Nói cách khác, chính hắn vừa mới lên đài diễn cảnh “Tống Thư Hàng treo Bạch tiền bối lên đánh” sao?
Bây giờ Tống Thư Hàng tha thiết muốn có một người con gái tên là “Tĩnh Lặng”. Đừng ai hỏi cô ấy họ gì, cô ấy tên là “Một Mình Tĩnh Lặng”.
Thấy Tống Thư Hàng ngây ra như phỗng, Tô thị A Thập Lục bèn bước tới an ủi hắn:
- Thư Hàng, thật ra ngươi không cần phải tuyệt vọng như thế đâu… nghĩ thoáng chút đi.
Tống Thư Hàng gật đầu cứng còng.
- Có lẽ chưa chắc ngươi đã chết đâu.
Tô thị A Thập Lục nghĩ ngợi một tí rồi nói tiếp:
- Tuy là ban nãy ngươi diễn cảnh treo Bạch Tôn Giả lên đánh, thế nhưng đó là nhân vật do chính Bạch Tôn Giả muốn diễn mà. Nếu nhìn từ một khía cạnh khác thì ngươi đang hoàn thành tâm nguyện của Bạch Tôn Giả, đang làm một việc khiến cho Bạch Tôn Giả vui vẻ mà, không phải sao?
Bắc Hà Tán Nhân nghe thấy thế thì xoa cằm tỏ vẻ đồng ý:
- Từ khía cạnh nào đó mà nói thì lời của Tiểu Thập Lục có lý lắm.
Đến cả Thông Huyền đại sư cũng gật đầu ra vẻ tán thành.
Lệ Chi Tiên Tử:
- Nói thế có khi Thư Hàng tiểu hữu không những không chết mà còn có thể gặp may nữa ấy.
Lạc Trần Chân Quân:
- Có lý, hay là chờ bao giờ cảnh kia quay xong, Thư Hàng tiểu hữu đi hỏi thử Bạch Tôn Giả xem ngài ấy có vui không đi. Thế là có thể tính ra kết quả ngay. Nếu Bạch Tôn Giả thấy diễn rất vui thì nói không chừng Thư Hàng tiểu hữu trúng mánh lớn rồi.
Khi các đạo hữu đang trao đổi thì cảnh đầu tiên trong kịch bản đã quay xong.
Các thành viên đoàn phim và các diễn viên bắt đầu nghỉ ngơi để chuẩn bị cho cảnh kế tiếp.
Đạo diễn Jacob đang xem lại cảnh vừa rồi.
Giang Tử Yên, Cổ Hồ Quan Chân Quân và Bạch Tôn Giả lần lượt xuống khỏi đài luận võ.
…
- Thư Hàng tiểu hữu, sống chết chỉ trông vào lúc này thôi đấy. Bây giờ ngươi đi hỏi Bạch tiền bối xem ngài ấy đóng phim có vui không.
Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số cổ vũ.
Dưới sự cổ vũ nhiệt tình của các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số , Tống Thư Hàng bước đến trước mặt Bạch Tôn Giả.
Tống Thư Hàng hỏi:
- Bạch tiền bối, ngài có hạnh phúc không?
- Hả?
Bạch Tôn Giả nghe xong chẳng hiểu gì cả.
- À không phải, ý ta là khi quay phim ngài có vui vẻ không ấy?
Tống Thư Hàng lại hỏi.
- Ừa, vui lắm.
Bạch Tôn Giả mỉm cười:
- Quay phim với mọi người rất vui. Hơn nữa, nhân vật Lăng Dạ này cũng làm cho ta nhớ lại nhiều chuyện cũ. Tóm lại là rất thú vị, rất mới mẻ. Giờ ta chỉ muốn quay ngay cảnh tiếp theo thôi.
Tống Thư Hàng nghe đến đó thì cũng mỉm cười:
- Bạch tiền bối thấy vui là tốt rồi.
Vậy thì cho dù hắn có lên đài đánh Bạch tiền bối cũng là một trong những việc khiến cho ngài ấy vui vẻ!
Tốt quá rồi!
- Thư Hàng, diễn không tồi.
Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba và Ngư Kiều Kiều cũng đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Cao Mỗ Mỗ vỗ vai Tống Thư Hàng mấy cái:
- Đoạn mày đánh Tống Bạch tiên sinh ban nãy quá là đặc sắc luôn. Nha Y cũng nói mày diễn đại sư huynh đáng ghét kinh lên được, chỉ hận không thể nện cho mày một trận. Mày diễn Cao Thăng sư huynh như thật luôn rồi.
May mà hắn không tự đi diễn cái nhân vật này, nếu không thì người bị Nha Y căm ghét chính là hắn chứ ai.
Bạn tốt Tống Thư Hàng, mày gánh nồi giỏi lắm.
Tống Thư Hàng gượng cười:
- Mày có thu hoạch được gì không?
Lúc trước hắn đã để ý thấy Cao Mỗ Mỗ rất hay chú ý đến đạo diễn Jacob.
- Tao thấy rất có hứng với nghề đạo diễn.
Cao Mỗ Mỗ nói nghiêm túc:
- Cho nên tao đang nghĩ không biết có nên chuyển ngành sang học đạo diễn không đây.
Tống Thư Hàng:
- …
- Ha ha, tao đùa thôi. Mà dù tao có muốn đi học đạo diễn thì bố tao cũng không cho. Nhưng mà tao thích viết kịch bản lắm, tao định theo Thôn Vân đại sư học cách viết kịch bản làm sao cho đạo diễn họ vừa lòng. Thôn Vân đại sư cũng đồng ý sẽ dạy cho tao rồi.
Cao Mỗ Mỗ nói.
Tống Thư Hàng nghe thấy thế thì lại xoa cằm suy tư:
- Cao Mỗ Mỗ, mày định đi tu à?
- Phủi phui cái mồm mày, tao là giai có bạn gái nha, tu cái quần què.
Cao Mỗ Mỗ la lên.
- Tao lại thấy mày nên xét tới việc làm đệ tử tục gia, thế thì mối quan hệ giữa mày và Thôn Vân đại sư sẽ gần hơn một chút.
Tống Thư Hàng nói.
- Mày nói nghe cũng có lý đấy.
Cao Mỗ Mỗ nói:
- Cơ mà thôi đi, tao chẳng thích thú gì với việc làm đệ tử tục gia của Phật môn cả.
Tống Thư Hàng cười nhẹ.
… Bạch Tôn Giả và Giang Tử Yên đi tới chỗ đạo diễn Jacob để xem lại cảnh vừa rồi.
Tống Thư Hàng quay lại chỗ Bắc Hà tiền bối rồi nói:
- Bạch tiền bối nói ngài ấy rất vui vẻ khi quay phim, ngài ấy còn bảo quay phim rất thích, rất khoái nữa.
Tô thị A Thập Lục:
- Thế thì ngươi không cần lo đâu, ít nhất thì sẽ không xảy ra chuyện gì cả.
Lệ Chi Tiên Tử:
- Nói thế thì có khi Thư Hàng tiểu hữu còn gặp may đấy.
Bắc Hà Tán Nhân sáng ngời mắt lên:
- Có lẽ Tống Thư Hàng tiểu hữu đã bắt đầu gặp may rồi cũng nên, hay là chúng ta thử một chút đi?
- Cái này mà cũng thử được à?
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.: / :- Nếu muốn thử may mắn thì cách đơn giản nhất là bốc thăm hoặc là lắc xúc xắc.
Có tiền bối đề nghị.
Lạc Trần Chân Quân hỏi:
- Ở đây có xúc xắc à?
- Làm mấy cái là được, có gì khó khăn đâu. Định làm bằng vật liệu gì?
Tuyết Lang Động Chủ hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử:
- Tuyết Lang đạo hữu làm mấy cái bằng băng đi.
- Được, xem ta đây.
Tuyết Lang Động Chủ chà chà tay rồi hà một hơi khí vào giữa hai tay mình.
Sau đó hắn lại xoa xoa hai cái nữa, khi hắn mở tay ra thì bốn chiếc xúc xắc sáng lấp lánh đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Nhìn độ thuần thục của Tuyết Lang Động Chủ thì có vẻ hắn làm xúc xắc kiểu này rất thường xuyên.
Chẳng lẽ Tuyết Lang Động Chủ là một con sói thích cá cược à?
Hay là vì Tuyết Lang Động Chủ có pháp thuật hệ băng tinh thâm nên mới có thể tạo ra xúc xắc thoải mái như thế?
Lúc này, Lệ Chi Tiên Tử lấy một chiếc hộp nhỏ rồi rút ra một chiếc bút, vẽ những chấm tròn xinh xắn lên trên xúc xắc.
- Xong rồi, Thư Hàng tiểu hữu thử xem đi.
Tuyết Lang Động Chủ đưa xúc xắc bằng băng cho Tống Thư Hàng.
- Đổ xúc xắc ra kết quả thế nào mới là may mắn nhỉ?
Tống Thư Hàng hỏi.
Ra đúng như ngươi muốn là may mắn thôi, hay là thử đổ ra bốn cái bốn điểm đi.
Tô thị A Thập Lục nói.
Tống Thư Hàng:
- Ừ, để ta thử xem.
Hắn tùy tiện cho bốn viên xúc xắc vào tay lắc mấy cái rồi đổ xuống.
Bốn viên xúc xắc bằng băng lăn trên mặt đất...
Mấy giây sau, chúng dừng lại.
Bắc Hà Tán Nhân:
- Bốn cái bốn điểm thật!
Lệ Chi Tiên Tử:
- Bắt đầu may thật rồi à?
- Một lần không đủ, có khi là trùng hợp đấy. Thư Hàng tiểu hữu lắc ra bốn lục thử xem nào.
Tuyết Lang Động Chủ nói rồi còn đưa ra một ống lắc xúc xắc bằng băng.
Tống Thư Hàng lấy ống lắc ra rồi thả bốn viên xúc xắc vào.
- Bốn lục à?
Nói đoạn, hắn tiện tay lắc mấy cái.
Một lát sau.
Khi mở ống lắc ra, bốn chiếc xúc xắc bên trong là bốn con lục tỏa sáng lấp lóe.
- Xem ra Thư Hàng tiểu hữu bắt đầu gặp may rồi.
Tuyết Lang Động Chủ nói.
- Thư Hàng tiểu hữu, hay bây giờ ngươi ước gì đó thử xem.
Bắc Hà Tán Nhân đè nghị. Bây giờ Tống Thư Hàng tiểu hữu đang được nữ thần may mắn phù hộ, hắn muốn xem thử Thư Hàng tiểu hữu sẽ may mắn tới mức nào.
- Ước gì à… ta ước Bắc Hà tiền bối có thể diễn Cao Thăng sư huynh thay ta nhé?
Tống Thư Hàng nói.
- Không được đâu.
Bắc Hà Tán Nhân từ chối thẳng thừng:
- Nhưng ngươi có thể ước Cuồng Đao Tam Lãng thử.
- Lúc trước Bạch tiền bối đã nói khí chất của Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối không hợp với nhân vật Cao Thăng sư huynh này rồi.
Tống Thư Hàng nói bất đắc dĩ.
- Thế thì tí nữa Tô thị A Thất đạo hữu đưa Đồng Quái Tiên Sư về đấy. Đến lúc đó ngươi ước Đồng Quái Tiên Sư thay ngươi đi? Nếu Đồng Quái Tiên Sư dịch dung thành ngươi để lên đài thì chắc chắn là có thể làm một thế thân cực tốt.
Bắc Hà Tán Nhân lại đề cử tiếp. Lệ Chi Tiên Tử gật đầu đồng ý:
- Vụ này hay đó. Nếu nói diễn viên đóng thế tốt nhất thế gian thì chắc chắn phải là Đồng Quái Tiên Sư rồi. Thuật dịch dung của hắn siêu ngầu, thích biến thành ai là biến được thành người đó.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi trong lòng.
Tuyết Lang Động Chủ:
- Nhưng kiểu ước này chắc là không được đâu. Hay là Thư Hàng tiểu hữu đổi nguyện vọng khác xem sao.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi rồi thở dài và nói nghiêm túc:
- Nếu muốn ước điều gì thì… thực ra bây giờ ta có một nguyện vọng, đó là cầu cho linh quỷ của ta có thể sớm ngày trở về bình an.
Bắc Hà Tán Nhân tò mò:
- Linh quỷ ư? Linh quỷ của Thư Hàng tiểu hữu bị làm sao?
Khó trách lần này gặp Thư Hàng tiểu hữu hắn cứ thấy có gì đấy sai sai, thì ra là linh quỷ có vấn đề.
- Trước đó không lâu, linh quỷ của ta bị một vị đại năng dùng sức mạnh mượn đi. Sau này khi đại năng đó trả linh quỷ của ta về thì xảy ra sự cố. Bây giờ hình như linh quỷ đã bị nhốt trong một không gian đặc biệt nào đó rồi, ta không cảm ứng được vị trí của nó nữa, mọi liên hệ giữa ta và nó đều bị cắt đứt cả. Ta chỉ có thể cảm ứng được là nó vẫn còn sống thôi.
Tống Thư Hàng ấn tay lên ngực.
Linh quỷ là một phần của hắn đó.
Sau khi mất đi linh quỷ, hắn vẫn không thể nào thích nghi được, cứ thấy trong người trống rỗng.
Linh quỷ của hắn vất vả lắm mới tấn chức lên được linh quỷ cấp cao, thực lực càng ngày càng mạnh. Nó đột nhiên biến mất làm cho hắn có chút không cam lòng.
- Nếu linh quỷ còn sống thì Thư Hàng tiểu hữu không cần lo lắng, nhát định sẽ có cách tìm nó về thôi.
Bắc Hà Tán Nhân an ủi.
Nói đến linh quỷ… linh quỷ mà cũng bị người khác dùng sức mạnh mượn đi được à? Bắc Hà Tán Nhân nghe thấy chuyện này lần đầu đấy.
Tống Thư Hàng gật đầu. Một ngày nào đó hắn nhất định sẽ cứu linh quỷ về.
… Khi các đạo hữu đang nói chuyện thì chỉ có mỗi Dược Sư còn mân mê di động, hắn đang nhắn tin trong nhóm bạn bè.
Vì hắn đánh chữ quá chậm, cho nên bạn bè người ta gửi tin xong, hàn huyên với nhau nửa ngày trời rồi hắn mới gửi được đi.
Sau khi gửi xong tin trong nhóm bạn bè, Dược Sư lại quay lại nhóm Cửu Châu số theo thói quen. Lúc này trong nhóm Cửu Châu số có tin nhắn mới.
Là Tô thị A Thất gửi tin đến.