Đáng sợ, Long Động Chủ cảnh giới lục phẩm, lại có được thân thể long ma, chiến đấu trong đám lục phẩm cũng có thể xếp vào chiếu trên! Thế mà một tên trâu bò như thế vừa gặp người ta đã bị xiên thành thịt xiên rồi.
Liễu yêu Khinh Vũ sợ vãi linh hồn, rốt cuộc vị đại nhân dịu dàng này có cảnh giới gì? Vì sao Long Động Chủ cảnh giới lục phẩm lại không hề có sức chống đỡ khi ở trong tay hắn?
- Đừng sợ, ta đến Cửu U Giới không phải là để đối phó với ngươi. Chỉ vì ta ngự kiếm phi hành nhanh quá nên mới gặp sự cố, thế là xâm nhập vào Cửu U Giới này thôi.
Bạch Tôn Giả xua tay an ủi liễu yêu rồi hỏi tiếp:
- Đúng rồi, liễu yêu bé nhỏ, ngươi có biết cách nào để rời khỏi Cửu U Giới không?
Đây là lần đầu tiên Bạch Tôn Giả đi vào Cửu U Giới, ngài không hiểu lắm về thế giới này.
Liễu yêu Khinh Vũ run rẩy ngẩng đầu lên:
- Ngài vào từ chỗ nào… thì có thể ra từ chỗ đó.
- Ồ, ta biết rồi, cảm ơn nhé.
Bạch Tôn Giả mỉm cười nói:
- Đúng rồi, còn phải cảm ơn nhánh cây làm phi kiếm của ngươi nữa, chất liệu tốt lắm, dùng rất thuận tay, tốc độ phi hành không kém gì phi kiếm bản mệnh của ta đâu.
Liễu yêu Khinh Vũ:
-… Sau khi chào hỏi liễu yêu Khinh Vũ xong, Bạch Tôn Giả lại nhìn con long ma cơ bắp đang bị đính vào mũi chiếc phi kiếm dùng một lần bản của mình.
Long ma cơ bắp vẫn duy trì tư thế hai tay giao nhau, bị kiếm khí đâm xuyên. Kiếm khí xuyên qua hai tay giao nhau của long ma rồi đâm thấu lồng ngực hắn, xiên luôn nó vào mũi kiếm. Lúc này con long ma cơ bắp đang vùng vẫy không ngừng, muốn thoát ra khỏi phi kiếm của Bạch Tôn Giả.
Thế nhưng kiếm khí của Bạch Tôn Giả mang sức mạnh đồng dạng với tinh lọc, đó cũng chính là lực lượng mà liễu yêu Khinh Vũ tiếp xúc khi trước.
Lực lượng tinh lọc này sẽ khu trừ hết lực lượng Cửu U ô uế trên người long ma, không chỉ thế, nó còn khiến cho đám tà ma Cửu U suy yếu và không còn sức lực. Cho dù Long Động Chủ đã ở cảnh giới lục phẩm, mà bị luồng lực lượng tinh lọc này đâm thẳng vào cơ thể thì cũng nhũn như con chi chi mà thôi Long Động Chủ căn bản không thể giãy thoát khỏi mũi kiếm được.
- Ồ? Hóa ra là một con long ma.
Bạch Tôn Giả ngửi thấy mùi máu trên người Long Động Chủ thì kinh ngạc lắm.
Không ngờ con tà thú cường tráng ú nu này lại là long ma trong thiên ma ngoại vực.
Thiên ma ngoại vực mà lại là tà ma Cửu U, quả nhiên nên xử lý đi thì hơn!
Thế là Bạch Tôn Giả giẫm nhẹ phi kiếm dưới chân, một đạo kiếm ý phóng ra.
Kiếm ý xuyên thẳng vào cơ thể long ma.
Hóa đá!
Ngay sau đó, thân thể long ma cứng đờ lại, một tầng vật chất màu hổ phách từ trong cơ thể nó toát ra, bao phủ toàn thân nó rồi biến nó thành một hóa thạch hổ phách khổng lồ.
Khối hóa thạch hổ phách cô đọng ngay trên mũi phi kiếm dùng một lần của Bạch Tôn Giả.
Khí tức sinh mệnh của Long Động Chủ tiêu tán nhanh chóng. Không chỉ có thân thể của long ma, mà ngay cả phụ thân trùng ở sâu trong cơ thể nó cũng biến thành một phần của hóa thạch hổ phách, thân tử đạo tiêu!
Long Động Chủ Tà Long động của Lai Sinh sơn chưa kịp xuất sư, thậm chí còn chưa kịp ra khỏi cửa nhà, thì đã tiêu đời nhà ma.
- Long Thiên Quân động chủ!
Liễu yêu Khinh Vũ kêu lên thất thanh.
Long Thiên Quân chính là tên thật của Long Động Chủ. Năm đó phụ thân trùng tên là Bách Quân, sau khi bám vào người long ma thì đã đổi tên thành Long Thiên Quân!
- Ô? Ngươi biết con long ma này à?
Bạch Tôn Giả quay lại nhìn liễu yêu.
Mặt mày liễu yêu trắng nhợt cả ra. Sau đó cô nàng quyết đoán lắc đầu quầy quậy:
- Không, ta chẳng biết hắn là ai cả.
Bạch Hạc Chân Quân cười lạnh lùng:
- Nhưng ngươi vừa mới gọi tên nó xong đấy. Long Thiên Quân động chủ? Hừ! Bạch tiền bối, liễu yêu này quả nhiên có vấn đề, để ta chém cô ta thành củi đi!
- Đừng mà!
Liễu yêu Khinh Vũ sợ mất mật, rút ngay rễ khỏi mặt đất Cửu U Giới rồi phóng lên trời bỏ chạy. Tuy chưa biến hóa nhưng cô đã ngưng tụ được yêu đan, là một đại yêu cấp bậc ngũ phẩm có thể đạp không mà đi rồi.
Thế nhưng cô không ngự kiếm phi hành thì làm sao có thể chạy kịp với Bạch Hạc Chân Quân có đến bốn cánh?
Bạch Hạc Chân Quân tung cánh lao đi như chớp giật, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay bên cạnh liễu yêu Khinh Vũ.
Sau đó Bạch Hạc Chân Quân vung tay phải chém ra một chưởng.
Vụt!
Liễu yêu Khinh Vũ bay ngược lại, rơi xuống trước mặt Bạch Tôn Giả.
Lại một chớp mắt sau, Bạch Hạc Chân Quân đã lao vụt về bên cạnh liễu yêu Khinh Vũ, biến chỉ thành kiếm, định chém cô thành một bó củi nát.
- Bạch Hạc, chờ đã.
Bạch Tôn Giả lên tiếng ngăn cản.
Bạch Hạc Chân Quân lập tức dừng kiếm khí lại rồi nhìn về phía Bạch Tôn Giả với vẻ nghi hoặc:
- Bạch Tôn Giả có gì sai bảo?
- Ta thấy mình và cô ta rất có duyên, cho nên tha cho cô ta đi. Mang cô ta về… rồi nghĩ cách thanh lọc hết năng lượng Cửu U trong cơ thể cô ta là được.
Bạch Tôn Giả xoa cằm rồi bổ sung thêm:
- Thế thì sau này ta đã có nguồn nhánh cây vô tận để chế tạo phi kiếm dùng một lần rồi. Có lẽ ta nên nghiên cứu một series phi kiếm mới, ví dụ như series “Liễu yêu dùng một lần” chẳng hạn.
Liễu yêu Khinh Vũ:
-… Đáng giận! Trả một rổ cảm động lại cho bà!
Khi vị đại nhân cường đại mà dịu dàng này nói nửa câu trước, cô đã cảm động đến mức muốn lấy thân báo đáp người ta. Thế mà ngài lại nói nửa câu sau, đánh cô từ thiên đường rớt thẳng xuống địa ngục.
Bạch Hạc Chân Quân:
- Không hổ là Bạch tiền bối, mưu tính sâu xa quá!
Thế là hắn thi triển pháp thuật trói chặt liễu yêu Khinh Vũ lại, treo vào phía đuôi của phi kiếm dùng một lần bản .
Liễu yêu Khinh Vũ cảm thấy chả còn gì lưu luyến mà sống trên đời.
…
…
- Đứng vững nhé, chúng ta về nhà thôi!
Bạch Tôn Giả nói đoạn thì kết kiếm quyết, phi kiếm dùng một lần đưa theo ba “người” và ghim con long ma cơ bắp nọ phóng vụt ra khỏi khe hở không gian.
Tốc độ cực nhanh Liễu yêu Khinh Vũ cảm thấy rễ của mình mềm nhũn ra, may mà cô là đại yêu ngũ phẩm nên mới có thể cắn răng chống đỡ được.
Thế nhưng chỉ trong thời gian hai hơi thở sau.
Bạch Tôn Giả thầm nghĩ trong lòng: “Thấy bụng hơi đoi đói…thôi về nhà nhanh chút đi.” Sau đó ngài lại kết kiếm quyết, làm cho tốc độ phi kiếm tăng lên gấp năm lần!
Bạch Hạc Chân Quân thân là chân quân, tốc độ này hắn thừa sức chịu được.
Thế nhưng liễu yêu Khinh Vũ bị cuốn dây thừng treo toòng teng sau kiếm thì không chịu được nữa rồi! Cô nàng chưa bao giờ bay với tốc độ điên cuồng chóng mặt thế này cả, lại còn bị trói treo lên, nếm đủ mùi kinh sợ khi bay.
- Á á á á.
Tiếng thét của liễu yêu Khinh Vũ chẳng khác nào một khúc hát cá heo vang mãi chẳng dừng.
…
… Một nơi khác.
Gần một con đường vắng người và không có camera giao thông, cách biệt thự của Ngư Kiều Kiều ở địa khu Giang Nam không xa.
Một chiếc Ngũ Lăng Hoành Quang màu bạc xuất hiện trong im lặng, sau đó điềm nhiên đi vào đường cái.
Trong xe, một gã đàn ông mặt đỏ au huýt sáo vang vang:
- Không bị bất cứ ai phát hiện, tốt lắm.
- Mục tiêu là biệt thự của Ngư Kiều Kiều tiểu hữu, đi thôi.
Gã đàn ông mặt đỏ cười ha hả rồi lái con Ngũ Lăng Hoành Quang sản xuất trong nước đi bon bon trên đường.
Đừng nhìn con Ngũ Lăng Hoành Quang bình thường mà lầm, thực tế đây là một chiếc tiên thuyền của tu sĩ, lên được trời, đi được đường cái, lặn được xuống nước, trâu bò lắm đó.
Ngũ Lăng Hoành Quang chỉ là cái vỏ ngoài để ngụy trang mà thôi, dùng nó đi trên đường sẽ không bị người ta để ý.
Gã đàn ông mặt đỏ vừa lái xe vừa huýt sáo, sắp tới chỗ Thư Hàng tiểu hữu rồi ~
…
… Bon bon bon bon, đột nhiên thấy cảnh sát giao thông cắm chốt đằng trước, hình như là đang kiểm tra nồng độ cồn.
Mấy năm gần đây ngày càng nhiều xe riêng đi lại trên đường, sự cố giao thông cũng ngày càng thường xuyên hơn Cảnh sát giao thông kiểm tra việc uống rượu khi đang lái xe cực kì nghiêm ngặt Mấy chú cảnh sát thử nồng độ cồn xuất quỷ nhập thần như anh hùng Núp, trời biết bọn họ sẽ cắm chốt ở cung đường nào.
Gã đàn ông mặt đỏ cũng không để ý mà chỉ bình thản lái xe đi qua.
Sau đó… xe hắn bị chặn lại. Trước mặt hắn đã có ba bốn chiếc xe, một đám tài xế bị bắt xuống thổi khí vào một thiết bị trông như cái microphone.
Mấy tài xế đằng trước kiểm tra xong thì đến gã đàn ông mặt đỏ.
Hắn vừa hạ kính xe, lấy được giấy phép lái xe ra, chưa kịp nói câu nào thì anh cảnh sát giao thông trẻ tuổi đã nói ngay:
- Mời anh đưa giấy phép lái…chậc chậc, uống kinh quá nhỉ?
Gã đàn ông mặt đỏ lấy giấy phép lái xe ra mà ngu cả người:
- Gì cơ?
- Anh đừng có mà giả ngu, mặt mũi đỏ au thế này rồi còn gì.
Cảnh sát giao thông trẻ cười lạnh, nhìn vào giấy phép lái xe, thấy tên đề là “Hiến Công”, họ Hiến tên Công? Tên tuổi gì lạ vậy? Anh chàng xem xong bèn lấy thiết bị như chiếc microphone rồi đưa qua:
- Trời sinh đó! Mặt đỏ của ta là trời sinh đó!
Gã đàn ông mặt đỏ cả giận nói.
- Haha, anh tưởng anh là Quan Nhị Gia hay sao? Thổi đi. Đã uống rượu thì đừng mong mà thoát kiểm tra, có nói xạo cũng vô dụng thôi.
Cảnh sát trẻ tuổi đẩy thiết bị thử nồng độ cồn tới.
Sau đó…
- Ơ? Không uống thật à?
Cảnh sát trẻ tuổi thốt lên kinh ngạc. Đây không phải là lần đầu anh chàng đi bắt mấy tên uống rượu lái xe, thế nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy người không uống rượu mà mặt mũi đỏ gay như gã đàn ông mặt đỏ này. Chẳng lẽ trời sinh người này như vậy thật? Mặt đỏ của anh ta giống y như mặt đỏ vì uống rượu luôn.
- Thấy rồi chứ? Đã bảo là trời sinh, trời sinh hiểu không hả?
Gã đàn ông mặt đỏ chỉ hận không thể phun đầy mưa xuân lên mặt cảnh sát trẻ.
Mặt đỏ thì làm sao? Mặt đỏ thì đáng bị kì thị à?
Cảnh sát giao thông trẻ ngại quá, đành phải cho hắn đi ngay.
Gã đàn ông mặt đỏ buồn bực lái chiếc Ngũ Lăng Hoành Quang đi về phía biệt thự của Ngư Kiều Kiều.
“Đi đường mà gặp bắt thử độ cồn, mình cứ thấy hôm nay nhọ nhọ kiểu gì ấy.” Hiến Công Cư Sĩ thầm nghĩ trong lòng.
Đúng vậy, gã đàn ông mặt đỏ này chính là Hiến Công Cư Sĩ. “Hi vọng là con long ma của mình sẽ không sao. Thư Hàng tiểu hữu đừng có bị tập kích lúc ta còn chưa tới đó nhé. Không được, ta phải nhanh hơn nữa, phải tới bên cạnh Thư Hàng tiểu hữu thật nhanh, không thể để con long ma kia trốn mất hay rơi vào tay người khác được.” Hiến Công Cư Sĩ nhanh chóng chạy tới gần biệt thự của Ngư Kiều Kiều.
- Chính là nơi này!
Hiến Công Cư Sĩ xuống xe, nhìn thấy biệt thự của Ngư Kiều Kiều vẫn còn nguyên vẹn không sứt mẻ gì, xem ra con long ma kia vẫn chưa đến.
Đúng là không còn gì tốt hơn.