--- Sáng hôm sau tại biệt thự của tứ đại ---
Tình hình hiện tại là đã giờ phút, nhưng vẫn chưa ai có ý định sẽ thức. May thay, đại boss T.Di đã kịp thức giấc phá đão giấc ngủ vàng của các thành viên còn lại, T.Thanh thì dễ rồi, còn T.Băng và Ái Vũ thì cần nội công lớn để gọi dậy.
Quả như suy đoán, nàng lại tiếp tục quá khứ đi học trễ đầy tội lỗi của mình, nàng đứng bên bờ rào quen thuộc, đồng hồ điểm giờ phút
" phóng cặp vô trước há "- Băng
" ừ... phóng thôi "- Thanh kéo cặp xuống rồi quăng vô
" bịch... bịch... bịch... bịch "- xem ra lần này âm thanh nghe ổn hơn rồi, Thanh đếm đến , cả bọn cùng phóng lượt, qua hàng rào cách dễ dàng
" ơ!?... "- Ái Vũ và cả bọn cùng đơ ra, sao đợt này ông bảo vệ lại phát hiện ra vậy, còn đứng khoanh tay đợi sẵn nữa.
" tụi em, sách cặp theo tôi "
đứa nhìn nhau rồi thở dài lượm cặp đi theo ông bảo vệ khó ưa kia
--- Trước phòng hội đồng ---
Ở đây chả ai biết đứa có gia thế ra sao nên sử phạt thẳng tay, kết quả đứa bị đứng phạt trước cửa phòng
" tại sao ông bảo vệ có thể phát hiện ra bọn mình nhỉ? "- Băng nhíu mày nhìn cả đám
" chắc chắn là có người tố cáo rồi còn gì "- T.Thanh nhàn nhạt trả lời
" Di Di, mi gọi cho hiệu trưởng bảo miễn phạt cho bọn mình đi, tau mỏi chân chết rồi "- Ái Vũ thanh thở
" haizzz... rán đứng một lúc đi, nhờ hiệu trưởng mãi không tốt đâu "- T.Di thản nhiên
" chắc chắn là con Hinh Hinh gì đó chứ ai! con đó nó ganh tỵ với sắc đẹp của bọn mình còn gì "- Băng chóng nạnh hất cằm
" Dân hắc bang không ấu trĩ vậy đâu "- Ái Vũ
--- lớp A ---
" hơ... ấu trĩ? "- M.Duy cười nhạt liếc sang mấy thằng bạn. Đây là do Anh Dũng nghĩ ra để trả đũa bọn nó, còn gắn thiết bị nghe lén ở chậu cây trước cửa phòng
" không cần nhìn tao, bọn mày ủng hộ nhiệt liệt còn gì "- Anh Dũng thong thả trả lời
" những cô gái này đúng là lợi hại, biết được thẩm yên là người của hắc bang, còn có vẻ quen biết với hiệu trưởng, chắc chắn sẽ có liên quan đến tổ chức xã hội nào đó "- T.Nhã xoa cằm phân tích
" Cần điều tra không? "- T.Phước
" tra rồi, nhưng không ra, hầu như không có bất kì thông tin gì "- Anh.Dũng vẫn ung dung xoay cây viết trên tay. Bỗng thiết bị nghe lén gặp vấn đề, sau tiếng " xẹt... bụp " chói tai thì không còn tính hiệu nào nữa, không lẽ bị phát hiện rồi à? A.Dũng đơ ra, cây viết trên tay rơi xuống lăn mấy vòng
--- chỗ các nàng ---
" xão huyệt đúng là xão huyệt... "- Ái Vũ cầm cái thiết bị nghe lén bé tí trên tay đã bị đập nát
" dám nghe lén các bà nói chuyện, hừ... gan to bằng hạm, xem trời bằng vung, ta mà biết là ai thì ta sẽ bem bem bem ra thành tương rồi xúc cho cún ăn "- T.Băng hùng hổ xoắn tay áo
" cái thiết bị bị mi làm thành ra như vầy còn điều tra được cái khỉ gì nữa đâu? "- Thanh
" được hết, đợi đi, ta sẽ tra cho ra bằng được a~ "- Ái Vũ cười hiểm, ngó ngang ngó dọc
" các mi canh giáo viên cho ta, phút thôi "- nói rồi Ái Vũ lén rời đi mất
" còn bao lâu ra chơi vậy? "- T.Di hỏi
" phút nữa "- Thanh
" nó đi đâu vậy? "- Băng ngây ngô hỏi
" trời ạ! mày làm cộng sự với bọn tao mấy năm rồi hả "- Thanh
" ừ thì sao, tao hỏi nó đi đâu mà "- Băng chớp chớp mắt
" dạ thưa cô, đi soi camera an ninh "- Thanh
" à... "- giờ thì Băng mới hiểu
--- chỗ các chàng ---
hiện tại cả chàng đều ở trạng thái hoang mang, đã từng gặp nhiều chuyện rồi mà chưa lúc nào như đang ngồi trên đống lửa như bây giờ
" sắp ra giải lao tiết rồi "- T.Phước nhìn đồng hồ
" chúng mày đoán xem liệu họ có phát hiện ra chúng ta không? "- T.Nhã đưa mắt thăm dò biểu hiện của đám bạn
" nếu họ không phải là những cô tiểu thư bình thường thì xác định rồi đó "- M.Duy cười khổ
" Để xem, họ làm được gì "- Anh Dũng vẫn cười nham hiểm kiểu đó.