Tu Chân Giả Tại Dị Thế

chương 27: ta cõng ngươi trở về

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sắc mặt Yến Hiểu Kỳ trầm xuống, toàn bộ nguyên tố hỏa hệ ma pháp bắt đầu khởi động, toàn thân nàng bao phủ trong một ngọn lửa màu đỏ, khí tức mạnh mẽ từ quả cầu nhanh chóng phát ra.

Nhìn thấy thủ đoạn công kích của Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành liền tán thưởng ma pháp của nàng thật không tầm thường khó trách ở Huyền Thiên đại lục đấu khí và ma pháp lại hoành hành, chỉ là không biết bốn hệ ma pháp khác sẽ ra sao, xem ra cũng tuyệt đối không kém ma pháp hỏa hệ.

- Tru ma chưởng, Liệt Diễm Thiên Lý.

Nhạc Thành cùng với Yến Hiểu Kỳ đồng thời phát ra hai luồng công kích hướng về Thất Tinh đại đấu sư kia. Nhạc Thành thì không sao nhưng Yến Hiểu Kỳ sau khi sử dụng Liệt Diễm Thiên Lý thì sắc mặt đã trở nên tái nhợt, ma pháp trên người cũng bị tiêu hao không còn gì.

Thất Tinh đại đấu sư trong kia cũng cảm nhận được hai luồng công kích, hắn muốn chạy trốn nhưng đã không còn kịp, đành phải bố trí một vòng phòng ngự đấu khí, ngạnh kháng hai luồng công kích.

- Bang bang, hai tiếng nổ mạnh vang lên, vòng phòng ngự của Thất Tinh đại đấu sư kia trong chốc lát đã bị tan rã, hai luồng lực công kích nhanh chóng đánh lên trên người của hắn, thân hình của hắn liền bay ngược trở lại, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngã ra phía sau cả chục thước.

Thực lực của Thất tinh đại đấu sư không thấp tuy nhiên cũng không thẻ chống lại sự công kích của Nhạc Thành và Yến Hiểu Kỳ, kết quả thế nào cũng có thể đoán ra. Nhạc Thành không khách khí lấy không gian trữ vật ở trên người của hắn xuống, loại hành động này hắn thường xuyên làm.

Sau khi Nhạc Thành rút ra tài liệu trận pháp ở trên mặt đất ra, cảnh tượng lập tức khôi phục lại sự bình thường, thi thể của bốn Đại đấu sư hiện ra trên mặt đất, một lát sau Nhạc Thành đi xung quanh một vòng đem tất cả tài liệu Mê ảo trận thu vào.

- Nhạc Thành, cám ơn ngươi.

Yến Hiểu Kỳ nói với Nhạc Thành, nếu như lần này không có Nhạc Thành thì nàng đã phải chết thảm.

- Ta không sao, ngươi có sao không, có muốn nghỉ ngơi một chút không?

Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành liền cất tiếng hỏi. Bất kể thế nào Yên gia và Nhạc gia cũng có quan hệ không tệ với nhau, mình cũng nên xuất thủ với nàng, huống chi nàng còn là người khi còn bé hay chơi đùa với mình.

- Không cần nghỉ ngơi.

Yến Hiểu Kỳ nói, hai người đánh nhau sẽ gây sự chú y cho những người đi ngang quanh, nếu bị bọn họ thấy chỉ sợ sẽ mang tới phiền toái.

- Chúng ta đi thôi, từ đây tới Lập Anh trấn cũng chỉ còn nửa ngày đường.

Nhạc Thành nói, hắn cũng muốn rời khỏi, không biết bốn người này có đồng bọn ở xung quanh không, nếu có thì đúng là phiền toái lớn.

- A.

Yến Hiểu Kỳ tiến ba bước về phía trước thì toàn thân vô lực ngã xuống, hai lần sử dụng Liệt Diễm Thiên Lý đã khiên nàng tiêu hao toàn bộ ma pháp lực, hiện tại toàn thân của nàng vô lực, đứng cũng không vững, may mà Nhạc Thành nhanh tay lẹ mắt nâng đỡ nàng dậy.

- Để ta cõng ngươi trở về.

Nhạc Thành thấy bộ dáng của Yến Hiểu kỳ thì thấy rằng nàng không còn khí lực nữa.

- Cái này…

Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ một lần nữa đỏ bừng một mảng, nàng từ trước tới giờ vẫn chưa từng thân mật với nam nhân nào như vậy.

- Đừng nói nữa, ngươi đi tiếp không được để ta cõng ngươi.

Không chờ Yến hiểu Kỳ đáp ứng, Nhạc Thành đã ngồi xuống, ý bảo nàng bám vào lưng của mình.

Khuôn mặt của Yến Hiểu Kỳ đỏ bừng, xem ra mình không còn chút khi lực nào nữa, nàng do dự một chút rồi bám vào lưng của Nhạc Thành.

- Ổn rồi.

Nhạc Thành nói sau đó hắn liền đứng lên đi về phía trước mà đi, một mùi thơm nhàn nhạt, bộ ngực mèm mại khẽ chạm vào người Nhạc Thành. Hai tay của hắn cũng đặt lên trên đùi của nàng, nhất thời trong lòng khuấy động.

Dựa vào bờ lưng rắn chắc của Nhạc Thành, đôi mắt của Yến Hiểu Kỳ ngay cả mở ra cũng không dám, trên mặt nàng đỏ bừng một mảng, nàng cảm nhận bộ ngực mềm mại của mình đặt lên trên lưng của Nhạc Thành không biết trong lòng hắn sẽ nghĩ gì, thật là xấu hổ chết đi đường, trong tim đã đập thình thịch.

- Dáng người của tiểu ny tử này thật là tốt. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, bộ ngực của yến Hiểu Kỳ ma sát vào mình, đây thật sự là dụ dỗ kinh người, Nhạc Thành cũng không nhị được mà rung động, khẽ vuốt ve cặp đùi rắn chắc, ở phía dưới bụng bỗng nhiên hơi phản ứng.

Cảm nhận Nhạc Thành đặt tay lên trên ngực của mình, trái tim của Nhạc Thành đập càng mạnh, một cảm giác tê dại truyền hết toàn thân, kiều khu không nhịn được mà khẽ run lên.

Trong không khí vô cùng mập mờ này, Nhạc Thành cuối cùng cũng đưa Yến Hiểu Kỳ tới Lập Anh trấn. Cõng nàng nửa ngày mệt mỏi toàn thân của Nhạc Thành đã ướt đầm đìa, cuối cùng hắn tìm một chiếc xe ngựa để đưa Yến Hiểu Kỳ tới Yến gia. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Yến gia ở Lập Anh trấn cũng là một gia tộc có danh tiếng, thực lực so với Nhạc gia thì mạnh hơn một chút, trong gia tộc dùng việc vận chuyển hàng hóa làm sinh ý. Đưa Yến Hiểu Kỳ tới Yến gia xong, Nhạc Thành rời khỏi.

Trở lại đại trạch của Nhạc gia, Nhạc Thành vẫn chưa trở về phòng thì đã chạm phải Nhạc Tử Sơn, lập tức bị Nhạc Tử Sơn gọi vào trong đại sảnh.

- Thành Nhi, mấy ngày nay con ở đâu vậy, ta không thấy con.

Nhạc Tử Sơn nói, Hoàng gia hiện tại đã cùng với Nhạc gia rơi vào tình trạng thủy hỏa bất dung, cộng thêm lần trước bị đánh lén, hai ngày nay Nhạc Tử Sơn lại nghe thấy Nhạc Thành ra ngoài cho nên rất lo lắng.

- Phụ thân con không sao, con chỉ đi lòng vòng bên ngoài.

Nhạc Thành nói, chuyện Hoàng gia đánh lén hắn cũng không sợ, năng lực chạy trốn mình vẫn có.

- Con nên cẩn thận một chút.

Nhạc Tử Sơn nói:

- Thành nhi, ngũ đại gia tộc ba tháng sau sẽ có một cuộc tỷ thí, con có muốn tham gia hay không?

- Ngũ đại gia tộc tỉ thí sao? Tỉ thí gì vậy?

Nhạc Thành chợt nhớ tới chuyện mà Yến Hiểu Kỳ đề cập, hắn chưa từng nghe qua chuyện tỉ thí của Ngũ đại gia tộc mà hắn cũng không biết tỷ thí cái gì.

Cứ năm năm một lần Yến gia Hoàng gia, Tiền gia La gia sẽ có một cuộc tỷ thí của đệ tử trẻ tuổi, gia tộc nào thắng sẽ được vận chuyển ở bến tàu Lập Anh trấn trong vòng năm năm.

Nhạc Tử Sơn cất tiếng nói, trước kia Nhạc Thành trói gà không chặt cho nên ông không nhắc chuyện này cho hắn biết nhưng sau khi Nhạc Thành đánh chết một tứ tinh đại đấu sư của Hoàng gia thì Nhạc Thành mới có ý nghĩ này.

- Con chỉ sợ không thắng được.

Nhạc Thành nói, ngũ đại gia tộc lúc đó nhất định sẽ phái ra những nhân vật mạnh mẽ, tu vi hiện tại của mình đúng là không thể thắng được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio