- Ba, mẹ
Thiên Bình ngạc nhiên nhìn hai người trước mặt mình. Chẳng phải ba mẹ đã chết rồi hay sao?
Nhìn biểu hiện của con gái bà Thiên An ko khỏi phì cười.
- Con không cần phải ngạc nhiên như vậy đâu con gái, chẳng lẽ con không vui khi thấy ba mẹ hay sao?
Bà cất giọng dịu dàng hỏi và cũng không quên trêu chọc con gái mình.
Thiên Bình giọng run run hỏi lại vì cô sợ rằng đây chỉ là ảo giác mà chì cần cô nháy mắt thì nó sẽ biến mất
- Là...là ba mẹ thật sao? Đây không phải ảo giác chứ?
- Là ba mẹ thật mà con gái, không phải là ảo giác đâu
Mẹ cô nghe cô nói vậy thì không khỏi xót xa, con gái bà thời gian qua đã phải chịu nhiều khổ cực rồi.
Thiên Bình nghe bà nói vậy liền lao đến ôm chầm lấy bà nói
- Mẹ, thời gian qua con nhớ mẹ nhiều lắm đó biết không? Khi con nhận được đoạn phim cảnh Thiên Yết giết ba mẹ con đã gần như chết lặng, con cứ ngỡ rằng ba mẹ đã chết thật rồi.
Bỗng Thiên Bình nhớ gì đó cô liền bỏ mẹ mình ra và ngạc nhiên hỏi
- Nhưng tại sao ba mẹ còn sống vậy? Theo đoạn phim con thấy thì rõ ràng cơ hội có thể sống sót chỉ là con số tròn trĩnh thôi mà?
Bà Thiên An nghe con gái hỏi vậy thì cũng bắt đầu kể lại mọi chuyện
- Chuyện là...