Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một trận bạch quang hiện lên, Tiết Mật dừng chân không tiến về phía trước nữa, thần tình kinh ngạc nhìn bốn phía.
Sao lại thế này? Vào……Vào được?
Quay đầu nhìn xuống, có thể tinh tường thấy nhóm người của nam nhân mặt nạ cùng khuôn mặt nghiêm túc của Thích Vô Thương ở dưới đài cao.
“Sư huynh!” Tiết Mật gọi Thích Vô Thương, nhưng thấy hắn mặt không chút thay đổi nhìn phía trên, giống như không nghe thấy tiếng nàng gọi.
Chẳng lẽ trên đài cao này có thể nhìn thấy mọi hành động của người phía dưới, nhưng người bên dưới sẽ không nghe không nhìn thấy chuyện phát sinh trên này? Ân, hẳn là như vậy, đã lên được đây rồi vẫn nên nhìn xem có cái gì đi!
Tiết Mật quay đầu, tầm mắt nhất thời bị vật ở giữa đài cao hấp dẫn, đồng thời kinh ngạc há to miệng.
……..Trứng??
Một quả trứng hình bầu dục màu trắng óng ánh, mặt ngoài còn tản ra hồng quang nhàn nhạt.
Sao lại có một quả trứng ở trong này? Chẳng lẽ bày cấm chế khủng vậy chỉ bảo hộ cho một quả…… Một quả trứng?
Tiết Mật nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn quả trứng càng thêm nghi hoặc, chậm rãi cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, thế nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại lấy tay sờ sờ một chút.
“Tê…….” Nháy mắt đưa tay rụt trở về, Tiết Mật nhìn nhìn ngón tay bị chảy máu, lại nhìn nhìn trên quả trứng còn lưu lại vết máu của mình, biểu tình có chút kinh sợ.
Như thế nào…… Sao lại thế này? Một quả trứng……. Thế nhưng cắn người?
Nhìn máu của mình trên quả trứng màu trắng óng ánh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy đang nhanh chóng thấm vào trong, chỉ một thoáng dưới chân Tiết Mật kết thành một trận pháp phức tạp, hào quang bùng cháy mạnh, làm nàng có chút hoa mắt.
Đây là……. Đây là cái gì?
Nếu Thích Vô Thương ở trong này khẳng định có thể nhận ra, vì trận pháp này không có khác mấy với ngự thú trận pháp mà Tiết Mật có một lần cùng hắc báo ký kết khi ước, hoặc là nói căn bản là cùng một cái.
Tiết Mật kinh dị nhìn xuống dưới lòng bàn chân, đây là cái gì? Bị một quả trứng cắn một ngụm đã đủ kỳ quái, trận pháp mạc danh kỳ diệu này là không nên a……
Còn chưa xong, Tiết Mật đột nhiên cảm thấy trong đầu một trận mê muội, nguyên bản tầm mắt có chút rõ ràng cũng dần dần mơ hồ hẳn, cả người giống như uống say, nghiêng ngả lảo đảo đi được vài bước liền té xỉu trên mặt đất.
Nhưng cảm giác cũng không khó chịu giống như say rượu, ngược lại tiến vào một lạo trạng thái thực kỳ diệu, cả người giống như ngâm mình giữa ôn tuyền ấm áp, toàn thân cao thấp đều có một loại thoải mải nói không nên lời, thỏa đáng.
Đồng thời lúc Tiết Mật té xỉu, dưới đài cao xây bằng linh thạch giống như là hấp thụ linh khí, càng không ngừng hướng cơ thể Tiết Mật cùng bạch đản chui vào, năng lực của đống linh thạch bị hút mà trở nên trống rỗng, chỉ để lại cái xác rỗng chống đỡ đài cao.
“Khanh khách lạc……..” Đột nhiên trên đài cao truyền đến một trận tiếng cười như chuông bạc của trẻ con, Thích Vô Thương cùng bang chúng của nam nhân mặt nạ đều thập phần kinh dị, tại sao là tiểu hài tử?
Nguyên bản phát hiện linh khí của linh thạch trên đài cao không ngừng biến mất cũng đã làm cho bọn họ có chút kinh ngạc, hiện tại lại có tiếng cười của tiểu hài tử khiến cho bọn họ càng cảm thấy cực kỳ quái dị.
Mà lúc này trên đài cao, mặt ngoài quả trứng màu trắng càng ngày càng hồng, giống như khuôn mặt đỏ bừng của đứa trẻ, phối hợp với tiếng cười kia, cùng động tác lăn qua lăn lại của nó, cả quả trứng giống như dáng điệu thơ ngây của hài tử múp míp.
Bất quá hết thảy chuyện này Tiết Mật đang hôn mê nên không có nhìn thấy, bởi vì thân thể nàng đang từng bước tiến hành thay đổi lớn. Trong đan điền của nàng chỗ hấp thu linh khí càng ngày càng nhiều, khiến cho linh khí trong đan điền càng ngày càng sền sệt dính lại, càng có xu hướng hóa thành thể rắn, hơn nữa càng không ngừng quay cuồng, nén lại, hình thành một lốc xoáy nhỏ ở trung tâm, lốc xoáy lưu chuyển từ từ, một viên kim đan nho nhỏ mang theo đồ đằng hoa văn chậm rãi đọng lại thành hình.
Ở dưới đài cao mọi người đều cảm giác khiếp sợ, tu vi Tiết Mật không ngừng tăng cao, trúc cơ tám tầng, trúc cơ chín tầng, trúc cơ đỉnh, sau đó không chút trở ngại đánh vỡ rào chắn tiến vào Kim Đan kỳ, sau đó kim đan một tầng, kim đan hai tầng…… Lên tới kim đan ba tầng, linh khí bạo động mới chậm rãi ngừng lại.
Nhưng sau khi ngừng lại, người dưới đài cao đột nhiên cảm thấy một trận im lặng quỷ dị, tiếng cười của hài tử đột biến mất không thấy, cũng không có dấu vết linh khí dao động lúc trước, giống như chuyện mới nãy phát sinh chỉ là một giấc mộng, dường như là không có tồn tại qua.
“Tiết Mật!” Thích Vô Thương hô to một tiếng, nhưng căn bản là không có ai đáp lại hắn, sao lại thế này? Linh khí vừa mới tàn sát bừa bãi khi nãy hình như là đã thấy ở đâu, Tiết Mật nửa năm trước cũng phát sinh qua chuyện như vậy, nhưng mình không có để ý tới, chẳng lẽ phía trên cũng có linh thú cùng nàng ký khế ước, nhưng vì sao lại có tiếng cười của tiểu hài tử? Giờ lại im lặng như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thích Vô Thương trên mặt mang theo chút lo lắng, mặc kệ nói như thế nào, đây là “Sư muội” mà ông nội phó thác cho hắn, nếu nàng có cái gì sơ xuất, tương lai như thế nào giao trả cho ông nội, nghĩ vậy, cước bộ hắn khẽ nhúc nhích, đang chuẩn bị đi lên xem một chút, lại phát hiện cách đó không xa một người trong bang nam nhân mặt nạ đột nhiên vọt ra, ý đồ hướng vào chỗ Tiết Mật trên đài cao, “Xem” tu vi Tiết Mật tiến giai nhanh chóng như vậy, có người kiềm chế không được.
Người nọ vừa mới tới gần đài cao thì liền biến mất không thấy, không phải cái loại biến mất lúc Tiết Mật tiến vào đài cao, mà giống như hôi phi yên diệt cả người biến mất ngay trước mắt mọi người.
(hôi phi yên diệt: chết vĩnh viễn, không thể siêu sinh, không thể sống lại, chết hoàn toàn)
Đồng thời tại lúc người nọ biến mất, “Oanh” một tiếng, cái động khẩu tiến vào kia bị hạ thạch môn (cửa đá) cấm chế, đem lối ra duy nhất chặn lại thật kín.
Một người trong đám người kia thấy thế vội vàng ngự kiếm bay qua định xem xét sao lại thế này, nửa đường đột nhiên bị đánh một chưởng ở sau lưng bay tới đống linh thạch, nửa ngày không đứng lên nổi.
“Thiếu chủ…….” Tử y lão giả kinh hô.
“Ngu xuẩn, cũng không nhìn xem mặt trên cấm chế là cái gì liền dám xông lên!” Nam nhân mặt nạ không ngăn nổi phẫn nộ nói.
Nghe vậy, mọi người đem ánh mắt tập trung lên cấm chế phía trên cửa đá, kinh ngạc phát hiện thế nhưng giống y như cấm chế trên đài cao kia, có thể tưởng tượng nếu người vùa nãy lại gần xem xét, kết cục sẽ không thiệt ít hơn người lúc trước.
Nhất thời tất cả mọi người sắc mặt khó coi đứng tại chỗ, không hề động đậy.
“Rõ ràng nữ oa kia cũng……..” Tử y lão giả khoanh chân ngồi dưới đất, kinh nghi nói.
“Vậy muốn hỏi Thích cốc chủ…….” Nam nhân mặt nạ ngữ khí lạnh lẽo nhìn Thích Vô Thương.
“Sư muội ta thiên phú dị bẩm, không giống với người thường.” Thích Vô Thương quay đầu nhìn về phía đài cao, bỏ lại một câu như vậy, cũng không có nhìn lại bọn hắn.
“Thiếu chủ, hắn……” Tử y lão giả giãy dụa đứng lên, tức giận bừng bừng phấn chấn nói.
Nam nhân mặt nạ vội vàng đi qua giúp đỡ hắn, lại xuất ra một viên đan dược màu đỏ thắm cho hắn ăn, trong mắt có chút biến hóa kỳ lạ, thấp giọng nói, “Thành lão, thân thể làm trọng, chúng ta…… Chờ!”
Cũng không biết trải qua bao lâu, Tiết Mật từ giữa cảm giác cực kỳ thoải mái tỉnh lại, tròng mắt nhấp nháy nhấp nháy, đầu óc còn có chút mộng, đột nhiên phát giác không thích hợp, mãnh liệt ngồi dậy.
Linh khí hảo nồng đậm, như thế nào mà có linh khí nồng đậm vậy? Tiết Mật đánh giá chung quanh, phát hiện ở địa phương không xa, đủ loại linh dược linh thảo, mà chính mình nằm ở chỗ bốn phía rơi rụng các loại đồ chơi nhỏ cùng một ít thức ăn, này…… Nơi này……
Ngẩng đầu phát hiện một con hắc báo tao nhã hướng mình đi tới, hơn nữa bên cạnh nó còn có một quả trứng màu phấn hồng không ngừng lăn qua lăn lại, cứ phát ra tiếng cười “ha ha” vui tai.
Nếu còn đoán không ra đây là làm sao, Tiết Mật cảm thấy mình có thể đi chết là vừa.
Không gian!
Thế nhưng vào được!!
A!! Vào được, vào được, ha ha, tâm tâm niệm niệm lâu như vậy rốt cục có thể vào được, về sau có gặp yêu ma quỷ quái không cần phải mau chóng chạy trốn rồi, ha ha…..
Tiết Mật kích động tại chỗ vài lần, tâm tình mới chậm rãi an tĩnh lại, nhìn hắc báo hỏi, “Tiểu hắc, ngươi có biết sao lại thế này không? Ta như thế nào lại ở chỗ này?”
Hắc báo đi đến bên người Tiết Mật, ánh mắt màu lam xanh biếc nhìn nhìn nàng, lại nhìn nhìn tiểu tử vẫn cứ quay tròn đổi tới đổi lui chơi vui vẻ kia.
“Ngươi là nói bởi vì ta cùng quả trứng này ký kết khế ước, cho nên tu vi tăng cao, liền vào được phải không?” Tiết Mật thử thăm dò hỏi.
Hắc báo không phủ nhận gật đầu, dùng một móng vuốt đè lại tiểu tử không ngừng động đậy kia.
“Thật vậy chăng? Đây là thú đản gì vậy? Ta như thế nào cùng nó ký khế ước chứ? Ta nhớ rõ nó giống như cắn ta một ngụm……. Trứng mà cũng cắn người sao?” Tiết Mật hướng hắc báo hỏi.
Hắc báo chán ngán gảy quả trứng màu phấn hồng trước mặt, làm cho nó lăn qua lăn lại, lại nghe đến một trận tiếng cười “Khanh khách” phi thường vui.
Tiết Mật thấy thế trên ót xuất hiện ba vạch hắc tuyến, quả trứng có thể cười?
Đột nhiên biểu tình dừng lại, nhìn về phía hắc báo, “Cái gì? Ngươi cũng không biết đây là quả trứng gì sao? Làm sao đây?”
Hắc báo như có nhân tính hóa bày ra móng vuốt, tiếp tục chơi với quả trứng.
Tiết Mật ngẩn người, sau đó ngồi chồm hổm xuống dưới, cũng lấy tay gảy quả trứng màu phấn hồng, như thế nào trong ấn tượng của ta nó có màu trắng, hiện tại sao lại thành màu phấn hồng, hơn nữa cũng không có ấp ra một thứ bình thường, thấy cứ kỳ quái thế nào! Bất quá, hiện tại cùng nó ký kết khế ước, có kỳ quái cũng tùy nó đi.
Tiểu hắc vừa mới nói tu vi của ta tăng, cũng không biết tăng nhiều ít. Nghĩ vậy, Tiết Mật tĩnh tâm ngồi xuống, nội thị đan điền, trời ạ, đây là kim…… Kim đan sao? Thế mà đến Kim đan kỳ, ha ha, còn là kim đan ba tầng! Thật sự là kinh hỉ một cái tiếp một cái a!
Chẳng lẽ kiểu tu luyện của ta là cứ cùng từng cái từng cái linh thú ký khế ước sao? Lấy phương thức như vậy tu vi sẽ tăng cực nhanh, nhưng lại không có bình cảnh! Này bàn tay vàng mở đủ lớn a, tác giả thật sự là mẹ ruột! Thiệt tình! Ha ha!
Vui vẻ ôm hắc báo cọ vài cái, Tiết Mật mãnh liệt đứng lên, không đúng, ta bây giờ còn ở giữa di tích mà, sư huynh còn tại bên ngoài, nên nhanh chóng ra ngoài, cũng không biết ta ngủ bao lâu…..
Một ngày. Hắc báo liếc mắt một cái.
Cái…… Sao? Một ngày? Tiết Mật kinh ngạc trợn to hai mắt, đi ra ngoài, phải đi ra ngoài!
Ý niệm trong đầu còn không có hoàn, người đã về tới trên đài cao, Tiết Mật vội vàng ổn định thân mình có chút lay động, nhìn xuống dưới đài, chỉ thấy bang chúng nam nhân mặt nạ như hổ rình mồi nhìn Thích Vô Thương, xem biểu tình bọn hắn giống như tùy thời đều có thể đấu võ, mà Thích Vô Thương ngồi ở bên kia thì nhắm hai mắt cũng không có để ý tới bọn họ.
Tiết Mật vui vẻ, hoàn hảo, không có việc gì. Sau đó vội vàng chạy từ trên đài cao xuống dưới.
“Sư huynh!” Tiết Mật hướng Thích Vô Thương chạy tới.
Thích Vô Thương nghe vậy, nhìn lại nàng, ở chỗ sâu trong đáy mắt hiện lên một mạt kinh hỉ mà người khác không thể nhận thấy.