Tu Ma Phi Thăng Quyển

chương 47: đi về một nơi rất xa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đây là một ngôi nhà to lớn giữa lòng Phàm Thành,cách đó không xa có một nam nhân trung niên,mặt son phấn môi hồng hào mi cong,đang ngồi thanh thản uống trà tại một cái bàn đá,đúng lúc này từ phía xa xa có một bóng người nhanh chóng chạy tới,nếu Huỳnh Trấn Thiên ở đây chắc chắn sẽ nhận ra bóng người kia,tại vì đó chính là tiểu nhị nơi mà hắn đang ở trọ.

Trung niên nhân vẫn rất bình tĩnh nhấm nháp trà,đợi cho tên tiểu nhị kia chạy tới mới hỏi"Có chuyện gì?"

Tên tiểu nhị kia không kịp thở dốc,gấp gáp nói"Võ đại nhân,Văn công tử hắn......."chữ hắn còn chưa nói xong,thì hắn đã bị một cánh tay nhấc bổng lên,một giọng nói âm trầm vang lên"Con ta làm sao?"

Thì ra tên nam nhân trung niên kia chính là thành chủ của Phàm Thành,tức là cha của tên béo bị Huỳnh Trấn Thiên giết,tên của hắn là Cao Võ.

Tên tiểu nhị bị Cao Võ nhấc bổng lên,sợ hãi xanh mặt vội nói"Công tử bị người giết,nếu tiểu nhân nhớ không nhầm người kia gọi là Huỳnh Trấn Thiên"

Phốc......Tên tiểu nhị vừa nói xong,thì đồng thời cái đầu của hắn cũng văng ra xa.

Cao Võ tức giận vứt xác của tên tiểu nhị qua một bên,sau đó căm hận quát"Huỳnh Trấn Thiên"nói xong phi thân biến mất,cứ thế mỗi lần biến mất là cách vị trí cũ m,rất nhanh đã khuất bóng dần.

Tuy Cao Võ di chuyển rất nhanh,nhưng khi hắn đến được chỗ thuê trọ của Huỳnh Trấn Thiên,thì đã quá muộn,HTT và nhị nữ đã không còn,chỉ để lại mấy đống tro tàn và một cái xác bị chia thành nửa,thấy vậy hắn chỉ đành hậm hực rống lớn lên một tiếng,sau đó sai người bắt đầu tìm kiếm tung tích của Huỳnh Trấn Thiên.

Ngày hôm đó,tin tức con thành chủ bị giết được truyền ra,nó ngay lập tức gây nên cơn bão lớn trong những cuộc nói chuyện,khắp nơi đều nói về vấn đề này,hơn nữa tin tức Cao Võ tự thiến để luyện công cũng được nhắc lại,đây là tin tức từ khá lâu,nghe nói vì để quyết đấu với tinh thuật đại tông sư,cho nên Cao Võ phải tự thiến trym mình,để phù hợp với yêu cầu của một môn tuyệt học chí nhu,từ đó Cao Văn trở thành bấu vật của hắn,mà Cao Văn cũng từ đó không coi ai ra gì,ức hiếp đủ người,cho nên nghe tin Cao Văn bị giết,mọi người ai nấy cũng đều cười hả hê,cảm thấy rất chính đáng,chỉ đến khi Cao Võ lên tiếng ngiêm cấm mọi người nói về vấn đề này,thì mọi chuyện mới bắt đầu lắng xuống.

Còn nhân vật chính của chúng ta Huỳnh Trấn Thiên thì sao,hắn hiện tại đúng là an nhàn muôn phần,hai tay dắt theo hai tiểu mỹ nữ,vừa đi vừa nói chuyện,không có xíu nào bộ dáng gấp gáp,mãi cho đến khi gặp được một ngọn núi vắng vẻ,hắn mới dừng lại,quan sát nói"Dừng tại nơi đây đi,làm một cái động phủ,phỏng chừng thời gian tiếp theo chúng ta sẽ không thể lộ mặt được,dù sao chúng ta cũng đắc tội với một nhân vật bá chủ một phương,cho nên tạm thời cứ ở đây một đoạn thời gian đi"

Nhị nữ nghe vậy buồn rầu hiện rõ trên mặt,nhưng cũng không lên tiếng phản đối,biết làm sao được nha,đánh không được thì phải trốn,nếu không trốn thì phải chịu cảnh đuổi giết,vậy thôi.

Thế là Huỳnh Trấn Thiên bảo nhị nữ ngồi đợi một bên,còn hắn thì lấy ra Dẫn Kim Kiếm bắt đầu khai mở động phủ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua,mất hơn nửa ngày,một cái động phủ mới được tạo thành,nhìn vào thì chả khác ổ chuột là mấy,tại vì đi thẳng từ ngoài động vào,sẽ gặp được một cái đại sảnh,ở đó sẽ có cái lỗ,hơn nữa cái lỗ này nếu đi vào đều liên thông với nhau,chỉ có một lỗ là dẫn đến cái động phủ thật sự,còn lại đều dẫn người ta phải đi vòng qua vòng lại,tạo thành một mê cung thật lớn,quả thật là đại công trình kiến trúc ah,Huỳnh Trấn Thiên cũng khá hài lòng với thành quả của mình,hắn nói"Được rồi,Na Na và Mỹ Linh vào đây đi"

Nhị nữ ở ngoài nghe vậy nhanh chóng chạy vào,sau khi nghe Huỳnh Trấn Thiên tân bốc về tay nghề tạo động phủ của mình,thì Na Na nghi hoặc hỏi"Chỉ có một động phủ,thế thì ai là người ở,ai là người nhịn"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì nụ cười trên mặt đông cứng lại,nói đến thì cũng tại cái bệnh mù phương hướng của hắn,đự định ban đầu của hắn là đào cái động,nhưng đào được một hồi thì cái động không hiểu sao lại nối liền vào nhau,hết cách hắn lại đào thêm cái,thành quả vẫn là động thành một,thấy vậy hắn mới nghĩ đến tạo cái mê cung thật lớn,lỡ có bị phát hiện thì vẫn có đường mà trốn,vì vậy bây giờ mới xuất hiện tình trạng chỉ có một cái động duy nhất như bây giờ.

Mỹ Linh và Na Na nghe hắn kể lại thì thật không biết nói gì,nhìn nhau cười khổ một tiếng,sau đó Mỹ Linh nói"Không sao,dù sao ta và anh ấy cũng là vợ chồng,chỉ cần làm cho Na Na thêm cái động phủ là được rồi"

Na Na nghe vậy thì không phục vội phản bác"Sai rồi,phải là ta và anh Thiên ngủ cùng chỗ mới đúng,dù sao bọn ta cũng đã quen nhau từ nhỏ,còn chị Mỹ Linh hay là ra động phủ khác ở đi"

Mỹ Linh nghe vậy thì tức giận trừng mắt nhìn Na Na,Na Na cũng không chịu yếu kém vội kéo tay Huỳnh Trấn Thiên,sau đó trừng mắt nhìn lại Mỹ Linh.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì vội cười làm lành,sau đó nói"Hay là hai người các ngươi ở cùng một chỗ đi,ta chọn đại một chỗ nào đó ngủ là được rồi,dù sao nơi này cũng rất rộng"

Nhị nữ nghe vậy thì đồng thời quay về phía Huỳnh Trấn Thiên nói"Không được"nói xong lại trừng mắt nhìn lẫn nhau,giống như muốn nói đối phương biết,mình có lý hơn vậy

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy cảm thấy rất là nhức não vội nói"Thế cả người cùng ngủ chung thì thế nào"nói xong hắn cũng cảm thấy hơi sai,sao có thể nói vậy ah,nhị nữ đã không muốn ngủ chung rồi mà,nhưng ngoài dự đoán của hắn,nhị nữ sau một hồi cải vã,nghe vậy thì đều lâm vào trầm mặc.

Thế là sau một hồi thương lượng,dưới sự cho phép của nhị nữ,tạm thời cả sẽ ngủ chung một chỗ,hay đúng hơi là tu luyện cùng chỗ,mọi chuyện cũng tại đây tạm thời yên ổn,liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo,đọc chương sau sẽ biết.

.....................HCVVCH......................

Các đạo hữu nhớ giữ gìn sức khoẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio