Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

chương 14: làm việc thiện (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Liên Kiều vẻ mặt sùng bái mà nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước ánh mắt đều mang vẻ rạng rỡ lấp lánh.

Khúc nhạc khó như vậy như thế nào mà anh ta đàn dễ dàng tới vậy? Còn có —— một người đàn ông lại có thể tao nhã đến vậy, nhìn hành động giờ phút này của anh giống như một vị Vương tử quả không sai.

Mãi tới bây giờ cô mới nhìn rõ được dung mạo của người đàn ông này —— thì ra khi anh tháo kính mắt xuống lại là một người có sức quyến rũ thế này.

Khuôn mặt sắc xảo, hình dáng hoàn mĩ tuấn dật kia làm người ta mê muội. gương mặt anh tuấn nhìn nghiêng thực sự là không chê vào đâu được, tò mò thêm một chút trên gương mặt ấy lộ ra ánh mắt sắc lạnh loại khí chất này chính là uy nghiêm, còn cái mũi thẳng cương nghị khiến người ta thấy anh rất cơ trí.

Người đàn ông này —— thật sự là rất hoàn mỹ

Liên Kiều quả thực là nhìn tới mức ngây ngốc mất rồi! Nhất là theo từng cử chỉ giơ tay nhấc chân tản ra hơi thở đàn ông khiến người ta an tâm.

Liền Kiều hai tay chống cằm nghẹo đầu sang một bên, mắt tím nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn mĩ đến phụ nữ cũng phải ghen tị kia.

Sauk hi kết thúc bản nhạc Hoàng Phủ Ngạn Tước buông ống tay áo xuống. Vẻ mặt buốn cười mà nhìn lại đôi mắt đang khiếp sợ kia, khóe môi khẽ nhếch lên.

“Nha đầu như thế nào?”

Liên Kiều hơi nhíu mày dường như muốn suy nghĩ gì đó, sau đó rốt cục mắt cô cũng sáng lên, kéo tay anh nói:

“Tôi nghĩ —— Anh nhất định là Piano sư đúng không?”

Hoàng Phủ Ngạn Tước không trả lời câu hỏi của cô mà hỏi ngược lại: “Vì sao lại nói vậy?”

Piano sư? Lần đầu tiên anh thấy có người nói anh như vậy, từ nhỏ đến lớn được nghe nhiều nhất là Đại thiếu gia, Hoàng Phủ thiếu gia, Hoàng Phủ tiên sinh, tổng giám đốc, danh xưng này lại làm anh quá đỗi ngạc nhiên.

Liên Kiều khoa chân múa tay vui sướng mà giải thích: “Chẳng lẽ không đúng sao? Anh còn muốn giấu diếm tôi không phải là Piano sư sao lại đánh Piano tốt như vậy quả thực suất ngốc!”

“Phải không?”

Hoàng Phủ Ngạn Tước tâm tình cũng tốt. Kỳ thưucj trong tứ đại tài phiệt anh, Cung Quý Dương mới là người chơi Vi-ô-lông giỏi nhất,nhưng hình như là vì Sầm Tử Tranh mà học tám năm trời.

Mà từ lúc nhỏ anh không có việc gì làm sẽ đem đàn Piano ra đánh, nhưng từ khi anh tiếp quản tập đoàn Hoàng Phủ, loại giải trí này như càng ngày càng xa vời, không nghĩ tới hôm nay anh ở trong này lại có hứng thú đàn Piano.

Liên Kiều bưng miệng cười ra vẻ thần bí mà ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nói rằng: “Không quan hệ tôi biết anh nhất định là người chơi Piano nổi tiếng nào đó như vậy anh nói cho tôi biết tôi cam đoan sẽ không nói cho người khác biết được không?”

Người nổi tiếng nha! Tuy rằng cô với Piano thì coi như mù tịt, nhưng lại siêu cấp sùng bái Piano sư ah~.

Nhìn cô bộ dáng tò mò y hệt như bảo bảo Hoàng Phủ Ngạn Tước không khỏi âm thầm bật cười nha đầu này thật đúng là một chút bộ dáng kiêu ngạo của vương thất cũng không có.

Ở bên cạnh anh không thiếu những tiểu thư nhà quyền quý trong đó cũng có rất hậu duệ của vương thất khác nhau, nhưng không có một ai giống nha đầu trước mắt. Chân thật như vậy, thẳng thắn như vậy, bộ dáng không đơn thuần như những tiểu thư khuê các bình thường mà rất lỗ mãng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio