Lệ Sa vừa tiếp một vị khách là một lão già, cô ta kinh tởm lau đi những giọt trắng đục trên cơ thể mình, không hiểu sao dạo này cô ta cảm thấy hơi mệt và bụng hơi to ra rõ rệt cho nên liền đi bệnh viện khám, ai ngờ kết quả cô ta lại đang mang thai.
Nhìn vào số tuần thai kỳ thì rõ ràng là chuyện lần đó bị hai tên đầu đường xó chợ kia hãm hiếp, nhưng hôm sau Mặc Hán Lương cũng có quan hệ với cô ta.
Lệ Sa lóe lên một ý nghĩ, chỉ cần bám vào được Mặc gia thì cô ta có thể không cần phải đi làm cái công việc ghê tởm kia nữa.
Lệ Sa trông tàn tạ hơn rất nhiều so với trước kia, cô ta cố trang điểm để che đi nhưng vết mờ ám do khách hàng để lại mà đi tới Mặc gia.
Đương nhiên người làm sẽ không cho cô ta vào nên Lệ Sa tìm các mua chuộc bọn họ để gọi Mặc Hán Lương ra ngoài nói chuyện.
Mặc Hán Lương cũng không hơn gì Lệ Sa, vì mắc bệnh truyền nhiễm nên anh ta trông tiều tụy hơn trước dù cho có được Mặc gia tẩm bổ và chữa trị, anh ta vội lén lút chạy ra.
" Cô tới đây có chuyện gì?".
Lệ Sa vứt hết mặt mũi " Chuyện video của tôi và cậu bị lộ ra ai ai cũng biết, hiện giờ tôi đang mang thai, không cần biết nó là con của cậu hay của hai tên kia nhưng nếu tôi công bố chuyện này thì cậu nghĩ dư luận sẽ nghĩ đứa con này là của ai?".
Mặc Hán Lương nhíu mày " Vậy nên, cô muốn tống tiền tôi?".
" Không chỉ tống tiền, tôi còn yêu cầu cậu phải lấy tôi, nếu không tôi sẽ tiết lộ chuyện thiếu gia Mặc gia bị mắc bệnh truyền nhiễm ra ngoài, để xem còn tiểu thư nhà nào còn dám gả con gái cho cậu hay không?" Lệ Sa cay độc nói.
" Cô điên rồi à?" Mặc Hán Lương không tin nổi nói, tham vọng của cô ta quá lớn.
" Đúng vậy, tôi điên rồi, bị mấy người ép tới điên rồi" Lệ Sa cáu gắt lên.
Mặc Hán Lương không biết phải làm sao " Chuyện này tôi phải bàn với cha tôi đã, cô quay về trước đi nếu không cha tôi phát hiện ra sẽ nổi điên lên mất".
Lệ Sa rời đi mà không quên nhắc nhở liên tục Mặc Hán Lương nhất định phải liên lạc lại với cô ta.
Mặc Hán Lương sau khi thương lượng với cha mình thì ông ta nhất quyết không đồng ý chuyện này, còn tìm cách kiếm người diệt khẩu.
Lệ Sa trong đêm bị đám giang hồ truy đuổi đòi giết thì vô tình gặp lại mẹ của mình.
Hóa ra bà ta mang số tiền kia trốn ra nước ngoài tìm tình nhân cũ, lợi dụng được ông ta mà tái hôn, có cuộc sống đầy đủ rồi mới quay lại tìm Lệ Sa.
Bà ta giúp cô ta chuyển sang nước ngoài sinh sống, còn thuận lợi sinh ra đứa con kia, may mắn còn chữa khỏi bệnh truyền nhiễm tưởng chừng như sẽ đeo bám cả đời.
Đứa bé sinh ra là con trai, Lệ Sa vẫn sợ bị Mặc gia đuổi giết nên không dám ra khỏi nhà, sau khi cô ta sinh con không lâu thì tên cha dượng thấy cô ta trẻ đẹp hơn vợ mới thì luôn tìm cơ hội để giao cấu với cô ta.
Cho nên khi đứa bé mới được 6 tháng tuổi thì cô ta lại mang thai, đương nhiên mẹ cô ta cũng nghi ngờ cho nên lén theo dõi, vậy mà phát hiện con gái mình cùng chồng mới cưới lại có quan hệ với nhau, bà ta tức tối nhưng không thể làm gì vì còn phải dựa dẫm vào gã đàn ông kia.
Hai năm sau, Mặc gia chủ đột ngột qua đời, Mặc Hán Lương lên làm gia chủ, chuyện anh ta bị bệnh truyền nhiễm bị lộ ra khiến cho không có ai dám lại gần, do không chữa trị tốt nên sức khỏe ngày càng yếu, thậm chí còn bị vô sinh vĩnh viễn.
Sợ rằng để mấy người trong gia tộc biết chuyện sẽ đẩy anh ta xuống nên chỉ đành lén cho người đi tìm Lệ Sa rồi trộm lấy mẫu tóc của đứa trẻ kia đi xét nghiệm, không ngờ lại đúng thật là con trai của Mặc Hán Lương.
Mặc Hán Lương vui mừng tìm tới muốn đón Lệ Sa về, Lệ Sa thấy có con đường thoát ra khỏi tên cha dượng nên mặc cho ông ta không đồng ý vẫn trốn theo Mặc Hán Lương về nước.
Về Mặc gia cô ta được Mặc Hán Lương giao cho vị trí nữ gia chủ để lòe mắt thiên hạ, thực chất cô ta không có quyền hành gì cả, sống vẫn khổ sở như người hầu ở đó.
Mặc Hán Lương biết Lệ Sa đã chưa khỏi bệnh nên hỏi cô ta chỗ để chữa, anh ta cũng sang nước ngoài chữa bệnh suốt nửa năm mới hoàn toàn khỏi bệnh.
Sau đó Lệ Sa chỉ có nghĩa vụ phải chăm sóc cho con trai, còn đứa con trong bụng cô ta mới sinh ra bị gửi về cho cha dượng chăm sóc.
Mặc Hán Lương cũng không động tới cô ta mà bao nuôi mấy nam nhân trong nhà để hưởng thụ.
Sau khi sinh đứa thứ hai, sức khỏe của Lệ Sa giảm sút nghiêm trọng, đi khám phát hiện bị ung thư giai đoạn cuối.
Sau nửa năm thống khổ thì cô ta cũng chết đi trong tiếc nuối, trong đám tang không có một ai tham dự.
Mặc Hán Lương cảm thấy việc Lệ Sa bị ung thư khá bất ngờ nên cũng đi khám kiểm tra, thì ra thứ thuốc để anh ta chữa khỏi bệnh truyền nhiễm có khả năng gây ra bệnh ung thư, Lệ Sa không nói cho anh ta chuyện này, hoặc có thể chính cô ta cũng không biết, cũng may anh ta phát hiện sớm nên vẫn có khả năng điều trị, nhưng tuổi thọ cũng giảm đi nhiều.
Mặc Hán Lương thẩm chửi mắng Lệ Sa ngu ngục, anh ta hết lòng bồi dưỡng cho đứa con trai duy nhất kia trở thành người thừa kế sau này, ai ngờ đứa bé này do lúc mang thai Lệ Sa đã dùng nhiều loại thuốc để điều trị gây ảnh hưởng tới gen di truyền nên khiến cho đứa trẻ bị mắc bệnh bẩm sinh, vừa lên 5 tuổi đã bị phát bệnh mà qua đời.
Mặc Hán Lương mấy năm sau đều tìm cách chữa bệnh vô sinh của mình nhưng gần như không có hy vọng vì anh ta còn đang phải chữa trị ung thư nữa.
Sau cùng vẫn phải nhường lại vị trí gia chủ cho một nhánh phụ Mặc gia lên nắm quyền, nể tình Mặc Hán Lương biết điều nhường lại vị trí mà gia chủ mới cũng không gây khó cho anh ta.
Số cổ phần còn lại cũng đủ cho Mặc Hán Lương có tiền chữa trị và tiền sinh hoạt hàng tháng cho đầy đủ, cũng coi như có thể bình yên mà sống tới khi không thể chữa trị được nữa.
Và đó là chuyện của sau này.