít mơ hồ đau.

Lý trí dường như cách mình càng ngày càng xa,hắn sợ nếu còn vậy nữa bản thân sẽ mất đi năng lực chống chọi.

“Muốn tôi giúp cậu sao?” Nhìn thấy phía dưới người đang phản kháng,con ngươi nước gợn nhộn nhạo,Lôi Đình Ngọc tàn nhẫn dụ dỗ,bàn tay to cũng phối hợp đi xuống công kích nơi quan trọng giữa hai chân hắn.

“A!” Y Thanh Huyền đè nén không được trong miệng bật ra rên rỉ,nơi đó không biết thẹn dựng thẳng lên trời,lối vào không ngừng chảy ra nước lỏng,khẩn cấp tuyên cáo với mọi người nó rất hưng phấn.

“Thiếu chủ,cậu lại cứng rồi,trẻ tuổi thật tốt lập tức có thể trọng chấn hùng phong a!” Lôi Đình Ngọc cố làm ra vẻ sợ hãi than nói.

Y Thanh Huyền tôn nghiêm phái nam đều bị hủy sạch trong một khắc này,xấu hổ, nhục nhã,không cam lòng,thống hận đủ loại cảm xúc không chịu nổi lần lượt thay đổi chung một chỗ,hắn chuyện gì cũng không làm được cũng không thoát khỏi ma chưởng,cũng không thể giết tên đàn ông đùa bỡn hắn cho hả giận,chỉ có thể hy vọng cực hình không muốn sống này nhanh đi qua.

Song, hắn không biết lúc này chỉ mới mở màn nhục nhã mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio