Tống Thư Hàng cười nói:
- Mẹ ơi con về rồi.
Mẹ Tống nhìn con trai mình một cái rồi gật đầu. Sau đó bà lại nhìn tiểu hòa thượng và hai cô bé loli Thi, Chúc đằng sau Tống Thư Hàng.
- Ố, tiểu sư phụ lại tới nhà tôi chơi à.
Mẹ Tống nhìn thấy Quả Quả thì mỉm cười thân thiết.
- Chào bác ạ.
Tiểu hòa thượng chắp hai tay lại chào hỏi.
Vẻ mặt nghiêm túc của tiểu hòa thượng vô cùng đáng yêu.
Tống Thư Hàng cảm thấy khi đối diện với đứa con trai ruột như hắn, mẹ hắn cũng chưa từng thân thiết đến thế.
Mẹ Tống lại nhìn hai cô bé đáng yêu bên cạnh tiểu hòa thượng. Rồi bà nhìn sang Diệp Tư đứng cạnh Tống Thư Hàng… Sau đó trí tưởng tượng của mẹ Tống bay tít tận trời xanh.
‘Nếu như tương lai có một ngày Tống Thư Hàng kết hôn với cô gái này thì đứa con của hai đứa chắc sẽ đáng yêu như tiểu hòa thượng nhỉ? Nếu như là sinh con gái thì nhất định sẽ sinh đôi, phải xinh xắn như hai cô bé đằng sau lưng kia mới được.’
Diệp Tư cười nói:
- Chào bác ạ, tên cháu là Diệp Tư.
Lời chào hỏi của Diệp Tư kéo suy nghĩ của mẹ Tống từ trên trời về.
- Chào Diệp Tư.
Mẹ Tống cười rồi đưa mọi người vào phòng khách nghỉ ngơi:
- Thư Hàng, trên đường đi con đã ăn gì chưa?
- Con chưa ăn gì cả, vốn con định ăn tối trên xe điện luôn, nhưng giữa đường xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn nên chúng con về nhà trước.
Tống Thư Hàng nói.
- Vậy mấy đứa đợi một lát, mẹ đi chuẩn bị đồ ăn.
Mẹ Tống nói.
…
Trong phòng khách.
Tống Thư Hàng lười biếng dựa vào ghế sô pha, hắn vuốt điện thoại, gần đây hễ có thời gian hắn lại lập tức lên mạng xem mấy câu chuyện cười gì đó để tránh đột nhiên bị Bạch tiền bối two kéo vào trong không gian thi lại vô hạn. Có chuẩn bị trước thì không phải lo âu!
Ba đứa trẻ nghịch ngợm là tiểu hòa thượng, Thi và Chúc đang xem phim hoạt hình… Anh em Hồ Lô bản . Các tình tiết trong phim đã hoàn toàn khác với Anh em Hồ Lô mà hồi nhỏ Tống Thư Hàng xem. Trời mới biết biên kịch sửa kiểu gì?
Ba Tống ngồi bên cạnh Tống Thư Hàng đọc báo nhưng ánh mắt lại quan sát Diệp Tư.
Diệp Tư đang nói chuyện với mẹ Tống, mẹ Tống đã nấu xong cơm tối từ lâu rồi, chỉ cần thêm phần cơm của mấy người là được.
Vì vậy, bà kéo Diệp Tư lại bắt đầu nói chuyện trời Nam đất Bắc.
Lúc mới bắt đầu, hai người nói chuyện với nhau khá khó khăn. Nếu như nói cách ba năm như một thế hệ thì khoảng cách thế hệ giữa Diệp Tư và mẹ Tống xa như khoảng cách giữa mặt trăng và mặt trời luôn.
Nhưng dưới sự phối hợp của Diệp Tư, hai người dần dần nói chuyện được với nhau…
Lúc này, ba Tống dùng củi chỏ đẩy nhẹ Tống Thư Hàng, ông hỏi nhỏ:
- Thư Hàng, cô gái lần này con đưa về có phải là bạn gái con không?
Tống Thư Hàng đang định trả lời lại.
Trùng hợp là, mẹ Tống cuối cùng cũng không nhịn được nữa, bà hỏi Diệp Tư:
- Diệp Tư này, cháu và Thư Hàng nhà bác quen nhau thế nào vậy?
Diệp Tư ngước mắt lên nhìn Tống Thư Hàng rồi mỉm cười.
‘E hèm.’
Tống Thư Hàng hắng giọng một cái, hắn trả lời câu hỏi này thay Diệp Tư:
- Con và Diệp Tư quen nhau trong một thư viện lớn. Lúc đó con và cô ấy đều ở đấy đọc sách, sau đó bọn con cứ nói chuyện với nhau rồi quen nhau luôn. Còn về quan hệ giữa bọn con… trước mắt là quan hệ sắp trở thành người yêu.
Trong phần lớn những gia đình khác, cha mẹ luôn dặn dò đứa con trai vẫn còn đang đi học của mình phải lấy việc học làm trọng. Mà ở nhà Tống Thư Hàng… từ lúc Tống Thư Hàng học cấp ba… mẹ Tống đã thường nói bóng nói gió bảo hắn đưa một cô gái xinh đẹp về nhà chơi.
Mẹ Tống nghe vậy thì vội vàng nói:
- Sắp trở thành người yêu ư? Thế hiện tại thì sao?
Vấn đề này Diệp Tư chủ động lên tiếng trả lời:
- Bây giờ… tuy rằng không thể trở thành người yêu bình thường nhưng quan hệ của chúng cháu còn thân mật hơn cả người yêu.
- Thân mật hơn cả người yêu á?
Mẹ Tống chớp mắt, hai tay của bà chập lại:
- Vậy hai đứa… ừm, ờ… gì nhỉ, hợp thể rồi à?
Tống Thư Hàng: ‘Phụt~~
- Hợp thể chính là cái ý đó đó hả.
Loli Thi lên tiếng.
- Đúng thế, tỷ tỷ. Hợp thể chính là ý đó đó!
Loli Chúc đáp.
Tiểu hòa thượng xấu hổ đỏ bừng mặt, hắn nhắm mắt lại, miệng niệm kinh văn.
Diệp Tư suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Dạ, hợp thể rồi ạ!
Hình dáng hai đầu bốn tay của họ rất là ngầu, nếu như không phải nhìn ra mẹ Tống và ba Tống đều chỉ là người bình thường thì Diệp Tư rất muốn biểu diễn cho hai người xem một phen.
Ba Tống gập tờ báo lại, ông nhìn Diệp Tư, mỉm cười hiền lành:
- Diệp Tư à, về sau chúng ta là người một nhà rồi.
- Ý của ba mấy đứa chính là ý của bác.
Mẹ Tống nói.
Tống Thư Hàng: ‘Phụt ~~’
Ba Tống chọc Thư Hàng một cú thật mạnh:
- Cố lên, tranh thủ tốt nghiệp đại học xong thì kết hôn luôn. Năm đó ba của con cũng cưới mẹ con về như thế đấy. Nhưng mà, trước khi kết hôn hai đứa vẫn nên cẩn thận một chút. Đừng để có con trước khi cưới nhé!
Tống Thư Hàng: …
Sáng sớm hôm sau.
Tống Thư Hàng đưa Diệp Tư, Tiểu Quả Quả, Thi và Chúc ra ngoài.
Hắn định đưa Diệp Tư tới phố Cửu Long gần đó đi dạo, thuận tiện mua luôn một số đồ dùng sinh hoạt cần dùng đến trong học kỳ mới.
Đợi đến buổi trưa hắn sẽ đi gặp người bạn ‘Viện Trưởng Bệnh Viện Tâm Thần trên mạng của hắn nữa.
Nếu như thuận lợi thì chiều nay có thể đi tới Giang Nam được rồi.
…
Gần như cùng lúc Tống Thư Hàng đưa mấy người ra khỏi nhà… hàng xóm tốt Lý Vân ở bên cạnh cũng đến thăm.
- Hả, Tống Thư Hàng tiểu hữu mới sáng sớm đã ra ngoài rồi à?
Vân Vụ đạo trưởng mắt chữ A mồm chữ O. Hôm qua hắn nghe nói Tống Thư Hàng sắp về nên vô cùng vui vẻ. Trạng thái đả tọa tu luyện đêm qua rất tốt, hắn tu luyện một mạch tới bây giờ luôn.
Kết quả là, khi hắn vui vẻ đến nhà Tống Thư Hàng chơi thì lại biết được tin đối phương đã ra ngoài rồi.
‘Chẳng lẽ ta thật sự vô duyên với ‘Ngộ Đạo thạch’ sao? Qủa nhiên ta vẫn nên trở về Không Không Đạo Môn của mình tu luyện thôi, tranh thủ nâng cao ‘Không Không Diệu Thủ’ của mình lên một tầm cao mới… sau đó lại đến động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân trộm sạch sẽ, rửa mối nhục lúc trước.’
Vân Vụ đạo trưởng thầm nhủ trong lòng.
Trong lúc tâm trạng hắn đang bi quan thì mẹ Tống nói:
- Thư Hàng đưa mấy người bạn ra phố mua đồ rồi, chắc là sẽ về nhanh thôi. Nếu anh không phiền thì ở nhà tôi đợi nhé?
Vân Vụ đạo trưởng nghe thế thì hai mắt sáng bừng lên:
- Vậy tôi xin quấy rầy vậy.
Ba Tống đứng bên cạnh cười nói:
- Lý Vân anh khách sáo quá rồi.
…
Phố Cửu Long là một con phố buôn bán phồn vinh.
Tống Thư Hàng mang theo mấy người Diệp Tư, Quả Quả đi dạo một vòng vô số cửa hàng, mua một vài đồ dùng sinh hoạt.
Ba đứa trẻ nghịch ngợm theo sát sau lưng Tống Thư Hàng không rời một bước. Bây giờ bọn chúng đã hoàn toàn từ bỏ ý định chạy trốn rồi. Vì Diệp Tư sư tỷ kia là linh hoàng ngũ phẩm, bọn chúng không chạy thoát được.
Mà lúc này linh hoàng ngũ phẩm Diệp Tư sư tỷ đang bị đủ loại quảng cáo tẩy não.
‘Tin tốt đây, tin tốt đây, tin cực lớn đây, xin chào các quý khách, vì mặt bằng của cửa hàng hết thời hạn thuê nên chúng tôi bán đại hạ giá một lô giày da chất lượng cao tồn kho. Mua một tặng một, mua một tặng một đi! Không cần kiếm tiền, chỉ cần bán hết. Không sợ so hàng, chỉ sợ không biết nhìn hàng! Chọn thoải mái, chọn thoải mái đi, tất cả đều mua một tặng một. Bán đại hạ giá thật sự đây, hạ giá mọi lúc mọi nơi!’
- Thư Hàng, Thư Hàng ngươi có nghe thấy không, bán đại hạ giá kìa. Mua một tặng một đấy, chúng ta qua đó xem đi!
Diệp Tư bắt lấy tay của Tống Thư Hàng, nói với vẻ mong chờ.
- Đừng vội Diệp Tư.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nhìn cửa tiệm đó:
- Trên thực tế, bắt đầu từ năm ta lên cấp ba, cửa hàng giày này đã mở cửa rồi. Sau khi kinh doanh được khoảng hơn nửa năm thì cửa hàng này liền bắt đầu ‘mặt bằng hết hạn thuê’, ‘bán đại hạ giá’, ‘mua một tặng một’ rồi. Nói cách khác, của hàng này đã ‘hết hạn thuê mặt bằng’ tròn ba năm rồi.
- Còn có chuyện như thế sao?
Diệp Tư trợn to mắt:
- Nhưng nếu thế thì vẫn còn người tới cửa tiệm đó mua giày sao?
- Chắc chắn rồi… đây là phố Cửu Long mà, hàng ngày có rất nhiều người đi qua đi lại trên con phố này. Những người mới tới đây mua hàng lần đầu nhiều không kể xiết.
Tống Thư Hàng nói.
Diệp Tư thầm gật đầu:
- Thủ đoạn quá.
Tống Thư Hàng bật cười.
Thật ra đây chỉ là mấy chiêu trò cũ rích thôi.
Mấy trò thâm sâu thật sự có thể giết người không thấy máu đấy. Chỉ cần hạ giá là có thể lặng lẽ móc sạch túi tiền của khách hàng.
…
Nửa tiếng sau.
Tống Thư Hàng đưa Diệp Tư đến một cửa hàng quần áo cho nữ.
Phần lớn quần áo hiện tại của Diệp Tư là váy tiên, tuy rằng đẹp nhưng không phù hợp với cách ăn mặc sinh hoạt thường ngày.
Vì thế, Tống Thư Hàng định mua cho cô ấy mấy bộ quần áo bình thường.
Lúc này, Thi và Chúc cùng đi với Diệp Tư vào trong để chọn quần áo.
Hai người Tống Thư Hàng và Quả Quả ngồi vào ghế ở khu nghỉ ngơi trong cửa hàng quần áo để nghỉ một lúc.
Có lẽ do lúc trước uống một ít nước nên Tống Thư Hàng có hơi buồn tiểu, vì thế hắn nói với Quả Quả:
- Quả Quả, ngươi ngồi đây đợi mấy người Diệp Tư sư tỷ đi ra nhé, ta ra chỗ nào gần đây đi vệ sinh một lát, đừng chạy lung tung đấy!
Quả Quả gật đầu, có Diệp Tư sư tỷ ngũ phẩm ở đây, sao hắn dám chạy chứ?
Bên kia phố Cửu Long.
Có một người bắt yêu trẻ tuổi đã chạy tới đường Bạch Kình từ sớm. Hắn định gặp người bạn trên mạng ‘Thư Sơn Áp Lực Đại’ của mình vào trưa nay.
Bởi vì còn cách thời gian hẹn gặp khá lâu nên người bắt yêu trẻ tuổi này đến phố Cửu Long nổi tiếng nằm gần đường Bạch Kình đi dạo.
Có lẽ là do lúc trước trên đường đi hắn ăn uống quá nhiều nên giờ thấy buồn đi vệ sinh.
Vì thế, hắn vào đại một khách sạn tên là ‘Vọng Nguyệt Lâu’ để đi vệ sinh.
Sau khi vào nhà vệ sinh ở tầng một của khách sạn…
Đột nhiên hai mắt của người bắt yêu trẻ tuổi sáng lên.
Đoán thử xem hắn nhìn thấy cái gì?
Hắn thấy ở phía trước có một người đàn ông đeo kính râm lớn!
Người bắt yêu trẻ tuổi tinh mắt vô cùng. Dù đối phương có đeo một cái kính to tướng nhưng chỉ cần nhìn một cái là hắn nhận ra thân phận thực sự của đối phương ngay.
Đúng thế. Đối phương chính là diễn viên đóng vai Boss phản diện Cao Thăng sư huynh trong bộ phim điện ảnh Trận Chiến Mạt Pháp vừa công chiếu hôm qua!
Túy Bá Cư Sĩ đã khóc ngất trong WC.
‘Cao Thăng sư huynh nhất định phải chết!’
Người bắt yêu trẻ tuổi thầm nhủ trong lòng.
Vì vậy, hắn mở điện thoại ra, bắt đầu quay video.
Hắn định lấy bao tải trùm đầu Cao Thăng sư huynh này… Đương nhiên, chỉ đùa dai chút thôi. Hắn đường đường là người bắt yêu, tuyệt đối sẽ không làm hại người bình thường!