- Không được, bây giờ ta không thể tiến vào thế giới Cửu U.
Tu sĩ giả gái sốt hết cả ruột.
Hắn khống chế kéo vàng dừng lại, sau đó thừa dịp mình vẫn còn ở trong thông đạo đi thế giới Cửu U, hắn liều mạng ngự pháp bảo trở lại hiện thế.
Nhưng hắn lại quên mất, ở hiện thế vẫn còn thứ đáng sợ hơn đang chờ hắn.
Thiên kiếp của tu sĩ ngũ phẩm đã tích đủ lực lượng, chỉ còn chờ bộc phát...
Giờ hắn liều mạng trở lại hiện thế, thứ đang đợi hắn chính là thiên kiếp ngũ phẩm vô tình!
...
Ở một nơi khác, trong hư không, Tống Thư Hàng đã thu hồi hình chiếu kim liên trước ngực.
Quả Quả, Thi và Chúc nhìn chằm chằm vào ngực hắn với vẻ hâm mộ. Không ngờ hình chiếu hoa sen mà Thư Hàng sư huynh chiếu ra lại mạnh mẽ như vậy, còn chui cả vào trong thông đạo thế giới Cửu U đuổi theo tên tu sĩ giả gái kia.
Ngay lúc Quả Quả đang muốn hỏi Tống Thư Hàng hình chiếu hoa sen đó là pháp thuật gì thì Tống Thư Hàng đột nhiên ngã nhào xuống đất.
- Thư Hàng sư huynh!
Bé Thi và bé Chúc giật mình kêu lên.
Diệp Tư sững người một lát, nhưng sau đó cô lại bật cười. Cô lật Tống Thư Hàng lại, để hắn nằm ngửa trên đất:
- Yên tâm đi, Thư Hàng không sao đâu, chẳng qua là ăn no quá... lát nữa là ổn thôi ấy mà.
Cô là linh quỷ của Tống Thư Hàng, vì vậy cô có thể cảm ứng được trạng thái bây giờ của Tống Thư Hàng rất tốt, không có vấn đề gì cả.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, trong thông đạo nối thế giới Cửu U với hiện thế.
Tên tu sĩ giả gái lại chui ra khỏi thông đạo.
- Chết tiệt, rốt cuộc là kẻ nào phá hỏng chuyện tốt của bản tọa, bản tọa muốn giết cả nhà kẻ đó!
Hắn giận dữ hét lên.
Nhưng khi hắn vừa mới chui ra ngoài, dưới lòng bàn chân đột nhiên bùng lên ngọn lửa... ngọn lửa hóa thành hoa sen bọc hắn lại, thiêu đốt thân thể hắn từ ngoài vào trong. Đồng thời trong tâm khiếu cũng bộc phát tâm hỏa màu vàng, thiêu đốt hắn từ trong ra ngoài.
Đây là tâm kiếp + hỏa kiếp trong thiên kiếp.
Song kiếp bộc phát cùng lúc, xong đời rồi!
Nhất là giờ tu sĩ giả gái đã mất đi hình xăm hộ thể trên người, di chứng để lại khi tà năng Cửu U ăn mòn thân thể cũng hiện ra. Khi tà năng thế giới Cửu U xâm nhập thân thể nhân loại, cho dù bị hút ra ngay lập tức thì cũng sẽ khiến người ta yếu ớt.
Tu sĩ giả gái phải đối mặt với hai tầng thiên kiếp trong trạng thái suy yếu... đúng là bi kịch!
Ầm~~
Pháp bảo bản mạng kéo vàng trên người hắn vỡ nát dưới uy lực của thiên kiếp.
- A a a~~
Tu sĩ giả gái kêu gào thảm thiết, nhảy trở lại trong thông đạo đi thế giới Cửu U.
...
Diệp Tư đứng trên kim thư bình tĩnh nhìn tu sĩ giả gái về lại thông đạo.
Đợi uy lực còn sót lại của thiên kiếp tản đi, Diệp Tư nhấc tay thả ra một pháp thuật, hóa thành kết giới bình thường bao phủ toàn bộ tứ hợp viện. Nơi này có vết nứt nối thế giới Cửu U với hiện thế, không thể để người bình thường đi vào trong chỗ này được.
Chẳng qua Diệp Tư chỉ có cảnh giới ngũ phẩm, cố sức lắm mới có thể hoàn toàn phong ấn vết nứt này, vì vậy tốt nhất là nên mời thành viên khác trong nhóm Cửu Châu số tới hỗ trợ, cùng nhau ra tay phong ấn vết nứt lại.
Cho nên giờ Diệp Tư chỉ bày ra một tầng kết giới đơn giản, sau đó mang Tống Thư Hàng và ba đứa nhóc rời đi trước.
××××××××××××××××××××
Lúc này, Tống Thư Hàng trong trạng thái hôn mê lại mơ mơ màng màng đi đến một thế giới hỗn độn.
“Lại nhập mộng rồi sao?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Nhưng cảnh tượng này lại không giống như nhập mộng lắm. Trong lúc đang suy tư, Tống Thư Hàng nghe thấy tiếng nước chảy, sau đó một dòng suối nguồn sự sống xuất hiện trước mắt hắn.
- À, thì ra không phải nhập mộng, mà là ý thức lại tiến vào thế giới hạch tâm trong tâm khiếu.
Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn đi tới bên cạnh suối nguồn sự sống rồi ngồi xuống.
Nhưng mà... tại sao lần này lại tiến vào thế giới suối nguồn sự sống trong hạch tâm?
Trước đó mình để cho hạch tâm trong tâm khiếu hấp thu tà năng Cửu U trên người tu sĩ giả gái, sau đó bản thân rơi vào trạng thái hôn mê.
Chẳng lẽ không gian hạch tâm trong tâm khiếu lại xảy ra biến hóa gì nữa sao?
Lúc này, nước suối trong suối nguồn sự sống bỗng sôi trào.
Nước suối phun trào, hóa thành lợi kiếm chém về phía hư không hỗn độn. Hỗn độn ở xung quanh bị cắt xẻ, lấy suối nguồn sự sống làm trung tâm, cắt ra một không gian nhỏ cỡ hai mươi thước vuông.
Theo góc nhìn của Tống Thư Hàng, cảnh tượng này giống như một hòn đảo nổi xuất hiện trên vùng biển hỗn độn vậy.
Một khắc sau, lợi kiếm do nưới suối hóa thành lại rơi xuống như mưa, tưới đều mảnh đất rộng hai mươi thước vuông.
Chỉ trong chốc lát, trên mảnh đất đã mọc ra cỏ xanh. Một mảnh đất rộng thước vuông chớp mắt đã biến thành đồng cỏ xanh mướt, cả đảo nhỏ được phủ một tầng màu xanh tràn đầy sự sống!
“Xuất hiện rồi, một mảnh đất tùy thân!”
Tống Thư Hàng nghĩ trong đầu.
Đúng vậy, đây chính là mảnh đất tùy thân - ngón tay vàng của các nhân vật chính trong những bộ tiểu thuyết theo mô típ tùy thân mà mấy năm trước hắn đã xem qua.
Không biết mảnh đất này có loại công năng thần kỳ gì không nhỉ? Ví dụ như trồng cà rốt cũng có thể biến thành nhân sâm vạn năm chẳng hạn? Trồng một cô em, sang năm lại có thể thu hoạch cả đống vợ?
À không đúng... Nếu năm nay trồng một cô em, năm sau chỉ có thể thu hoạch một đám đồng chí mà thôi.
Cho nên đừng trồng cô em thì hơn.
Hay là trồng một ít tiên thực, linh vật thử nhỉ?
Xem ra phải tìm thời gian trồng thử để xem thế nào, nói không chừng có thể dựa vào mảnh đất tùy thân này để phát tài đây.
Vậy mình nên trồng gì đây? Trên người mình có linh thực gì không nhỉ?
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng lập tức nghĩ tới một vật.
Đúng rồi, Thông Nương!
Hay là mang Thông Nương vào đây trồng thử nhỉ?
Chỉ là không biết có thể mang Thông Nơng vào không gian này được không?
Trở về phải thử ngay mới được!
Lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ miên man, trong hư không đột nhiên xuất hiện một thông đạo.
Thông đạo xuất hiện ở ngay phía trước Tống Thư Hàng.
Kỳ quái, tại sao trong thế giới hạch tâm lại xuất hiện thông đạo gì thế này? Ngay lúc Tống Thư Hàng còn đang thắc mắc khó hiểu... Từ trong thông đạo bỗng truyền đến một lực hút cực mạnh, trực tiếp hút ý thức của hắn vào.
Không tốt!
Ý thức thể của Tống Thư Hàng tối sầm lại, hôn mê lần nữa, hắn cũng không biết phải miêu tả trạng thái bây giờ thế nào nữa.
Thân xác hắn hôn mê, ý thức tiến vào không gian hạch tâm trong tâm khiếu.
Bây giờ ngay cả ý thức cũng hôn mê... Tình huống gì thế này?
Hôn mê chồng à?
××××××××××××××××××××
Không biết qua bao lâu, ý thức của Tống Thư Hàng lại mơ màng tỉnh lại.
Vừa mở mắt, hắn phát hiện mình đang đứng trong một không gian u ám tối tăm.
Không phải thế giới hạch tâm trong tâm khiếu, là thế giới ở đầu bên kia thông đạo sao?
Trước tiên Tống Thư Hàng kiểm tra trạng thái thân thể mình, túi thu nhỏ một tấc cùng với các loại pháp bảo đều không có ở đây, bây giờ mình vẫn là ý thức thể.
- Hello~~ có ai không?
Tống Thư Hàng kêu lớn.
Trong thế giới trống trải tối tăm chỉ có tiếng vọng trả lời Tống Thư Hàng.
Từ tiếng vọng có thể đoán ra được thế giới này rất trống trải, rất rộng lớn~
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương... Vậy giờ ý thức của hắn trở về bằng cách nào đây? Chẳng lẽ muốn chờ đến lúc thân thể tỉnh lại, ý thức mới có thể trở về sao?
Sau khi suy nghĩ một hồi, Tống Thư Hàng bắt đầu đi dạo quanh không gian u ám. Trước tiên thử đi tìm thông đạo kia cái đã, nếu có thể về lại không gian hạch tâm trong tâm khiếu mình thì tốt quá rồi.
...
Không gian tối tăm này siêu lớn, Tống Thư Hàng đã chạy mấy chục phút rồi mà vẫn chưa thấy điểm cuối.
Lại chạy gần một giờ nữa...
Tống Thư Hàng tạm ngừng lại, thở dài nhìn không gian xung quanh vẫn là một màu tối tăm như cũ. Bởi vì không có vật đối chiếu nên hắn cũng không biết mình đã chạy được bao xa, hay nãy giờ vẫn chỉ giậm chân tại chỗ?
- Lúc này có Bạch tiền bối ở đây thì tốt rồi, ngài ấy chỉ cần ném nhánh cây, sau đó đi theo phương hương mà nhánh cây đã chỉ là có thể tìm được lối ra.
Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói.
Hắn vừa dứt lời... Đột nhiên, ở vị trí phía trước cách hắn hai trăm thước, có một vật đang phát ra ánh sáng rực rỡ.
Tống Thư Hàng nheo mắt nhìn về vị trí nọ, hình như vật kia là một cái kén màu trắng.
Ngoài ra, từ trong kén lại truyền ra một loại khí tức mà hắn vô cùng quen thuộc.
“Khí tức này... là khí tức của Bạch tiền bối?”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Nhưng mà tại sao Bạch tiền bối lại xuất hiện ở trong không gian tối tăm này? Ngàu ấy có nói là phải đi tìm lò luyện khí mà?
Hay... đây thật ra chỉ là ảo ảnh trong đầu ta, bởi vì ta mới vừa nghĩ đến Bạch Tôn Giả cho nên lập tức xuất hiện ảo ảnh của Bạch tiền bối?
Nghĩ vậy, Tống Thư Hàng chậm rãi đến gần kén trắng.
Bất kể là Bạch tiền bối thật hay là ảo ảnh... nhưng đây nhất định là mấu chốt để phá giải cục diện.
Sau khi đến gần kén lớn màu trắng.
Quả nhiên, đây là kén lớn kết ra sau khi uống Long Ma dược tề.
Nhưng Bạch Tôn Giả hết Long Ma dược tề rồi mà, sao kết kén được nhỉ?
À, nhớ ra rồi! Bạch Tôn Giả đã cất lại cái kén cũ, chỉ cắt một lỗ nhỏ trên kén để làm cửa ra vào mà thôi.
Tống Thư Hàng giơ tay chạm khẽ vào kén lớn. Bây giờ hắn hẳn là ở dạng ý thức thể, nhưng tay hắn lại thuận lợi chạm vào kén lớn màu trắng.
- Khò~~ khò~~ Zzzzzz~~
Trong kén lớn màu trắng truyền ra tiếng ngáy khe khẽ.
Tống Thư Hàng đi một vòng quanh kén lớn màu trắng.
Trên kén lớn màu trắng này, hắn lại không tìm được chỗ cắt làm cửa ra vào mà Bạch Tôn Giả đã cắt lúc trước.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng đưa tay gõ lên kén trắng.
- Ưm~~ khò~~ khò~~
Bên trong, hình như Bạch tiền bối tmới trở mình, sau đó lại tiếp tục ngủ ngon lành.
- Bạch tiền bối, dậy ăn cơm đi.
Tống Thư Hàng thử lớn tiếng gọi.
- Ưm~~ khò~~ khò~~ Zzzzzz~~
- Bạch tiền bối, gay to rồi, thế giới sắp bị hủy diệt rồi.
Tống Thư Hàng lại thử kêu lên.
- Ưm~~ Ưm~~
- Bạch tiền bối, đợi... Tính, cái này không thể nói.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một hồi, sau đó hắn ngồi thế trung bình tấn, đưa tay ôm kén trắng lên.
Sau đó hắn bắt đầu lắc nhiệt tình.
- Thức dậy đi, thức dậy đi, Bạch tiền bối nhanh thức dậy đi!
Lắc qua lắc lại, lắc tới lắc lui~~
- Ưm~~ Ưm~ Zzzzzzz~~ Zzzzzz~~
Tống Thư Hàng càng lắc dữ dội, Bạch tiền bối lại ngủ càng ngon.
Tống Thư Hàng:
-...
Phản ứng này không giống với phản ứng của Bạch Tôn Giả lắm.
Tống Thư Hàng sờ cằm, rơi vào trầm tư.
Nếu không phải là ảo ảnh... cũng không phải Bạch tiền bối... vậy chỉ còn một khả năng.
Người trong kén này chình là Bạch tiền bối two – một vị có dung mạo, khí chất và khí tức ý hệt Bạch Tôn Giả.
- Chẳng lẽ nơi này là thế giới Cửu U sao?
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.