Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu

chương 91: chương 91

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi chiều lúc chuẩn bị đồ ăn tối, Kỳ Gia Phóng vẫn luôn giữ tâm trạng vui vẻ như nở hoa, còn Thẩm Quân thì nở hoa thật đang giận dỗi ngồi chờ ở phòng khách.

Thẩm Mặc vừa mới tắm xong cũng đi xuồng chờ ăn cơm.

Tới tận khi mọi thứ đều xong hết thì Thẩm Hà và Vincent mới chậm chạp đi xuống tầng.

Giống với Kỳ Gia Phóng và Thẩm Quân, bọn họ đều mang hai sắc thái khác nhau trông rất kì cục.

Cũng may Thẩm Hà học múa đương đại từ nhỏ, cơ trên người rất dẻo dai nên cũng không tới mức rất đau, có điều khi ngồi xuống thì cúc hoa cũng sẽ bị khó chịu, chỉ đành ngồi tư thế hơi nghiêng sang một bên, có thể giảm bớt sự khó chịu, Thẩm Hà đã không còn sức để mắng chửi tên điên kia nữa.

Lúc tỉnh táo lại phát hiện bản thân vậy mà đã bị lừa đồng ý mối quan hệ yêu đương thì liền chối bỏ trách nhiệm, nhưng tên điên kia đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Anh ta công khai nhấc Thầm Hà ngồi lên đùi mình trong ánh mắt ngạc nhiên của anh em nhà họ Thẩm.

Thẩm Hà cuống cuồng trèo xuống, động tác hơi lớn làm lộ ra mấy vết đỏ trên cổ vốn đã bị giấu đi.

Vincent đắc ý " Không phải em nói muốn kiếm người cùng khoe ân ái với bọn họ cho bõ tức sao".

Thẩm Hà liền chối ngay, mặc dù cậu ta có cái ý đó thật nhưng cũng chưa từng nói ra, hoàn toàn là do Vincent tự mình đoán ra.

" Anh đừng có nói bừa, tôi chưa từng nói như vậy!".

Thẩm Kỳ làm việc suốt cả chiều trong thư phòng, đang đau hết cả đầu, lại nhìn tới đứa em còn lại của mình cũng bị thằng bạn già lừa đi nốt thì cạn lời.

Anh nhìn Kỳ Gia Phóng và Vincent mà thầm phán xét.

Ngược lại, Kỳ Gia Phóng và Vincent nhận được ánh mắt đó thì cũng quay ra ẩn ý nhìn Thẩm Mặc rồi nhìn sang Thẩm Kỳ tỏ vẻ cũng chả khác gì nhau đâu.

Thẩm Kỳ mím môi nén giận, xem ra trong nhà rõ ràng anh là lớn nhất nhưng lại là người duy nhất vẫn còn tem mác chưa được bóc.

Nếu như không phải để cho Thẩm Mặc tham gia chương trình thì ngay ngày hôm cậu tuổi thì anh đã ăn cậu vào bụng rồi, làm sao sẽ đợi tới bây giờ.

Bé mèo con ngơ ngác chẳng hiểu gì vẫn cắm đầu ăn ngon lành không biết rằng tối nay cậu sẽ chạy không thoát được rồi.

Thẩm Kỳ dù biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn trầm giọng nói " Chuyện này là thế nào?", có người dám ra tay với em trai mình ngay trong nhà mà anh lại không biết gì.

Thẩm Hà mím môi không dám nói, Thẩm Quân không ngờ tới đứa em trai mà anh yêu thương nhất từ nhỏ tới giờ bỗng dưng bị một tên ở đâu chui ra bắt mất, thì ra cảm giác của anh cả khi biết mình bị Kỳ Gia Phóng lừa bán chính là như vậy.

Thẩm Quân cũng lườm lườm Vincent như muốn tra khảo.

Kỳ Gia Phóng sợ lửa lớn chưa đủ to còn thêm dầu vào " Hai người các cậu có thể hay không nhỏ tiếng một chút, đúng là tuổi trẻ, tôi đi qua hành lang cũng nghe thấy tiếng đấy".

Thượng tướng trông thì rất nghiêm nghị nhưng ở trước mắt vợ thì luôn giống như một đứa trẻ nghịch ngợm, đây có lẽ mới là tính cách thật sự của thượng tướng trước khi bị đưa vào quân đội đi, tuy nhiên khi nói về công việc thì anh ta sẽ vào trạng thái rất chuyên nghiệp, hoàn toàn biến thành thượng tướng đã từng một mình xông lên tiền tuyến đánh thắng quân địch lập chiến công trong lòng người dân.

Đúng ra Thẩm gia xây phòng cách âm rất tốt, chỉ là có tên điên nào đó vô liêm sỉ, khiến Thẩm Hà không chịu nổi mà rên la hơi lớn tiếng nhưng hẳn là không tới mức như Kỳ Gia Phóng nói.

Cho dù Thẩm Hà cũng không phải người sẽ hay ngại ngùng như Thẩm Mặc nhưng lúc này cũng không biết phải giấu mặt đi đâu.

Vincent cười cười nhìn Thẩm Kỳ " Thẩm Kỳ à! chúng ta là bạn thân mà, cậu phải mừng vì tôi tìm được ý trung nhân chứ? hơn nữa là em trai cậu tự nguyện ý mối quan hệ này nha, chứ tôi không hề dụ dỗ em ấy, giao em trai cậu cho tôi thì phải yên tâm chứ".

Thẩm Hà tức tối đạp lên chân anh ta, nói nhỏ đủ cho hai người nghe " Tôi -sẽ -thiến -anh!".

Vincent đắc ý cười đáp lại " Thiến đi rồi thì ai thỏa mãn được cho em?".

Thẩm Hà lại đạp lên chân anh ta một cái.

Thẩm Kỳ nhìn hai người thì thầm to nhỏ mà trừng mắt hỏi Thẩm Hà " Em nguyện ý?".

Thẩm Hà mím môi bối rối, qua một lúc vẫn là gật đầu.

" Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám làm tổn thương em trai tôi thì cậu biết hậu quả là gì rồi đấy".

Thẩm Kỳ bóp trán mà nói, giọng nói vẫn không kém phần đánh thép như làm chỗ dựa cho em trai mình.

Vincent vui vẻ giả vờ giúp Thẩm Kỳ bóp bóp vai " Anh vợ, sau này chiếu cố nhiều hơn nhé!".

Thầm Kỳ gạt tay anh ta ra " Cút!".

Một đám sói cứ nhăm nhe các em trai của anh, phòng không được, giấu cũng không xong, để cho mấy con sói này cứ lần lượt cuỗm em trai đi mất, cũng may còn có bé mèo con đã thuộc về anh.

Thẩm Quân sốt sắng lên " Ơ kìa, Tiểu Hà, em nhất định không được để tên đàn ông này lừa gạt như vậy, anh hai em bị lừa gạt là đủ rồi".

Thẩm Hà nhìn Thẩm Quân với vẻ bất đắc dĩ, cậu ta không thể phản kháng lại tên điên kia được, hơn nữa quả đúng thật là do cậu ta yêu cầu trở thành mối quan hệ yêu đương với anh ta.

Thẩm Quân thấy vậy thì cũng thở dài, xem ra tổ tiên nhà mình không độ được rồi.

Nãy giờ bọn họ nói chuyện với nhau bằng tiếng anh, còn nói rất nhanh và nói tắt giống như người bản địa vậy, Thẩm Mặc tuy rằng có chút kiến thức về môn này nhưng không thể nghe ra trọn vẹn bọn họ nói cái gì, cậu chỉ đành vừa ăn vừa gật đầu tỏ ra là mình hiểu mỗi khi ai đó nói một câu, nhưng thực chất cậu chả nghe ra cái gì cả.

Tới khi Thẩm Mặc chậm chạp ăn xong hai bát cơm rồi mà bọn họ vẫn còn đang nói chuyện chưa xong.

Cậu nhìn ra được hình như giữa Thầm Hà và vị khách mới đến này có quan hệ mập mờ với nhau, giống như cậu và Thầm Kỳ vậy, Thẩm Mặc cũng không ngờ được cả nhà bọn họ vậy mà đều cùng tính hướng này, vậy hương khói nhà họ Thẩm sau này thì ai phụ trách nha.

Thẩm Kỳ sau khi xả giận với tên bạn thân xong thì quay ra thấy bé mèo con vừa hóng chuyện vừa ăn liên tục, / đồ ăn đã vơi đi rồi.

Thẩm Kỳ thấy vậy mới nguôi đi cơn giận, dịu dàng nói với Thẩm Mặc " Ăn nhiều một chút, ăn no rồi lên phòng chờ anh".

Thẩm Mặc dạ một tiếng rất ngoan rồi lau miệng rồi đi lên phòng, không biết rằng bản thân mình đã nằm lên thớt của Thẩm Kỳ chờ bị làm thịt.

Cả đám nhìn theo, nhất là Kỳ Gia Phóng và Vincent ghen tị vì Thẩm Kỳ có một bé con ngoan ngoãn, nghe lời như vậy, bọn họ âm thầm nghĩ, Thẩm Quân và Thẩm Hà nếu nghe lời như vậy hình như đều là trong lúc kch tình mới lộ ra sự ngoan ngoãn đó, cái lúc đó quả thật bảo gì thì bọn họ cũng nghe lời, còn lúc bình thường rất rất khó dỗ, không dễ bảo như Thẩm Mặc.

Sau một hồi ngắt quãng thì cuộc tranh luận của bọn họ trở nên ngại ngùng, không ai mở lời nữa, vợ ai người đó chăm.

Thẩm Kỳ cũng mặc kệ tất cả mà ăn thật nhanh, hôm nay vừa đúng là ngày đăng ký kết hôn, là ngày đẹp để thưởng thức mỹ vị mà anh đã ấp ủ bao lâu nay.

Người ta nói rượu càng ủ càng ngon, cho nên rượu của anh đương nhiên sẽ là nhân gian tuyệt thế.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio