Ngày hôm sau“kinh coong kinh coong”
- Chào tiểu thư _Quản gia nhà hắn- Uk, tôi đến gặp nhỏ Linh, cô ta ở nhà chứ- Vâng cô ấy đang ngồi uống nước ở bể bơi- Umk, cảm ơn bác_Nó nói rồi bước thẳng vào trong tiến về phía mà nhỏ Linh đang ngồi- Ủa cô mới đến hả_Nhỏ Linh ngạc nhiên- Umk_Nó lạnh tanh
- Cô đến gặp anh Lâm sao, anh ấy chưa có về nhà_Nhỏ Linh- Vậy sao, cô nhầm rồi tôi đến để gặp cô_Nó vẫn giữ nguyên thái độ- Có chuyện gì sao?_Nhỏ làm bộ ngây thơ- Phải, tôi nghĩ cô nên thành thật một chút_nó- Là sao, tôi không hiểu_Nhỏ Linh
- Thôi bộ mặt thiên thần của cô đi. Khi chỉ có hai chúng ta tôi nghĩ cô không cần giả vờ như thế đâu- Cô nói gì, tôi không hiểu_Nhỏ Linh nói mà bắt đầu lo sợ không lẽ nó đã điều tra được gì rồi- “Bịch” không hiểu sao vậy để tôi cho cô hiểu_Nó nói kèm theo vứt một tập ảnh xuống bàn và tất nhiên là ảnh mà hôm Thắng gửi cho nó, người trong ảnh không ai khác chính là nhỏ Linh
Nhìn vào hình mà nhỏ Linh như phát điên lên “sao có thể mình đã rất cẩn thận cơ mà…” Nhỏ lo lắng và cả lo sợ nữa “Phải làm sao đây, làm sao đây”
- Sao thế bị phát hiện nên không nói được gì à?_Nó cười- Hờ, xem ra cô cũng thông minh đấy, nhanh hơn tôi tưởng_Nhỏ Linh lấy lại tinh thần, cười thỏa mãn rồi nhìn ra phía bà quản gia tỏ ý gì đó- Quá khen_Nó cũng cười lại
- Bây giờ cô muốn gì ở tôi, cô tưởng tôi sợ mấy tấm ảnh này sao?_Nhỏ Linh vừa nói vừa cầm mấy tấm ảnh lên xé vụn tất cả- À không, tôi đâu có nghĩ như thế, loại như cô tự thả rếp vào phòng mình rồi để cho nó cắn thì đúng là không thể coi thường_nó mỉa mai
- Xem ra cô cũng biết từ lâu rồi nhỉ nhưng mà không sao, mọi người đang nghi ngờ cô chứ không phải tôi- Vậy sao, xem ra cô bỏ nhiều công sức vào những việc như thế này quá nhỉ- Cũng bình thường- Vì cái gì?_nó
- Cái này tôi tưởng cô cũng phải biết rồi chứ. Tất nhiên là giành lại Lâm từ tay cô_Nhỏ Linh- Vậy sao, chứ không phải vì mục đích khác hả
- Tất nhiên là không, tôi quay về là do vẫn còn tình cảm với Lâm, tôi chắc chắn tình cảm của cô và anh ấy chỉ là nhất thời, hai người sẽ chia tay sớm thôi- Ha ha thật như thế sao
- Tất nhiên, chính vì vậy mà tôi chỉ giúp một tay để quan hệ của hai người kết thúc sớm hơn thôi- À ra thế, vậy để xem tình cảm của cô “TO LỚN” như thế nào đã_Nó nói và đứng dậy lấy từ trong túi ra một sợi dây kèm theo một chiếc nhẫn (sợi dây đôi mà hắn và nhỏ Linh có, hắn đã để lại cho nó giữ)
- Chứng minh đi_Nó nói tiếp rồi nhém sợi dây cùng chiếc nhẫn xuống hồ sau đó quay lại nhìn nhỏ Linh thách thức- Được thôi_Nhỏ này cũng đáp lại bằng một nụ cười hả hê
“Tùm” Nhỏ lao mình xuống dòng nước trong xanh còn nó thì đứng nhìn ánh mắt hiện lên sự coi thường, khing bỉ những loại người như thế này “Dở mọi thủ đoạn để đạt được những gì mình muốn”
Từ ngoài cửa hắn đã thấy nó đứng trên thành hồ, nó đưa mắt xuống dòng nước ấy, có người đang dẫy dụa, chính là nhỏ Linh! Sao lại như thế này được chứ? Chuyện gì đang xảy ra trước mặt hắn đây?
Bước chân của hắn bắt đầu dồn dập hơn, hắn chạy thật nhanh vào bên trong và lao mình xuống hồ nước ( Thật ra nhỏ Linh đã ra hiệu cho bà quản gia ra gọi hắn về, còn hắn sau khi nhận được điện thoại thì phi như bay vè nhà và đập vào mắt là cảnh đó)
Nhỏ Linh thấy hắn về thì để mình chìm xuống, tay chân giả vờ rùng rẫyHắn lao xuống dòng nước trong xanh kéo nhỏ Linh lên bờ rồi để nhỏ nằm tại chỗ tiến lại chỗ nó ánh mắt không thể giấu nổi sự căm phẫn
- Nói! Chuyện gì đã xảy ra_Hắn kìm chế cố đợi một lời giải thích từ nó, hắn muốn biết tại sao nó không nhảy xuống cứu khi nhỏ Linh đang đuối nước
- Như anh thấy đó, cô ta bảo yêu anh, muốn dành lại từ tôi, tôi không tin nên vứt chiếc nhẫn của hai người xuống hồ bảo nếu thực sự yêu anh thì hãy nhảy xuống đó và tìm lên_Nó cười khẩy, không ngờ nhỏ đó cũng cao tay thật- Chiếc nhẫn sao_Hắn nhíu mày
- Khụ….là chiếc nhẫn đôi đó…cô ấy đến đây và đổ tội cho em, em nói em không làm thì cô ấy lại nói em rời khỏi đây sau đó thì…
- ….._Nó tỏ vẻ ấm ức không nói nổi nữa( công nhận nhỏ này diễn giỏi quá mà)- Tại sao cô lại hành động như thế? Vì Sao_ hắn hét lên- Vì gì ư…vì anh đấy_Nó cười
- Vì tôi sao, vì tôi mà cô lại hành động như vậy ư, cô không có lòng tin ở tôi như thế sao ?-hắn- Lòng tin ư, đến giờ phút này thì lòng tin của tôi mất hoàn toàn rồi_Nó không cười nữa mà nói bằng giọng lạnh tanh, vô cảm và với hắn là vô trách nhiệm- Vậy tại sao cô không cứu cô ta_- Hắn cố gắng tiếp tục
- Cứu ư, cô ta vốn dic đâu bị gì mà cứu_Nó vẫn giữ nguyên thái độ nhìn hắn không chút biểu cảm nào- Cô…_hắn tức quá nói không ra lời nhào tới nắm lấy cổ áo nó, hô hấp của hắn cũng gấp gáp hơn, có lẽ những lời của nó làm hắn tức giận hơn và cũng càng đau hơn, chưa bao giờ hắn nghĩ người con gái hắn yêu lại như thế này. Thất vọng, tổn thương, đau đớn là những gì hắn đang phải chịu đựng nhưng có lẽ cũng là nỗi đau mà nó đang cảm nhận được
- Bỏ ra_nó lạnh lùngThấy thế hắn cũng thả lỏng tay mình xuống. nếu không thấy được những gì vừa diễn ra thì có lẽ hắn cũng không thể tin được“BÂY GIỜ THÌ NIỀM TIN HOÀN TOÀN ĐỔ VỠ!”
(tg –Những ngày vừa qua Linh xin lỗi các bạn rất nhiều ,do sự cố trên santruyen nên ko đăng được mong các bạn thông cảm ,những chap sau này sẽ có nhiều người cho rằng hắn là người ngu ngốc nhưng thật sự trước kia đối với hắn Linh là người vô cùng hiền lành luôn được ví là thiên thần nhưng do nhỏ muốn theo đuổi sự nghiệp nên đã ra đi ….chính vì vậy hắn ko thể biết được con người thật sự của nhỏ ………còn về sau này thì tg sẽ hé lộ sau )
{mọi thắc mắc mọi người liên hệ vào trang page trên facebook :Tứ Đại Công Chúa Tài Và Tứ Đại Công Tử Lạnh Lùng (TẠI BẠN BÈ TRÊN FACEBOOK CỦA TG ĐẦY RÙI Ạ ) )