Tu Chân Giả Tại Dị Thế

chương 766: bàn thiên lão ma

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai trung niên hán tử, một người mặc trường bào màu trắng, vóc người khôi ngô, từ khí tức tựa hồ là hai sao Đấu Thánh, còn người cuối cùng, nét mặt có chút lạnh lùng, từ trên người tràn ngập hơi thở đồng dạng là hai sao Đấu Thánh.

Trong năm người, một bốn sao Đấu Thánh, hai ba sao Đấu Thánh, còn có hai người hai sao Đấu Thánh, Nhạc Thành không khỏi có chút ngạc nhiên, thực lực này quá mạnh mẽ rồi, ngay cả Cuồng Sư Môn cùng Tuyệt Tình Cốc thực lực cũng không thể so sánh.

Mà đối với những người này, Nhạc Thành cũng không nhận ra, những người này tựa hồ là cường giả không môn không phái, nhìn bộ dáng này ở Huyền Thiên nội lục lánh đời cường giả.

- Triệu Tuệ Quang, Lạc Mộc, Phá Ngọc, là các ngươi.

Lúc này, Hỏa Lão cũng kinh ngạc nhìn sáu người, sáu người này Hỏa Lão cũng biết ba người, chính là áo xanh lão giả trước mắt và hai trung niên hán tử.

- Hỏa Vô Thiên, làm sao ngươi cũng có ở đây.

Triệu Tuệ Quang cùng Lạc Mộc, Phá Ngọc khẽ đánh giá Hỏa Lão, sau đó cũng cùng kinh ngạc hô lên.

- Hỏa Vô Thiên, mau giúp ta ngăn trở bọn họ, ta có trọng tạ.

Triệu Tuệ Quang vội vàng nhìn Hỏa Lão nói, chẳng qua là nhìn thực lực Hỏa Lão, tựa hồ có chút thất vọng, một sao Đấu Thánh rất khó ngăn trở người đối diện, nhưng ngay Triệu Tuệ Quang khẽ nhìn vào người bên cạnh Hỏa Lão một cái, nhìn thấu Yến Hiểu Kỳ cấp chín Ma Pháp Sư, thực lực cũng như mình, lại thêm mấy đạo hơi thở, những người này thực lực không mạnh. Hắn lúc này thất vọng, nhóm người này không có một người nào, có thể trợ giúp mình ngăn trở đám người Kim lão quái.

- Ha ha ha ha, Triệu Tuệ Quang, lần này ta xem ngươi chạy trốn nơi đâu.

Kim lão quái, Nam Tương Tử, Bàn Thiên Lão Ma sau khi nhìn thấy nhóm người Nhạc Thành, khẽ đánh giá xuống, nhưng sau đó âm lãnh cười lớn, những người này thực lực cũng không có trở ngại, n thực lực không phải là mạnh, bọn họ cũng không để vào mắt.

- Ngươi gọi là Triệu Tuệ Quang sao, nếu ta cứu ngươi, không biết có cái gì trọng tạ.

Nhạc Thành nhìn áo xanh lão giả hỏi, có thể bị mấy tên cường giả truy kích, bảo vật này Nhạc Thành cũng cảm thấy hứng thú, không biết bảo vật chiếm được là cái gì đây.

- Các ngươi nếu giúp ta chống đở bọn họ, ta cho các ngươi một viên cửu phẩm sơ giai đan dược.

Triệu Tuệ Quang cắn răng nhìn Nhạc Thành nói.

- Khúc khích.

Nghe Triệu Tuệ Quang gọi là trọng tạ, Yến Hiểu Kỳ cùng nhóm người Yêu Huyên thiếu chút nữa bật cười, trọng tạ này tựa hồ là quá nặng, Thanh Đồng bây giờ một ngày ăn mười viên cửu phẩm sơ giai đan dược, Triệu Tuệ Quang này ra giá một viên cửu phẩm sơ giai đan dược, tựa hồ cảm thấy rất nặng, còn có chút không nỡ vậy.

- Ta không cần cửu phẩm sơ giai đan dược, ngươi nói cho ta, trên người của ngươi có bảo vật gì, bọn họ muốn đuổi theo ngươi là vì bảo vật gì, ngươi nói cho ta biết, ta liền giúp ngươi chống đỡ bọn họ, thế nào.

Nhạc Thành khẽ mỉm cười, sau đó nhìn Triệu Tuệ Quang nói, Nhạc Thành biết, những cường giả không môn không phái mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng đều là người nghèo. Cũng giống như Tu Chân Giới, một số cường giả không môn không phái tán tu, thực lực rất mạnh nhưng nghèo không mua nổi tài liệu luyện chế Pháp Khí, cho nên ở Tu Chân Giới những tán tu thường rất nghèo.

Đồng cấp thực lực, tán tu thực lực không bằng những đệ tử của các đại môn đại phái, những đệ tử đại môn đại phái trên người đều có Pháp Khí công kích, tán tu thì không có cho nên thực lực thấp hơn.

Mà ở Huyền Thiên nội lục, Nhạc Thành cũng biết, cường giả không môn không phái đồng cấp thực lực cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đại môn đại phái đại, bọn họ có trung cấp đấu kỹ, cao cấp đấu kỹ, mà cường giả không môn không phái, cũng rất ít người có cao cấp đấu kỹ, trừ phi là giống như Thanh Dương Lão Tổ cường giả.

- Điều này. . .

Triệu Tuệ Quang có chút do dự, tựa hồ không nghĩ nhóm người Nhạc Thành muốn biết trên người mình có bảo vật gì.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi thật dám nói, chỉ bằng các ngươi cũng muốn chống đỡ chúng ta sao, các ngươi nếu đưa tới cửa, ta cũng không khách khí, mấy cô nàng này xinh đẹp, Lão Ma ta rất thích, hôm nay các ngươi chúng ta cũng thu thập.

Bàn Thiên Lão Ma nhìn vào nhóm người Yêu Huyên phía sau Nhạc Thành cười lớn, tựa hồ tính toán đối phó nhóm người Nhạc Thành rồi.

- Hỏa Vô Thiên, nhìn vào quen biết của chúng ta, một mình ngươi đi đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bạch Y trung niên hán tử Lạc Mộc nhìn Hỏa Lão nói.

- Lạc Mộc, ta cũng khuyên ngươi một câu, ngươi có thể đi trước, bằng không tự gánh lấy hậu quả, đây là nhìn ở giao tình chúng ta trước kia.

Hỏa Lão nhìn Lạc Mộc thở dài nói, hai người trước kia quan hệ cũng không tệ lắm.

- Hỏa Lão, ngươi biết bọn họ.

Thần thức Nhạc Thành truyền âm hỏi Hỏa Lão.

- Ta biết ba người, chính là Triệu Tuệ Quang, Lạc Mộc và Phá Ngọc, ba người này đều là cường giả không môn không phái, trước kia đều là biết, mà người vừa mới nói chuyện đoán chừng là Bàn Thiên Lão Ma, bên cạnh hai người là Kim lão quái, người còn lại Nam Tương Tử, ba người này đều là lão quái thành danh đã lâu, thực lực rất mạnh, tất cả đều là cường giả không môn không phái, sáu người này nghe nói danh tiếng không tốt lắm, ở Huyền Thiên nội lục một số cường giả không môn không phái cũng không thích mấy người này. Những người này đặc biệt thích làm những việc cướp của, thường xuyên đi cướp bóc.

Hỏa Lão nhìn Nhạc Thành trả lời.

- Những người này cũng có chút ý tứ, tựa hồ cũng không phải là người tốt.

Nhạc Thành khẽ cười nói, nhưng sau đó nhìn Bàn Thiên Lão Ma, thực lực bốn sao Đấu Thánh ở Nhạc gia cũng là cường giả, Nhạc Dao trưởng lão cùng Nhạc Trang trưởng lão đều mới là một sao Đấu Thánh cùng hai sao Đấu Thánh mà thôi. Mà ngay khi có Kim Long Chi Thể, cũng chỉ có thể ở đồng cấp Vô Địch mà thôi, nếu có mười thành Kim Long Chi Thể, lại thêm thiên phú Long Khiếu Cửu Thiên công kích, cũng chỉ có thể vượt một cấp chống lại mà thôi, còn đánh chết mà nói, rất là khó làm được.

- Ngươi là Bàn Thiên Lão Ma, ngươi muốn thu thập ta sao.

Nhạc Thành nhìn Bàn Thiên Lão Ma khẽ nói.

- Hmm ha ha ha, Nhóc tử, ngươi là ai, muốn thu thập ngươi không phải là dễ dàng sao, ngươi hỏi vấn đề này quá ngu, đoán chừng ngươi cũng không thông minh.

Bàn Thiên Lão Ma cười to nói, hắn nhìn trên người Nhạc Thành không cảm giác được bất kỳ đấu khí cùng Ma Pháp Lực, cũng không coi Nhạc Thành vào đâu.

- Vậy sao, ta là Nhạc gia Nhạc Thành, cũng là Nhạc gia tộc trưởng.

Trên khóe miệng Nhạc Thành giương lên, sau đó khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi là người Nhạc gia sao.

Bàn Thiên Lão Ma nhất thời có chút kinh ngạc, khẽ nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, sau đó cũng cười nói:

- Tiểu tử, ngươi nói láo cũng phải nhìn mới được, ngươi giả mạo là người Nhạc gia, lại còn nói là Nhạc gia tộc trưởng, thật là chết cười ta, nhưng ngươi là người Nhạc gia thì thế nào, Lão Ma vô thân vô cố, Nhạc gia làm gì được ta.

- Ba ba, mấy người này mùi vị không tệ, ba người này giao cho người, ba người kia giao cho con đi.

Thanh Đồng đi đến bên người Nhạc Thành chỉ vào Bàn Thiên Lão Ma, Nam Tương Tử, Kim lão quái khẽ nói, lúc này Thanh Đồng nhắm vào Triệu Tuệ Quang, Phá Ngọc, Lạc Mộc, ba người này Thanh Đồng có thể l nắm chắc bắt lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio