Ngay lập tức mọi người hàn huyên một chút, Nhạc Thành sau đó mới rời khỏi đình viện, trên đường đi, Nhạc Thành nghĩ thầm, trong lòng rối loạn một chút.
Nghĩ lung tung một chút, Nhạc Thành mới vào trong đình viện.
- Nhạc Thành, thế nào, đã xảy ra chuyện gì sao?
Đi vào trong đình viện, Yêu Huyên cùng với Đại Song và Tiểu Song cất tiếng hỏi.
- Không có chuyện gì đã giải quyết xong.
Nhạc Thành nhẹ nhàng cười, kỳ thực đây cũng không phải là chuyện quan trọng gì.
Nhạc Thành mơ hồ nghĩ rằng tộc trưởng tựa hồ như đang giúp đỡ mình, nếu như tộc trưởng này làm khó mình không cho mình tham gia tỷ thí thì mình cũng không có cách nào.
- Vậy thì tót rồi, tham gia tỷ thí gia tộc thế nào, có thuận lợi không?
Yêu Huyên cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Được rồi, đã có thể tham gia.
Nhạc Thành cất tiếng.
- Nhạc Thành, ta gần đây có dấu hiệu đột phá, trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm ra chỗ bế quan, không bằng vào trong Hạo Thiên Tháp của ngươi.
Yêu Huyên cất tiếng.
- Cái gì, ngươi muốn đột phá, chẳng lẽ là đột phá tới thập sí linh mãng?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi.
- Không phải, nếu như đột phá sẽ tiêu hóa hai cánh quay lại lục sí.
- Tại sao lại trở về cảnh giới lục sí, chẳng lẽ thực lực của ngươi không thể tăng lên, ngươi đã tiếp nhận truyền thừa rồi mà?
Nhạc Thành nghi hoặc mà hỏi.
- Ta nó cho ngươi biết, còn lại sáu cánh thực lực lui bước, chờ ta toàn bộ biến mất hết tất cả các cánh, đến lúc đó ta có thể từ viễn cổ ma thú tiến hóa đến giai đoạn thần thú.
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Tiến hóa thành thần thú?
Nhạc Thành không thể không kinh ngạc kêu lên, hắn không ngờ Yêu Huyên tiếp nhận truyền thừa xong thì lại có cơ duyên lớn như vậy.
- Không sai, tiến hóa thành thần thú chính thức.
Yêu Huyên khẽ cười nói.
- Được rồi, ngươi đi vào trong Hạo Thiên Tháp tu luyện là được, trong đó tuyệt đối an toàn.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên, sau đó Nhạc Thành nói với Đại Song và Tiểu Song:
- Các ngươi cũng vào trong Hạo Thiên Tháp tu luyện đi, ở trong đó linh khí tốt hơn rất nhiều.
- Chủ nhân, Hạo Thiên Tháp ở nơi nào?
Đại Song và Tiểu Song nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Đến đây, các ngươi sẽ biết.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
- Nếu như cần hỗ trợ thì ngươi cho ta biết là được. Nguồn:
Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành, quan hệ của hai người hiện tại đã rất vi diệu.
- Ta biết, ngươi cứ yên tâm bế quan là được.
Nhạc Thành trả lời, sau đó thủ ấn của hắn nghiêng nghiêng đánh tới, lập tức Hạo Thiên Tháp hiện ra.
- Đi thôi, các ngươi cứ yên tâm ở trong mà tu luyện.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó thủ ấn của hắn lại biến đổi, Hạo Thiên Tháp xoay tròn một vòng, sau đó Yêu Huyên cùng với Đại Song, Tiểu Song và Nhạc Thành biến mất ngay tại chỗ.
- Xoẹt.
Bốn người đi vào trong Hạo Thiên Tháp, bên trong là một thạch bình rất lớn.
- Chủ nhân người đã đến rồi sao?
Cảm nhận thấy Nhạc Thành đã đến, Thụ Linh liền cất tiếng.
Thụ Linh hiện tại biến thành hình người, hai cái tay do rễ ngưng tụ lại.
- Xem ra đã có tiến bộ.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó hắn lộ ra vẻ thỏa mãn.
- Đa tạ chủ nhân đã cho thuộc hạ tới đây tu luyện, linh khí ở đây có lợi không ít.
Thụ Linh tôn kính nói với Nhạc Thành.
- Ngươi tiếp tục tu luyện đi, lần sau ta sẽ luyện chế cho ngươi một viên tập hợp hình đan.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Thụ Linh. Thụ Linh là thực vật, nghìn năm cũng hình thành linh trí không giống như ma thú cho nên hóa thành nhân hình phải dùng tập hợp hình đan.
- Đa tạ chủ nhân.
Thụ Linh cao hứng nói.
- Yêu Huyên, các ngươi bế quan ở đây, không ai có thể quấy rầy các ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn liền nở ra một nụ cười, rồi rời khỏi Hạo Thiên Tháp.
Thu hồi Hạo Thiên Tháp lại, Nhạc Thành cuối cùng cũng trở về phòng, Yêu Huyên cùng với Đại Song và Tiểu Song tiến vào Hạo Thiên Tháp bế quan tu luyện cũng tốt, Nhạc Thành hiện tại cũng yên tâm, về phần hiện tại đội hộ vệ Thanh Long và đội hộ vệ Hoàng Long Nhạc Thành cũng lười lo nghĩ.
Bây giờ mình có thể tham gia cuộc tỷ thí trong tộc, đối với việc này Nhạc Thành không lo lắng nữa.
Về phần nhất mạch Nhạc Tề và nhất mạch Nhạc Thiên, Nhạc Thành cũng không có tâm tình nào để ý, những người này chẳng qua cũng chỉ là những người xa lạ với Nhạc Thành mà thôi.
Khoanh chân ngồi xuống, pháp lực của Nhạc Thành một lần nữa lưu động, Nhạc Thành một lần nữa tiến nhập vào trong tình trạng tu luyện.
Trong lúc Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện, đồng thời lúc này trong một không gian kết giới ở giữa không trung có một chấn động, ngay lập tức một thanh niên áo trắng nhảy ra.
- Là ai tới kết giới của Trần gia?
Một đội thanh niên mặc hồng giáp cất tiếng.
- Hừ, mắt chó của các ngươi mù hết rồi sao, ta là đại thiếu gia, mau dẫn ta tới gặp đại trưởng lão.
Thanh niên áo trắng này hơi biến sắc, trong ánh mắt có một vẻ uy áp không giận mà nghiêm, thanh niên này chính là Trần Bưu.
- Đại thiếu gia, đại thiếu gia chúng ta đã chết, sao còn có đại thiếu gia nữa?
Một trăm người mặc hồng giáp cất tiếng nói.
- Các ngươi muốn chết.
Sắc mặt của Trần Bưu biến đổi sau đó hàn ý tràn ngập, trong tay ngưng tụ một đan hỏa.
- Xoẹt xoẹt.
Đan hỏa biến thành một biển lửa nóng bỏng, đột nhiên bao phủ mấy trăm người mặc hồng giáp.
- Xèo xèo xèo.
Mấy trăm người này biến đổi lớn sắc mặt, bọn họ mới chỉ có thực lực Đấu Tông mà thôi, mà Trần Bưu hiện tại lại là bát phẩm luyện dược sư trung giai, dĩ nhiên là không thể chống lại.
Một lát sau đan hỏa này biến thành biển lửa, chừng một trăm người chuyển sang sắc mặt trắng bệch, đấu khí phòng ngự cũng bị đan hỏa thiêu hủy, màu giáp hồng kia tựa hồ như muốn hòa tan vậy.
- Hừ, mau dẫn ta đi gặp đại trưởng lão, nếu như không nghe thì ta sẽ lấy tính mạng của các ngươi.
Trần Bưu thu hồi đan hỏa rồi la lớn với mấy người này.
Một trăm người này đúng là e sợ, bọn họ do dự một lát rồi mang theo Trần Bưu thả người biến mất giữa không trung.
Nhạc Thành tiến nhập trong trạng thái tu luyện, bên trong Nhạc gia vô cùng náo nhiệt, đúng lúc Nhạc Thành bế quan hai ngày thì đám trưởng lão của Nhạc gia bắt đầu cãi vã, nguyên nhân cũng là do Nhạc Thành ra tay quá ác độc.
Tuy nhiên các trưởng lão cũng có người nói giúp cho Nhạc Thành, nói là đội hộ vệ Hoàng Long tự mình tìm tới, trung đội trưởng lại khiêu chiến một người mới gia nhập đội hộ vệ Hoàng Long, thua thảm như vậy cũng có thể tự trách hắn mà thôi.
Về phần muốn xử trí Nhạc Thành cuối cùng không thành công điều này khiến cho các trưởng lão vô cùng bực tức, kết quả ngày thứ ba đội hộ vệ Hoàng Long lại có không ít người tới tìm Nhạc Thành.
Đội hộ vệ Hoàng Long chỉ có bảy tám trăm người mà đội hộ vệ Thanh Long có tới hai vạn người, kiên quyết không lùi bước.
Những ngày tiếp theo, mấy nghìn người trong đội hộ vệ Hoàng Long cảm nhận được người của đội hộ vệ Thanh Long ngày càng nhiều, sau đó đã xuất hiện toàn bộ ba mươi vạn người.
Hai mươi ngày bên trong, đội hộ vệ Hoàng Long và đội hộ vệ Thanh Long giao thủ mấy lần, một đấu một đội hộ vệ Thanh Long dĩ nhiên không phải là đối thủ.