Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

chương 314: đụng độ đệ tử ma viêm cốc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một thanh niên khoanh tay lại đứng trên lưng của một con rắn toàn thân màu đen, Hình thể cực kỳ khổng lồ. Nó có tất cả tám cái cánh liền. Ánh mắt người thanh niên quét qua khu vực này thì hắn khẽ lẩm bẩm nói: “Đúng như hai người kia đã miêu tả hay sao?” Nói đến đây hắn quay lại nhìn về phía một thanh niên có mái tóc bạch kim đẹp trai đến yêu dị mở miệng hỏi: “Bạch Thanh Ngọc, giờ chúng ta chia nhau tìm đến tổng bộ của Ma Viêm cốc sau đó tìm kiếm một nơi gần đó bố trí xuống trận pháp. Lần này chúng ta tuyệt đối đảm bảo mọi việc không có sai sót gì! Ngươi đi chéo về hướng Đông Bắc. Nếu phát hiện được tổng bộ của Ma Viêm cốc thì báo lại. Ngoài ra nếu gặp vài tên đệ tử Ma Viêm cốc thì bắt lại hỏi thông tin”

“Không có vấn đề gì!” Bàn tay Bạch Thanh Ngọc phất nhẹ. Bất chợt từ đằng sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh lửa đỏ rực. Hai cánh lửa của Bạch Thanh Ngọc nâng hắn lên bay vút về phía bên trong.

Khóe miệng Tiêu Sơn cong lên, hắn nhìn thấy được Bạch Thanh Ngọc đã đi xa. Ngay sau đó hắn hướng về phía một người thiếu nữ có mái tóc tím dài mượt mà mặc một thân quần áo màu xanh xinh đẹp. Tiêu Sơn hấp hé đôi môi mở miệng nói: “Tiểu Long Nữ, ngươi đã khôi phục đấu khí sao?”

Đầu thiếu nữ nhẹ nhàng gật xuống. Trên mặt nàng xuất hiện bình tĩnh như nước. Nàng đáp lại lời của Tiêu Sơn: “Chủ nhân, ta hẳn đã khôi phục kha khá. Nếu chủ nhân còn có việc xin cứ sai bảo!”

“Tốt lắm!” Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật xuống. Trong lòng Tiêu Sơn lúc này tràn ngập lo lắng nhưng hiển nhiên bề ngoài hắn không có lộ ra bất cứ biểu hiện gì cả. Khóe mắt hắn nheo lại. Bàn tay hắn vỗ nhẹ lên đầu của Bát Dực Hắc Xà Hoàng nói: “Hắc Nha, ngươi đi hướng chéo về phía Tây Nam tìm thông tin cho ta. Nếu có thông tin thì truyền lại, ta và Tiêu Long Nữ sẽ đi hương Tây Bắc xuyên sâu vào phía bên trong xem có thu thập được gì hay không! Thời gian này thật kỳ quặc tại sao không tìm được tên đệ tử nào của Ma Viêm cốc đây?”

“Vâng!” Con mắt rắn lớn của Hắc Nha nheo lại. Thân mình nó trực tiếp trui vào bên trong khu vực âm u của Ma Viêm Cốc.

Thân mình Tiêu Sơn lơ lửng trên không. Con ngươi hắn nhìn về phía khu vực âm u đầy khói bụi của miệng núi lửa thì nhắt thời trong lòng có chút khó chịu. Khóe miệng hắn nhẹ nhàng nhếch lên. Đầu quay sang phía Tiểu Long Nữ nói: “Tiểu Long Nữ, chúng ta đi!” Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng gật đầu sau đó lẳng lặng đi về phía bên trong Ma Viêm cốc.

Khi mà thân mình Tiêu Sơn xuyên vào trong lớp tán dật của bụi khí, bàn tay hắn đưa ra phẩy phẩy trên mũi. Khóe miệng nhẹ nhàng nhổng lên, đôi môi mở ra, hơi thở nhẹ nhàng từ miệng hắn: “Cái quái gì thể này, huh!? Mùi này… huh…” Trong không khí tràn ngập một mùi âm u của một loại đất bị bao trùm nơi không có ánh mặt trời kèm theo mùi của tro bụi núi lửa. Nó tạo ra một cái mùi cực kỳ khó ngửi.

Thân mình Tiêu Sơn lẳng lẳng vừa đi, ánh mắt vừa đi vừa quan sát trung quanh. Cả khu vực dưới đất thì bốc lên một loại khí có mùi khá nồng. Thi thoảng có những kẽ hở phun ra những dòng khí nóng bỏng. Khóe miệng Tiêu Sơn hơi cong lên. Hắn biết thứ này gọi là Gas. Những thứ khí đốt này thường được dùng tại địa cầu.

Khí Gas do núi lửa xinh ra thường không có mùi khó chịu như khí gas vi sinh nhưng nó lại có mùi trộn lẫn với đám tro bụi núi lửa tạo ra không khí hết sức khó chịu. Hai hàng lông mày Tiêu Sơn nhắn nhó lại. Tại dưới ảnh hưởng của đám tro bụi này khiến cho linh hồn lực của hắn muốn dò tìm là cực kỳ khó khắn. Tuy nhiên hắn vẫn cố gằng cắn răng đem linh hồn quét xem ra cẩn thận tìm tòi.

Đột nhiên con mắt hắn trợn to, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Khóe miệng hắn liên tục co quắp. Hắn mở miệng nói: “Tiểu nha đầu này, thật là…” Hắn lập tức quay sang về phía Tiểu Long Nữ đang bay ở bên cạnh nói: “Tiểu Long Nữ hóa thành bản thể. Chúng ta hết tốc lực đuổi về phía trước!” Ngón tay Tiêu Sơn chỉ thẳng về phía trước.

“Vâng!” Tiểu Long Nữ thân mình hóa ra ánh sáng. Thân mình của nàng bắt đầu phòng to ra. Nó dần dần hóa thành một căn rắn khá dài và to lớn. Trên đầu rắn có một cái giác. Toàn thân lân giáp màu tím. Dưới bụng có bốn cái chân. Mỗi chân có ba cái móng.

Thân mình Tiêu Sơn trực tiếp bay lên. Bàn tay hắn nắm chặt vào cái sừng của con Tam Trảo Tử Sắc Giao Long. Ngón tay chỉ thẳng về phía trước nói: “Toàn lực bay về phía trước!” Thân mình Tam Trảo Tử Sắc Giao Long phát ra hai luồng ánh sáng do đấu khí ngưng tụ lại tản mát ra. Hai luồng ánh sáng một màu trắng một màu xanh da trời tản dật ra hết sức mãnh liệt. Không gian khe khẽ ba động. Khóe miệng Tiêu Sơn co quắp một tiếng: “Tình tiết màu chó gì thế này?”. Thân mình Tử Sắc Giao Long vọt đi bắn nhanh giống như một mảnh sao băng xuyên phá không gian bay về phía trước.

Tại một khu vực rộng rãi với bốn phía đều bị phá nát…

Một đám người mặc áo đen vây lấy một thiếu nữ vào bên trong. Có hơn mười người mặc áo đen tất cả. Cầm đầu là một nam tử mặc áo đen cao lớn. Khuôn mặt hắn có vài phần tuấn tuy. Tuy nhiên khuôn mặt hắn trong lúc này lại xuất hiện nụ cười cực kỳ dâm đãng và bỉ ổi.

Hắn cười dâm đãng nói: “Mẹ kiếp không ngờ lần này ra ngoài lại bắt gặp một nữ nhân xinh đẹp như vậy. hừ, hừ… Bị đám người trưởng lão kia cấm túc trong tổng bộ mấy ngày nay đã sớm không nhịn được rồi!” Nói đến đây thì hắn ngay lập tức quét nhìn về phía người thiếu nữ này. Hắn quét từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. Trong ánh mắt tràn ngập tham lam giống như muốn nhìn xuyên thấu quần áo thiếu nữ nhìn về phía bên trong.

Một người nam nhân mặc áo đen khắc quay ra với người cầm đầu nói: “Đại ca, liệu chúng ta có phải hay không? Ta không có nhìn thấu tu vi của nàng! Như vậy chẳng phải tu vi của nàng so với chúng ta cao hơn?”

“Bốp!” Bàn tay nam nhân mặc áo bào đen cầm đầu vươn ra đánh vào đầu của tên này. Đồng thời trong miệng của nam nhân mặc áo bào đen cười nói: “Ngươi, ngu ngốc sao? Ngươi xem nàng bao nhiêu tuổi? Đồng phục kia nhất định là người của học viện Già Nam. Tuổi như vậy so thực lực của chúng ta cao hơn bao nhiêu?”

Bàn tay người nam nhân vừa bị người mặc áo bào đen cầm đầu đánh đưa lên sờ sờ chỗ ót của mình. Hắn gãi gãi ót của mình sau đó lên tiếng nói: “Đại ca, vậy tại sao chúng ta không có nhìn thấu tu vi của nàng!”

“Hừ…” Một tiếng hừ lạnh từ nam nhân cầm đầu phát ra. Ánh mắt hắn trở nên rét lạnh nhìn về phía nam nhân đang chất vấn mình. Giọng nói của hắn trở nên lạnh lẽo nói: “Ngươi ngu xuẩn như vậy. Trên đại lục này thiếu gì đan dược che dấu đi tu vi hoặc các loại bảo vật che dấu tu vi. Ta xem không thấu tu vi của nàng có lẽ nàng phục dụng đan dược hoăc có bảo vật che đi tu vi gì đi!”

Mấy người nhìn về phía người nam nhân cầu đầu tò mò hỏi: “Đại ca ngươi dám chắc sao?”

Khóe miệng người nam nhân cầm đâu liên tục co quắp, hắn mở miệng nói: “Các ngươi vẫn còn chưa thấy sao? Nếu như tu vi nàng hơn chúng ta thì chúng ta đã bị nàng tấn công lâu rồi! Các ngươi không có đầu óc hay sao? Tự động não một chút đi!”

Nhất thời đám người nhìn về phía thiếu nữ đang đứng phía trước đồng thời gật đầu. Người nam nhân cầm đấu nói không sai! Nếu như thực lực thiếu nữ này đều cao hơn họ liệu nàng có tiếp tục đứng đề phòng nhìn về phía họ hay không? Chẳng lẽ thiếu nữ này thích đùa bỡn người khác? Hiển nhiên câu trả lời là dù họ không nhìn thấy thực lực thiếu nữ này nhưng thực lực của nàng cũng chỉ ngang trừng với họ mà thôi.

Một thiếu nữ có mái tóc đen dài mượt mà. Đôi chân thon dài thẳng tắp khiến cho thân hình mảnh khảnh của nàng xuất hiện từng đường cong mê người mà hấp dẫn. Lông mày nhỏ mịn, đôi mắt xinh đẹp, cái mũi thon dài cao ngạo, đôi môi hồng hào. Làn da trắng nõn giống như tuyết. Bộ ngực không lớn nhưng cao vút. Từng bước di chuyển của nàng khiến cho đôi chân thẳng dài cao vút của nàng càng trở nên mê người. Nàng mặc một thân quần áo màu xanh càng làm cho vóc dáng của nàng trở nên hoàn mỹ. Toàn thân nàng toát ra khí chất hơi lạnh lẽo.

“Mắt chó của các ngươi nhìn cái gì?” Thấy ánh mắt dâm đãng của đám người liên tục quét qua cơ thể mình thì khuôn mặt thiếu nữ lạnh như băng mở miệng nói. Trong bàn tay nàng ngay lập tức rút ra một thanh kiếm. Thanh kiếm trong suốt có màu xanh da trời giống như pha lê. Vẻ đẹp của nó nhất thời khiến đám người ở đây kinh hãi.

Người nam nhân cầm đầu kinh hô lên một tiếng: “Di, không nghĩ đến trong tay nàng ta lại là một thanh bảo kiếm. Lần này không những nhận được một mỹ nhân tuyệt sắc mà còn nhận được một thanh bảo kiếm. Không tệ, không tệ…” Hắn đưa lưỡi lên quét qua miệng của mình một cái.

“Hừ…” Hai hàm răng khẽ cắn lại, thiếu nữ mở miệng nói: “Đúng là miệng chó! Cẩn thận ta cắt mất lưỡi của ngươi!”

“Di, cô nàng nàng cay à nha!” Nghe được lời này thì người nam nhân cầm đầu phá lên cười. Ngay sau đó đám người đều đồng thời cười giễu cợt Thiếu nữ: “cay a, cay a!” Nhất thời khuôn mặt Thiếu nữ trở nên đỏ ửng. Từ miệng người nam nhân cầm đầu kia phát ra một tiếng nhổ nước bọt. Một ngụm nước bọt từ miệng hắn bắn xuống phía dưới đất. Hắn cười lạnh nói: “C.mẹ nó, mấy hôm nay lão tử nhịn đủ lắm rồi! Mấy tên trưởng lão khốn kiếp bắt được mấy nữ nhân xinh đẹp của học viên Già Nam không cho lão tử động một ngón tay vào! Mấy lão bất tử khốn kiếp. Mấy lão chơi xong rồi chẳng lẽ không cho đám vãn bối như chúng ta thưởng thức lại hay sao? Con mẹ nó!”

Trong giọng nói của người nam nhân cầm đầu tràn ngập bi phẫn và tức giận. Nghe được lời nam nhân cầm đầu nói ra thì nhất thời Thiếu nữ nghiến răng lại. Nàng mở miệng quát lớn: “Thì ra quả thực các ngươi là người bắt đạo sư Nhược Lâm và mấy học viên của học viện Già Nam. Tội không thể tha thứ! Nếu như các ngươi ngoan ngoãn giao trả người học viện Già Nam chúng ta, chúng ta có thể tha cho các ngươi một mạng!”

Nghe được lời này thì nhất thời cả đám nam nhân ở đây đều nhìn nhau sau đó phá lên cười. Họ mở miệng nói: “Cô nàng này bị ngu hay sao? Muốn chúng ta trả lời người cho học viện Già Nam sau đó bó tay chịu trói!” Ánh mắt người nam nhân quét về phía đám người đi cùng mình. Nhất thời cả đám một tay cầm vũ khí một tay đỡ bụng mình ngửa mặt lên trời cười khà khà.

Hai hàm răng thiếu nữ nghiến lại, thiếu nữ quát lạnh nói: “Các ngươi thật một đám không biết điều! Mấy trưởng lão trong nội viện rất nhanh sẽ tìm được nơi này đến lúc đó các ngươi sẽ sống không bằng chết!”

“Hừ, hừ…” Miệng người nam nhân kia hơi nhếch lên, trong con người hắn tràn ngập oán độc. Ánh mắt hắn tràn ngập giễu cợt nhìn về phía thiếu nữ. Đồng thời trong miệng phát ra những lời cực kỳ dâm tục: “Tiểu mỹ nhân, xem ra vóc dáng nàng không tệ a! Nếu như hôm nay nàng có thể phục vụ để ta cảm giác sảng khoái ta sẽ suy nghĩ một chút thả đám người học viên Già Nam của các ngươi thế nào? Yên tâm ta đảm bảo ta cũng sẽ làm cho nàng dục tiên dục tử! Sướng đến chết mới thôi! Khặc, khặc…”

“Đê tiện!” Từ miệng thiếu nữ phát ra một âm thanh tràn ngập khinh bỉ. Từ trên thân kiếm phát ra từng luồng hàn khí. Thiếu nữ trực tiếp đánh ra, Một vệt ánh sáng vình nửa vòng cung phủ thêm một lớp hàn khí bao xung quanh nhanh chóng đánh về phía người nam nhân mặc áo bào đen cầm đầu kia.

Bàn chân người nam nhân mặc áo bào đen cầm đầu đạp mạnh xuống dưới đất. Nhất thời ở trên đất hiện lại một dấu chân. Thân mình hắn phóng vọt lên nhanh chóng tránh thoát đòn kiếm thế của thiếu nữ đánh ra. Khi bàn chân hăn chạm đất hắn nghe được một âm thanh khá lớn. Ngay sau đó cả đám người hơi quay đầu lại thì thấy được nơi bị kiếm khí thiếu nữ đánh ra va chạm đã kết thành một đám băng sương mỏng phủ ở bên ngoài.

“Là đấu khí hệ băng!” Người nam nhân cầm đầu quát lạnh lên một tiếng. Bàn tay hắn phất ra đồng thời hiệu lệnh tất cả đám người nói: “Mọi người vây cô nàng này lại. Chỉ cần hao hết đấu khí của nàng ta đến lúc đó chúng ta mặc sức chơi đùa…”

Lời nói của người nam nhân cầm đầu nhất thời giống như một loại xuân dược cực mạnh đánh thẳng vào trong đầu của họ. Đám người ở đây nhất thời cực kỳ hưng phấn. Tất cả vọt lên trên thi thoảng đánh lén thiếu nữ.

Trên khuôn mặt lạnh như băng của thiếu nữ đã xuất hiện vẻ âm trầm. Thân mình yểu điệu của thiếu nữ nhất thời xoay tròn. Nàng xoay tròn trông cực kỳ đẹp mắt. Lập tức thân thể thiếu nữ được bao bọc trong một màn sương lung linh và huyền ảo. Làn sương phát ra màu xanh da trời tuyệt đẹp. Ngay khi đám người đang vây quanh nàng ngẩn người ra một giây thì từ cơ thể nàng bắn ra một đám băng nhũ giống như kim châm bắn về bốn phía.

Nam nhân cầm đầu quát lạnh một tiếng: “Tất cả cẩn thận!”

Nhất thời đám người ở đây đều dùng đấu khí lên hộ thân thể. Toàn thân đám người đều bao bọc trong một bộ áo giáp bằng đầu khí. Ở đây có đủ các loại áo giáp. Áo giáp màu vàng, áo giáp màu trắng, áo giáp màu xanh, áo giáp màu đỏ…

Choang, choang, phập…

Đám người ở đây dùng vũ khí đánh nát đám kim châm băng đánh về phía họ nhưng đồng thời có những cây băng nhũ thoát được ghim lên người họ. Nhất thời đám người cảm giác được trong thân thể của mình truyền tới từng đợt hàn khí lãnh lẽo khiến cho cơ thể họ rét run. Vết thương không có chảy máu do bị hàn khí đông cứng lại.

Ánh mắt thiếu nữ quét về phía người nam nhân cầm đầu. Người nam nhân cầm đầu cầm một thanh trường thương khá dài. Thiếu nữ hừ nhẹ vung kiếm lên đánh ra. Từ trong không khí hình thành một đám những mảnh băng giống như pha lê bắn về phía người thanh niên kia.

“Hừ, đáng chết! Đá phải thiết bản!” Không ngờ từ miệng của người thanh niên cầm đầu này lại phát ra như vậy. Bât chợt cây thương của hắn phát ra đỏ rực. Hắn xoay tròn cán thương sau đó đâm về phía trước.

Phừng!

Từ cả thân thương đặc biệt là đầu thương phát ra ngọn lửa đỏ rực. Ngọn lửa này hình thành một lớp màn chắn chắn ngang giữa hắn và đám băng nhũ cực kỳ sắc bén kia. Khi mà đầu thương đánh cùng kính khí đánh nát băng nhũ thì ngay lập tức đám băng nhũ vỡ tan. Tuy nhiên đám băng nhũ lại vỡ thành những mảnh nhỏ hơn đâm vào thân thể của hắn.

Choang, choang… Xèo…

Âm thanh giống như những mảnh kính vang lên. Nguyên nhân do đám băng nhũ bị đánh nát sau đó đồng thời đánh mạnh lên khôi giáp của người nam nhân mặc áo đen cầm đầu phát ra. Tiếng xèo là do lửa nóng cùng băng và chạm. Một làn sương khói lan tràn khiến cho tầm nhìn của Ma Viêm cốc càng trở nên khó nhìn hơn.

Đôi chân thon dài của thiếu nữ đạp lên trên đất, thân mình nàng giống như tiên nữ nhẹ nhàng bay lên không trung. Kiếm trong tay liên tục múa máy. Từ kiếm phát ra hàng nghìn những băng nhũ mỏng manh như cây kim đồng thời lại vô cùng cứng rắn bắn về phía đám người kia.

“Chết tiệt!” Từ miệng người nam nhân mặc áo bào đen cầm đầu phát ra một tiếng rống giận giữ. Hắn không nghĩ lần này hắn đã phải thiết bản. Xem xét thực lực của thiếu nữ kia tuyệt đối không kém mình bao nhiêu. Mặc dù bên người mình nhiều người hơn nhưng chiêu thức của thiếu nữ kia quá quỷ dị khiến cho đám người ở đây cực kỳ khó phòng bị. Đặc biệt là chiêu đánh ra hàng nghìn băng nhũ nhỏ sắc bén như kim châm kia bắn về phía họ. Đã vậy đám băng nhũ này còn phát ra hàn khí khiến cho người ta rét run.

Nam nhân mặc áo bào đen cầm đầu mang thuộc tính đấu khí hệ hỏa. Nếu như xét về tiên thiên khắc chế thì hỏa có thể làm tan băng. Tuy nhiên đứng trước khí lạnh âm hàn của người thiếu nữ này thì hắn lại không chiếm được một chút tiện nghi nào. Dường như băng hàn của cô nàng chính là trời sinh khắc lửa. Tình hình vô cùng quỷ dị.

Thân thể người nam nhân mặc áo bào đen nhảy thẳng lên không trung, hắn liên tục đâm ra hàng chục thương thẳng về hướng thiếu nữ. Mỗi khi hắn đâm ra một thương là ngay lập tức từ múi thương phun ra một đám cụm lửa xoáy tròn hẹp dài đồng thời nhọn đầu bắn về phía thiếu nữ.

Hai tay thiếu nữ đột nhiên bắt pháp quyết rất kỳ lạ, miệng nàng không ngừng lẩm bẩm những tiếng rất lạ. Bất chợt từ thân thể nàng đột nhiên sáng lên. Bao phủ cơ thể nàng là một lớp băng sương giống như áo giáp. Lớp băng tụ lại thành một bộ áo giáp phe lê. Bên tay trai của nàng không ngừng lại hình thành giống như một lớp khiên bằng băng.

Xèo, xèo, xèo…

Thiếu nữ đưa chiếc khiên ở tay trái ra chắn trước người. Ngay sau đó đám lửa nhọn dài xoáy tròn đánh lên chiếc khiên băng phát ra những tiếng bang, bang, bang… Đồng thời âm thanh xèo xèo cũng liên tục vang lên do lửa va chạm với băng. Hơi nước tràn ngập khắp nơi.

Thấy tình hình như vậy thì khuôn mặt người nam nhân cầm đầu phát ra cực kỳ vui vẻ. Hắn ngay lập tức đạp chân mạnh, thân mình phóng về phía trước. Hắn tin tưởng hắn nếu như dựa vào chiến đấu áp sát nhất định có thể thắng được nàng.

Rảng, rảng, choang…

Tuy nhiên khi mà hắn tiếp cần được gần với nàng định đâm thương ra thì một âm thanh khiến cho hắn rợn tóc gáy. Hắn cảm giác được một cỗ nguy hiểm sát vai mà qua. Không biết từ lúc nào chiếc khiên băng bắt đầu rạn nứt. Sau đó nó vỡ tan giống như một chiếc gương vỡ. Từ chiếc khiên bằng băng bắn ra vô số các mảnh băng sắc bén bắn về phía người nam nhân cầm đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio