Chương : Rất muốn nói cho ngươi biết, ta yêu ngươi~
Vị trí của viện trưởng cách chi nhánh số thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà không xa.
Hơn nữa dựa vào nội dung tin nhắn mà viện trưởng đăng trong nhóm bạn bè, cùng với tính cách quá kích động không nói hai lời đã xắn tay áo lên làm của người bắt yêu khi thấy yêu quái...
Chẳng lẽ viện trưởng và những người bắt yêu khác đã vây công chi nhánh số rồi sao?
Dám lắm chứ!
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, nhức đầu ghê.
Cũng không biết thực lực của những người bắt yêu lần này thế nào?
Nếu không đủ sức chính diện giao chiến với Đông Phương Lục Tiên Tử, nói không chừng cũng sẽ bị chiếc SUV của Đông Phương Lục Tiên Tử cán thành đống cặn bã, trở thành oan hồn trên xa lộ mất thôi.
Hay là âm thầm nhắc nhở viện trưởng trong chi nhánh số có cao thủ trấn giữ?
Không ổn... Bên kia có Đông Phương Lục Tiên Tử, cộng thêm ba đứa nhóc Quả Quả, còn có Thông Nương cũng ở trong đó nữa. Tống Thư Hàng không thể bán đứng mấy người Đông Phương Lục Tiên Tử được.
Lúc này, Diệp Tư liếc nhìn nội dung tin nhắn trên điện thoại của Tống Thư Hàng rồi cười nói:
- Là anh bạn người bắt yêu của ngươi à? Hắn đang ở gần đây? Ha ha, đừng nói là bọn họ muốn đối phó chi nhánh này đấy nhé?
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
- Chính là viện trưởng, ta nghĩ mục tiêu của bọn họ... chắc là chi nhánh này đấy.
- Cho nên ngươi đang rối rắm chuyện này hả? Ưm... hay là chúng ta cứ âm thầm đi qua chỗ mấy người bắt yêu trước, xem thử thực lực của bọn họ như thế nào. Nếu thực lực không mạnh, ta trực tiếp dùng pháp thuật ru ngủ khiến cả đám bọn họ chìm vào giấc ngủ, khỏi lo bọn họ tới quậy chi nhánh số thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà. Còn nếu thực lực của bọn họ rất mạnh thì ngươi có thể liên lạc với vị Đông Phương Lục Tiên Tử kia, để các yêu quái trong chi nhánh số chạy đi trước.
Diệp Tư đáp.
- Ý hay, vậy chúng ta đi tìm viện trưởng trước.
Tống Thư Hàng cười nói.
Ngay sau đó, Diệp Tư điều khiển bản mạng kim thư bay dến vị trí được đánh dấu trong tin nhắn của viện trưởng.
...
Lúc này, viện trưởng cùng với ba đồng bạn người bắt yêu đang canh giữ ở hướng giờ gần chi nhánh số , tiểu đội bọn họ phụ trách vị trí này.
- Mục tiêu lần này là một tổ chức yêu quái nhỏ yếu, mặc dù bọn chúng không gây hại gì cho nhân loại nhưng chúng ta cũng không thể cứ bỏ mặc không quản, nhất định phải bắt bọn họ mang về tộc địa trông coi nghiêm ngặt. Lần này ra tay, mọi người phải chú ý chừng mực, lấy bắt sống làm chủ. Dĩ nhiên, nếu gặp tên nào liều chết phản kháng thì không cần nương tay. Dù sao đối phương vẫn là yêu, là đại địch của chúng ta.
Một người bắt yêu trung niên điển trai nhẹ giọng nói.
Lúc người bắt yêu nhìn thấy yêu quái, trong lòng sẽ dâng lên một loại kích động không kiềm nén được, chỉ muốn lao lên giết chết toàn bộ yêu quái mới thôi.
Nhưng... khi đối mặt với một số yêu quái vô hại, người bắt yêu vẫn có thể khống chế sự kích động của bản thân phần nào, sau khi đánh ngã những yêu quái vô hại này rồi, sẽ mang bọn chúng về tộc địa của người bắt yêu phong ấn lại, trông coi nghiêm ngặt. Loại bỏ toàn bộ khả năng bọn chúng có thể làm hại nhân gian.
Viện trưởng khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại âm thầm thở dài. Hắn cũng bất lực trước loại bản năng kích động miễn là yêu đều phải bắt lại, bất kể yêu tốt hay yêu xấu này lắm... Hắn vẫn đang tìm tòi nghiên cứu, hy vọng có thể tìm được phương pháp giải quyết loại bản năng kích động này, nhưng tạm thời vẫn chưa có manh mối gì.
- Nửa giờ sau, nghe theo khẩu lệnh hành động của tổng đội trưởng, các ngươi phải chuẩn bị đầy đủ phù văn và pháp khí trừ yêu đấy.
Người bắt yêu trung niên điển trai nói tiếp.
Viện trưởng và hai người bắt yêu trẻ tuổi khác gật đầu, lần nữa kiểm tra lại trang bị trên người mình.
Mây khe giăng mắc trời sau gác,
Mưa núi sắp sang gió lộng lầu.
Tình hình chiến cuộc giữa người bắt yêu và chi nhánh số thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà đang hết sức căng thẳng, chỉ chạm nhẹ là nổ ngay!
Có vẻ như đám chim tước xung quanh mấy người bắt yêu cũng bị bầu không khí căng thẳng này ảnh hưởng, chúng nó rối rít vỗ cánh bay xa chốn thị phi này.
Người bắt yêu trung niên điển trai nhìn chim tước bay đi, đột nhiên thở dài một hơi.
Một người bắt yêu trẻ tuổi hỏi:
- Nghiêm ca, sao ngươi lại thở dài?
- Tức cảnh sinh tình thôi.
Người bắt yêu trung niên điển trai gọi là Nghiêm ca kia nhìn chim tước bay đi xa, nói:
- Hơn bốn mươi năm trước, ta nhặt được một con chim tước xinh đẹp bị thương, ta mang nó về nhà nuôi mấy năm. Chú chim nhỏ hiểu tính người lắm, lúc nuôi cũng không cần lồng chim. Đáng tiếc nuôi mãi cho đến một ngày, nó bỗng dưng bỏ ta đi mất... Cho nên mỗi khi thấy chim tước, trong lòng ta lại có chút xúc động.
Viện trưởng:
- ...
Hơn bốn mươi năm trước nuôi một con chim tước xinh đẹp, có một ngày chim tước bay đi mất... Bốn mươi năm sau, mỗi khi Nghiêm ca thấy chim tước lại tức cảnh sinh tình.
Hắn cũng cạn lời với Nghiêm ca luôn rồi.
Chi nhánh số thuộc tổ chức yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà.
Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng không xuất hiện ở đây, cô phái trợ thủ của cô đưa tám bàn Thuế Nhân yến tới để yêu quái trong chi nhánh số thưởng thức.
Mà lần này các yêu quái trong chi nhánh số cùng lắm chỉ ngồi hết sáu bàn mà thôi, đây là tính cả một số yêu quái khổ người khá lớn, một người chiếm hai ba vị trí đấy nhé.
Đầu năm nay số lượng yêu quái càng ngày càng ít, loại yêu quái tự mình tu luyện thành tinh giống như Thông Nương, mười năm cũng khó thấy một con.
Lúc này, Thông Nương được bộ trưởng của chi nhánh số an bài ngồi ở bàn thứ ba.
Bên phải cô là một con chim tước xinh đẹp cùng với một vị nữ yêu hình người có vảy.
Nhìn qua là biết con chim tước và nữ yêu hình người quen biết nhau, hai người đang thấp giọng trò chuyện với nhau.
- Tiểu Thải, ngươi thật sự quyết định vậy à?
Nữ yêu kia hỏi nhỏ.
- Ừ, ta phải đi gặp hắn lần cuối.
Chim tước nhỏ gật đầu nói:
- Ta chậm chạp không cách nào đột phá cảnh giới, thọ nguyên không còn nhiều nữa. Cho nên ta muốn xin bộ trưởng cho phép ta gói phần Thuế Nhân yến của mình mang đi. Sau đó ta phải đi tìm hắn, dùng hình thái nhân loại gặp hắn lần cuối.
Đề tài thật thương cảm, hơn nữa còn bao trùm một tầng lãng mạn.
Chim tước nhỏ không còn nhiều thọ nguyên, muốn dựa vào hiệu quả của Thuế Nhân yến biến ảo thành người, đi gặp người mình nhớ nhung lần cuối...
Thật giống tình tiết trong ngôn tình.
- Nhưng nếu xin gói phần Thuế Nhân yến của mình mang đi thì thời gian hóa thành hình người tối đa chỉ còn / thôi. Vốn dĩ một phần Thuế Nhân yến có thể duy trì hình người trong hai giờ, nếu giảm bớt / thì chẳng còn bao nhiêu nữa, nhiều nhất chỉ tầm phút.
Nữ yêu kia cắn răng nói:
- Như vầy đi, ta cũng gói phần của mình lại đưa cho ngươi mang đi luôn, như vậy ít nhất ngươi có thể gặp hắn được khoảng phút.
- Cám ơn ngươi, nhưng thật sự không cần đâu.
Chim tước nhỏ cười từ chối:
- Đối với ta, phút cũng đã đủ rồi. Thật đấy, cám ơn ngươi nhé.
Thông Nương rất cảm động, sau đó cũng nóng đầu nói:
- phút quá ngắn, không bằng ta cũng tặng phần Thuế Nhân yến của ta cho ngươi luôn. Dù sao thì trạng thái hình người của ta đã rất hoàn mỹ rồi, cũng không cần sửa đổi gì nữa.
- Cám ơn ngươi, nhưng ta thật không cần đâu mà.
Chim tước nhỏ lại cười từ chối.
Cuối cùng...
Chim tước nhỏ vẫn không thể nào từ chối ý tốt của bạn thân và Thông Nương.
Thông Nương và vị nữ yêu kia dứt khoát đổi phần Thuế Nhân yến của mình trạng thái đóng gói mang đi, sau đó giao toàn bộ cho chim tước nhỏ.
Thông Nương tò mò hỏi:
- Ngươi người muốn gặp ở đâu? Bây giờ ngươi còn tìm được hắn không?
- Hắn ngụ ở khu Giang Nam, thật ra thì mấy năm này ta vẫn thường đứng ở nhánh cây bên ngoài nhà hắn, nhìn hắn từ xa. Bốn mươi năm không gặp, hắn đã già đi rất nhiều rồi.
Chim tước nhỏ khẽ nói.
- Vậy thì tốt, còn cần chúng ta giúp gì nữa không?
Thông Nương tò mò hỏi.
- Không có, thật sự rất cám ơn các ngươi, đặc biệt là Thông Nương. Rõ ràng chúng ta chỉ mới gặp mặt lần đầu tiên, vậy mà ngươi lại giúp ta thế này.
Chim tước tiểu Thải xúc động nói.
- Không cần cám ơn gì đâu.
Thông Nương trêu ghẹo nói:
- Dù sao tổ chức của chúng ta có tên là yêu quái trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà mà, cho nên bây giờ chúng ta là người một nhà rồi đúng không? Ha ha.
Chim tước tiểu Thải cũng bật cười.
Sau khi suy nghĩ một chút...
- À, vừa hay ta có hai món đồ tặng cho các ngươi.
Dứt lời, chim tước tiểu Thải há miệng khẽ phun ra hai hạt châu nhỏ màu vàng có hình thù kỳ quái.
Nó giao hạt châu cho Thông Nương và nữ yêu:
- Đây là đồ vật ta tìm được từ trên người của một vị cao tăng viên tịch vào năm trước. Không phải bảo vật gì nhưng lúc mang trên người sẽ giúp thân thể ấm áp, tốc độ tu luyện cũng tăng lên chút ít. Bây giờ ta mang chúng cũng vô ích, vừa hay làm quà tặng các ngươi vậy.
Sau đó không đợi Thông Nương và nữ yêu từ chối, chim tước tiểu Thải đã vui vẻ mang ba phần Thuế Nhân yến gói lại, giương cánh bay ra khỏi chi nhánh số .
Tại ví trí của người bắt yêu.
Người bắt yêu trung niên điển trai Nghiêm ca, viện trưởng và hai người bắt yêu trẻ tuổi khác đang ngồi nghỉ ngơi trên hai ghế đá dành cho người qua đường ngồi nghỉ.
Bọn họ mang phù bảo thu liễm khí tức để giả dạng thành người bình thường.
Cách thời gian bắt đầu hành động còn một tiếng đồng hồ.
Tống Thư Hàng và Diệp Tư lặng lẽ đi tới đỉnh đầu bọn họ, tiếp tục duy trì chế độ ẩn hình trong suốt. Nhưng Diệp Tư lại không ra tay thôi miên đám người viện trưởng, Diệp Tư đang dựa vào vị trí của nhóm người viện trưởng, tiến hành tính toán để tìm ra vị trí của những người bắt yêu khác.
Thực lực của nhóm người bắt yêu tới lần này không cao... Cho nên Diệp Tư định sau khi tìm ra vị trí của tất cả người bắt yêu, cô thôi miên hết một lần luôn cho tiện.
Ngay lúc này, trên bầu trời có một con chim tước nhỏ xinh đẹp mang theo ba hộp cơm lớn, bay qua khoảng không phía trên đám người bắt yêu.
Đột nhiên thân hình chim tước nhỏ cứng đờ, nó thấy được người bắt yêu trung niên điển trai Nghiêm ca ở bên dưới.
Tìm được hắn rồi, không ngờ hắn lại ở gần ngay đây!
Tiếc quá... Nếu sớm biết hắn ở gần đây thì nó sẽ trực tiếp dùng Thuế Nhân yến ngay trong chi nhánh, sau đó nhanh chóng chạy ra gặp hắn.
Nhưng bây giờ cũng không muộn.
Chim tước tiểu Thải bay đến một nhánh cây, tức tốc ăn hết ba phần Thuế Nhân yến đóng hộp.
Sau đó, nó biến thành một cô gái xinh đẹp mặc y phục rực rỡ.
- Chỉ có ba mươi phút.
Tiểu Thải nhẹ giọng nói.
Cô phải nắm chắc thời cơ...
Nếu như có thể, cô sẽ tranh thủ chút thời gian cuối cùng này tỏ tình với hắn.
Dù có bị từ chối cũng mặc kệ.
Tiểu Thải chỉ hy vọng hắn có thể biết đến đã từng có một cô gái yêu hắn là đủ rồi.
Gốc: Khê vân sơ khởi, nhật trầm các. Sơn vũ dục lai, phong mãn lâu.
Đây là hai câu thơ trong bài Hàm Dương Thành Đông Lâu của Hứa Hồn.
Dịch nghĩa: Mây mới nổi lên từ khe suối, mặt trời lặn sau gác. Mưa núi sắp tới, gió tràn khắp lầu.