Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

chương 128: yêu tinh giá lâm: quấy rối ở công ty (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời cô nói ra suýt chút nữa khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước tức hộc máu, nghe vậy sau, hắn “hừ” một tiếng rồi từ từ đứng lên, đôi ưng mâu tao nhã bắn ra ánh sáng lạnh thấu xương khiến Liên Kiều như bị lột trần không mảnh vải vậy.

Cô liên tục lui về phía sau vài bước, đôi mắt cũng nhìn lại hắn, căng thẳng nói: "Này, anh … anh sẽ không nhỏ mọn tới mức ấy chứ? Chỉ là một bộ quần áo mà thôi..."

"Nha đầu, lá gan của em càng lúc càng lớn —— "

Hoàng Phủ Ngạn Tước tiến lên một bước, cơ thể cường tráng đột nhiên che khuất đỉnh đầu của cô: "Nói cho tôi biết, cuối cùng thì em muốn như thế nào? Chẳng lẽ em không biết bản thân mình hết lần này tới lần khác khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi?"

"Tôi còn không có nhẫn nại đâu!"

Liên Kiều không phục nhìn hắn rồi vùng đứng lên: "Đã là người làm việc sai còn ở đây hô to gọi nhỏ, thật sự là không công bằng!"

"Làm sai việc? Tôi làm sai chuyện gì?"

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhẫn nại nói: "Sai lầm lớn nhất của tôi chính là quen biết nha đầu bướng bỉnh như em!"

"Hừ!"

Liên Kiều trừng hắn một cái: "Nói dối là người đáng xấu hổ, dù sao bây giờ tôi cũng được nghỉ, thực nhàn rỗi, Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh nên cẩn thận một chút, trong khoảng thời gian này tôi nhất định chỉnh chết anh, ha ha —— "

Nói xong, cô liền bật ra một tràng cười xảo quyệt, ngay cả đôi mắt màu tím cũng bắn ra tia sáng tà ác.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy cô như vậy, vừa buồn cười vừa bực bội, hắn nhìn chằm chằm cô, ngay sau đó, ánh mắt ấy chợt tắt, khóe môi nhếch lên: "Không cần làm những chuyện mà ngay tới cả chính bản thân mình cũng không hiểu ra cái gì!"

"Anh có ý gì?" Liên Kiều không rõ hỏi lại.

Hoàng Phủ Ngạn Tước lại đi tới ngồi xuống ghế tổng giám đốc, chân phải thon thả tao nhã gác lên chân trái, thân thể to lớn cũng nhàn nhã dựa lưng trên ghế da cao cấp, trong đôi mắt thâm thúy lộ ra một tia sắc bén ——

"Thời gian sẽ không quá dài, ngay mấy hôm nay, ba mẹ tôi đã sắp xếp lịch trình tới Malaysia rồi!"

Ý tứ trong lời nói của hắn vô cùng rõ ràng, nhưng mà…

Phiền toái, một chút Liên Kiều cũng không nghe ra nổi ý tứ trong lời nói của hắn, ngược lại càng tò mò hỏi: "Hả? Bác trai bác gái chẳng lẽ muốn tới Malaysia du lịch sao? Nhưng tôi đã giới thiệu cho bọn họ hình thức du lịch hợp nhất đó chính là đường bộ!"

Sau khi nghe thấy vậy Hoàng Phủ Ngạn Tước liền bật cười, thực hiển nhiên hắn đối với loại tư duy này của cô có gặp tới bao nhiêu lần cũng không quen nổi, tùy ý rút ra một điếu xì gà Brazil châm lên rồi hút, thản nhiên nói: "Nha đầu qủa thực ngốc mười phần, bọn họ chuẩn bị đi gặp ông nội của em!"

"A!"

Liên Kiều không cho là đúng mà a một tiếng: "Ông nội của tôi với gia tộc Hoàng Phủ coi như là thế giao, nếu như nhìn thấy bác trai bác gái có phải rất cao hứng hay không!"

Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi nhíu mày lại, cái nha đầu này quả nhiên là đơn thuần đến hết mức có thể!

"Em lại đây” hắn vô cùng bất đắc dĩ khoát tay vẫy cô lại , ý bảo cô nhích lại gần hắn thêm một chút.

Liên Kiều lười biếng đi lên phía trước, khuôn mặt cực kì vô tội mà nhìn hắn.

"Nha đầu —— "

Hoàng Phủ Ngạn Tước ngoài ý muốn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, âm thanh trầm thấp trung tính nhẹ nhàng vang lên: "Tôi biết em ham vui, cũng hiểu những ngày nghỉ này muốn lấy tôi làm trò tiêu khiển, nhưng—— em phải hiểu rõ một điều, một khi bọn họ gặp mặt, ý nghĩa của nó chính là em phải gả cho tôi, chúng ta sẽ trở thành một cặp vợ chồng chân chính, tôi nói như vậy em có hiểu không?"

Liên Kiều sửng sốt một lúc lâu, cô ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, nhất thời không biết nên mở miệng nói cái gì.

Đã từng nhìn qua bộ dáng thất thần như vậy của cô, Hoàng Phủ Ngạn Tước nhẹ siết thân người cô, giọng điệu trịnh trọng: "Nha đầu, tôi hỏi em, em phải thành thật trả lời tôi!"

Liên Kiều nâng đôi mắt mờ mịt lên nhìn hắn, theo bản năng gật gật đầu.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thở dài một hơi hỏi: "Em đã bao giờ nghĩ sẽ gả cho tôi chưa? Có nghĩ qua muốn trở thành vợ của Hoàng Phủ Ngạn Tước tôi?"

Hai câu nghi vấn ném ra, lại khiến thân thể Liên Kiều run lên, hai hàng lông mày giữa trán nhăn lại, cô nhìn hắn khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không có, cho tới bây giờ tôi không có nghĩ qua chuyện đó.."

Đó là lời nói từ sâu trong lòng cô, tuy rằng từ khi cô quen người đàn ông này đã ỷ lại thật sâu vào hắn, nhưng cô chưa từng nghĩ qua là sẽ phải lập gia đình, cho dù cô biết hắn chính là vị hôn phu đã định của cô, khái niệm kết hôn này vẫn chưa hề tồn tại trong đầu cô.

Về khoảng thời gian thân thiết với hắn ở Hong Kong, chẳng qua muốn chỉnh hắn một chút thôi, chuyện này với chuyện kết hôn một chút cũng không liên quan đến nhau a.

Nghe thấy câu trả lời không hề do dự của cô, trong lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước không biết tại sao lại sinh ra một cảm giác mất mác cùng phiền não, thậm chí có chút hốt hoảng, đây là có chuyện gì? Câu trả lời của cô không phải đúng như hắn mong muốn sao?

Nghĩ đến đây, hắn có chút phiền não mà đem điếu xì gà hung hăng cắm vào trong chiếc gạt tàn, loại sương khói thản nhiên này lại khiến hắn vô cùng phiền chán.

Nhìn thấy giữa hai hàng lông mày hắn hiện lên chút không vui, Liên Kiều theo bản năng giơ ngón tay nhỏ bé lên, nhẹ nhàng phủ giữa mi gian của hắn (Mi gian chính là khoảng cách giữa hai hàng lông mày đó) —— sao hắn lại thích cau mày như vậy? Như vậy khó chịu.

Cảm nhận được sự mềm mại giữa lông mày, nội tâm Hoàng Phủ Ngạn Tước chợt giật nảy, nháy mắt, một tia khó hiểu lan tràn khắp cơ thể, là một loại đau đớn không thể tả...

"Lời em nói là thật?" Một lúc lâu sau, hắn mới cất giọng trầm thấp nói.

"A? Thật giả cái gì?" Liên Kiều không phản ứng kịp câu hỏi của hắn.

Trên mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút ngưng trọng, hắn lặp lại câu hỏi lần nữa: "Em thực không có nghĩ qua muốn gả cho tôi?"

"Đúng vậy a!" Liên Kiều vô tâm vô phế gật đầu, sau đó cười tủm tỉm chủ động ngồi trên đùi hắn, hai cánh tay vòng qua cổ hắn: "Nhưng mà tôi rất muốn bên cạnh anh, anh cũng không thể bỏ rơi tôi, là anh nói vĩnh viễn sẽ thương tôi, anh không thể như vậy được!"

Cô nhóc ỷ lại giống như nước đường hòa tan , khiến trái tim hắn có một chút ngọt xen lẫn một chút tư vị chua chát ghen tuông.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio